3 TẦNG LỚP CẤU TẠO CỦA THỰC TẠI
Dù có biết hay không thì bạn đang tồn tại trong một thứ gì đó tương tự như một thực tế ảo siêu cao cấp. Một nơi mà mọi suy nghĩ, niềm tin và cảm xúc của bạn đang lựa chọn những gì xuất hiện trên màn hình mà bạn gọi là thực tại của mình. Hiểu được thực tại cá nhân của bạn và thực tại tập thể mà bạn là một phần trong đó được tạo ra như thế nào có ý nghĩa cực kì sâu sắc. Và một trong những điều quan trọng nhất trong số này là nó sẽ giải phóng bạn hoàn toàn khỏi nỗi sợ hãi.
Trước khi đi sâu vào cách thực tại của bạn được tạo ra, và đó là 03 tầng lớp, chúng ta hãy xem xét nhanh bản chất thực sự của chính bạn và thực tại của bạn – bạn là gì và bạn là một phần như thế nào trong đó.
1- Bản chất cuối cùng của sự tồn tại
Bản chất cuối cùng của sự tồn tại là có một ý thức duy nhất điều khiển một trường năng lượng đơn lẻ nhưng đa chiều mà nó có thể nhào nặn thành bất kỳ khuôn mẫu nào nó muốn bằng cách thực hiện những suy nghĩ, ý định và mong muốn của nó. Và những mô hình này là tất cả mọi thứ nhìn thấy và không nhìn thấy. Ý thức này được gọi là ý thức phổ quát, hoặc ý thức vũ trụ, hoặc ý thức Nguồn. Và ý thức Nguồn không chỉ tạo ra các mẫu hình năng lượng mà nó còn có thể nhận thức và trải nghiệm chúng.
Một cách khác để nghĩ về những mẫu hình năng lượng này là thông tin. Ý thức Nguồn có thể tạo ra, thao tác, điều hướng và nhận thức thông tin trong trường này. Điều này cho phép nó tạo ra thông tin đại diện cho môi trường trải nghiệm hoàn chỉnh hoặc “cấu trúc thực tại” và sau đó đi sâu vào trải nghiệm chúng. Chỉ có ý thức, thông tin, và nhận thức về thông tin và điều này cho phép tạo ra và trải nghiệm “thực tại”.
Thế giới mà bạn cho rằng tồn tại bên ngoài bạn về bản chất là một ảo ảnh – nó là một trải nghiệm thuần túy về mặt tri giác của ý thức. Những trải nghiệm là CÓ THẬT, nhưng các đạo cụ là ẢO ẢNH. Tất cả thông tin đại diện cho thực tại của bạn đã được tưởng tượng thành sự tồn tại và về cơ bản chỉ là hình ảnh mà ý thức của bạn đang nhận thức – rất giống thực tế ảo. Không có bất cứ thứ gì ngoài đó; nó chỉ là một ảo tưởng tri giác vô cùng thuyết phục.
Thực tại của bạn là ảo ảnh của ý thức – những trải nghiệm là CÓ THẬT, nhưng đạo cụ là ẢO ẢNH.
Cách mà ý thức Nguồn trải nghiệm một cấu trúc thực tại là bằng cách tạo ra một tiểu chuỗi ý thức, có tiêu điểm nhận thức và nhận thức riêng, và đặt tiêu điểm đó vào một trong những “cấu trúc thực tại” này và trải nghiệm nó. Ý thức Nguồn là nhiều sợi, và bạn là một trong những sợi đó – ý thức thuần túy, phi vật chất và vô sắc tướng. Và bạn đã đặt tiêu điểm nhận thức và nhận thức của mình vào thực tại không-thời gian này để có trải nghiệm này.
2- Thực tại cá nhân và tập thể của bạn được tạo ra như thế nào?
Cách thông tin được trình bày cho luồng ý thức của bạn giống như cách một máy chiếu phim hiển thị các khung hình của một dải phim. Mỗi phần tỷ giây hoặc lâu hơn, một khung thông tin đại diện cho thực tại của bạn được trình bày và nhận thức bởi ý thức của bạn. Không giống như một dải phim có các khung hình với nội dung được xác định khi phim được sản xuất, phim mà bạn gọi là thực tại của mình chứa một số thông tin được tạo trước và một số thông tin được tạo trong quá trình và sau đó được bố cục động thành các khung hình cuối cùng trong quá trình.
Về mặt khái niệm, các khung của thực tại được tạo ra dưới dạng ba lớp thông tin; phông bạt, hậu cảnh và tiền cảnh và những thứ này sau đó được kết hợp thành một bức tranh gắn kết. Thông tin trong mỗi lớp này được tạo ra theo những cách khác nhau, việc hiểu cách thức hoạt động của nó có liên quan rất lớn đến việc hiểu và làm chủ việc tạo ra thực tại cá nhân của bạn. Sử dụng phép ẩn dụ của một vở kịch sân khấu ba lớp sẽ rất là hợp lý: sân khấu, bối cảnh và câu chuyện. Và đừng nhầm, thực tại của bạn là câu chuyện của bạn, và bạn là nhân vật chính kiêm đạo diễn.
Mặc dù có vẻ như bạn là một phần của một thực tại tập thể duy nhất với nhiều người chơi hoặc diễn viên, nhưng có điều gì đó hơi khác so với những gì bạn có thể tưởng tượng đang diễn ra ở hậu trường.
Điều thực sự đang diễn ra là mỗi chuỗi ý thức (ví dụ: linh hồn) đang trải nghiệm thực tại riêng biệt của riêng mình, trong đó họ vừa là diễn viên chính vừa là đạo diễn cho câu chuyện của riêng mình. Tất cả các diễn viên khác trong câu chuyện của bạn chỉ là những linh hồn khác đóng vai trò hỗ trợ cho câu chuyện của bạn. Bạn có thỏa thuận với nhiều linh hồn khác để chơi các phần trong thực tại của bạn – nhưng đó là câu chuyện của bạn, và tất cả họ đều xuất hiện trong vai khách mời.
Những linh hồn đóng vai trong câu chuyện của bạn có thể tham gia vào phiên bản thực tại trần gian của chính họ. Và bạn có thể có hoặc không có sự tương tác qua lại và đóng vai trò trong thực tại của họ. Nhưng có rất nhiều linh hồn đang chơi các phân cảnh trong thực tại của nhau. Mỗi linh hồn đang có trải nghiệm độc lập của riêng mình trong phiên bản thực tại riêng biệt của chính nó. Thực tại của một linh hồn diễn biến như thế nào sẽ rất khác với thực tại của bạn, mặc dù thực tại đó có thể là 1 phần thực tại của bạn.
Cách trải nghiệm thực tại tập thể được tạo ra là các sinh vật chia sẻ vai trò trong các thực tại riêng lẻ khác nhau đồng ý chia sẻ thông tin đại diện cho một số yếu tố của thực tại – cụ thể là thông tin đại diện cho lớp phông bạt/sân khấu và lớp hậu cảnh/tập thể.
Quá trình tạo ra từng khung thực tại liên tiếp được nhận thức bởi chuỗi ý thức của bạn kết hợp liền mạch thông tin được chia sẻ này với thông tin từ lớp tiền cảnh (thông tin do bạn tạo, chọn và sản xuất) thành một tổng thể liền mạch. Chi tiết về cách thức hoạt động của nó không hoàn toàn chắc chắn, nhưng đây là cách nó hoạt động nói chung.
“Thực tại của bạn có thể lập trình được và bạn là người lập trình.”
Hãy cùng khám phá cách thông tin đại diện cho từng lớp trong ba lớp của cấu trúc thực tại và mức độ kiểm soát sáng tạo của bạn đối với mỗi lớp.
3. Lớp phông bạt – Sân khấu
Lớp thông tin đầu tiên được bao gồm trong các khung của thực tại mà ý thức của bạn đang nhận thức và trải nghiệm có thể được gọi là lớp phông bạt. Đây là lớp thông tin đại diện cho hành tinh và các nguyên tố cấu tạo nên nó cũng như sinh quyển. Nó bao gồm mọi thứ hỗ trợ cho cuộc sống và trải nghiệm của con người. Lớp này hoạt động như một sân khấu mà bộ phim của con người được diễn ra – cả tập thể và cá nhân.
Tất cả thông tin (ví dụ: các mẫu hình năng lượng) tạo nên mọi thứ trong lớp này đều được tạo ra và được duy trì bởi ý định, suy nghĩ và trí tưởng tượng của các sinh vật phi vật chất (ví dụ: ý thức). Những sinh vật này đã cống hiến hết mình để tạo ra và duy trì các yếu tố chính tạo nên thực tại của chúng ta, và vô số các thực tại khác – một vai trò thường được gọi là “người nắm giữ cấu trúc”. Tất cả thông tin đại diện cho lớp nền tảng của cấu trúc thực tại của chúng ta đã được những sinh vật này tưởng tượng thành sự tồn tại!
Để tìm hiểu thêm về những người nắm giữ cấu trúc, hãy xem phần về các sinh mệnh có mật độ thứ 7 trong bài viết “Tăng dần mật độ của ý thức” của tôi. Tôi sẽ khám phá chủ đề này nhiều hơn trong tương lai, vì vậy hãy theo dõi blog nhé.
Ý nghĩa quan trọng nhất của điều này là các luồng ý thức của chúng ta không tạo ra thông tin này và do đó, chúng ta không thể tự thay đổi bản chất của giai đoạn thông qua những suy nghĩ và ý định có ý thức của chúng ta. Bạn không trực tiếp tạo ra môi trường sân khấu, thế giới của chúng ta, bằng suy nghĩ của bạn. Bạn không có bất kỳ quyền lực trực tiếp nào để thay đổi thông tin đại diện cho nó; bạn chỉ có thể chọn khám phá và trải nghiệm các phần khác nhau của nó theo lựa chọn và ý định của mình. Lớp này là một phần của thông tin mà tất cả chúng ta đều đồng ý sẽ chia sẻ trên tất cả các thực tại cá nhân của chúng ta để tạo ra trải nghiệm về một thực tại tập thể.
4. Lớp hậu cảnh – Thực tại tập thể
Lớp thông tin thứ hai được bao gồm trong các khung của thực tại mà ý thức của bạn đang nhận thức và trải nghiệm, tôi gọi là lớp “hậu cảnh”. Lớp này là câu chuyện / bộ phim tập thể đang diễn ra trên lớp phông bạt (sân khấu). Đây là những sự kiện và hoàn cảnh mang tính toàn cầu và tập thể. Đó là tất cả những điều bạn nghe về những điều xảy ra trên thế giới nhưng không nhất thiết phải tác động trực tiếp tới bạn. Đó là tình trạng của thế giới, tình trạng của xã hội loài người; đó là những gì bạn thấy được ghi lại trong sử sách và được thảo luận trên báo và tạp chí. Đó là mọi thứ được cho là xảy ra trên thế giới, và mọi thứ được cho là đã xảy ra trên thế giới – hầu hết là những điều bạn chưa từng trực tiếp trải nghiệm – dường như đã xảy ra với ai đó ở đâu đó, nhưng nó không xảy ra với bạn.
Lớp cấu trúc thực tại của bạn được đồng tạo ra bởi tất cả các chuỗi ý thức (ví dụ: linh hồn) tham gia vào cấu trúc thực tại tập thể. Và tất cả chúng ta đều đồng ý rằng nó sẽ được chia sẻ trên tất cả các cấu trúc thực tại cá nhân của chúng ta – nó là hậu cảnh cho thực tại cá nhân của bạn – đây là cách các trải nghiệm thực tại tập thể được xây dựng. Thông tin trong lớp này được đồng tạo ra bởi tập thể – nó là trung bình của tất cả những suy nghĩ, ý định, cảm xúc, lựa chọn, hành động, v.v. của tất cả các linh hồn tham gia vào cấu tạo thực tại chung. Nếu chúng ta giả định rằng cấp độ hoặc tần số ý thức của mọi linh hồn là như nhau, thì mỗi người chơi trong cấu trúc thực tại chung sẽ đóng góp như nhau vào việc đồng tạo ra thông tin trong lớp này.
Quyền lực của bạn trong việc định hình thực tại tập thể, điều khiển tiến trình của các sự kiện tập thể, với những suy nghĩ và ý định của riêng bạn là rất hạn chế. Ví dụ, nếu có năm tỷ người trên hành tinh thì ảnh hưởng của bạn sẽ là 1/5 tỷ người. Nhưng tất nhiên, không phải tất cả mọi người đều ở cùng một mức độ hoặc tần số ý thức. Và ở mỗi cấp độ ý thức cao hơn, bạn có mức độ ảnh hưởng cao hơn theo cấp số nhân trong việc tạo ra thực tại tập thể – trạng thái ý thức của bạn càng cao, thì tỷ lệ suy nghĩ và ý định của bạn ảnh hưởng đến việc tạo ra thực tại tập thể càng lớn.
Và đây là điều tuyệt vời, ngay cả khi bạn không thể thay đổi thực tại tập thể nhưng bạn có thể kiểm soát phần nào của thực tại tập thể có thể tác động vào bạn – những phần bạn trực tiếp trải nghiệm là hoàn toàn tùy thuộc vào bạn! Sử dụng phép ẩn dụ vở kịch sân khấu, thực tại tập thể là hậu cảnh cho câu chuyện / vở kịch cá nhân của bạn. Những phần nào của hậu cảnh này trực tiếp tác động vào bạn phụ thuộc vào suy nghĩ, niềm tin, ý định, mong muốn, lựa chọn của bạn và hơn thế nữa. Không có gì từ thực tại chung có thể tác động vào bạn trừ khi bạn mời nó tham gia trải nghiệm trực tiếp bằng suy nghĩ của bạn! Phần sau sẽ giải thích rõ hơn về điểm rất quan trọng này.
Lớp tiền cảnh – Thực tại cá nhân
Lớp thông tin thứ 3 và cuối cùng được bao gồm trong các khung của thực tại mà ý thức của bạn đang nhận thức và trải nghiệm, tôi gọi là “lớp tiền cảnh”. Tiền cảnh là mọi thứ mà bạn trực tiếp trải nghiệm. Đây là thực tại cá nhân của bạn và bạn chịu trách nhiệm 100% trong việc tạo ra nó.
Mọi thứ bạn trực tiếp trải nghiệm hoặc là do bạn mới tạo ra hoặc được mời vào thực tại của bạn từ thực tại chung bằng suy nghĩ, niềm tin, ước muốn của bạn, v.v.! Vì vậy, mặc dù bạn không thể một tay thay đổi thực tại tập thể (vì nó được đồng tạo ra), nhưng điều đó không thực sự quan trọng, bởi vì bạn kiểm soát phần mà bạn muốn thêm vào thực tại cá nhân của mình và trực tiếp trải nghiệm.
Về cơ bản, bạn có thể miễn nhiễm với bất kỳ mối nguy hiểm hoặc hiểm họa nào hoặc bất cứ điều gì có trong thực tại chung nếu bạn không chấp nhận điều đó có thể ảnh hưởng đến bạn. Và tất nhiên, cách nhanh nhất để biến những thứ từ thực tại chung thành thực tại cá nhân của bạn là sợ hãi và lo lắng về tình trạng của thế giới có thể ảnh hưởng đến bạn như thế nào! Bởi vì là một người sáng tạo, những gì bạn tập trung vào bạn sẽ thu hút đặc biệt khi nó kết hợp với một cảm xúc mạnh mẽ như sợ hãi. Và đừng đùa, nhất là nếu bạn đang lo lắng về những thứ gây sợ hãi.
“Thiên tai và thảm họa của thế giới – lốc xoáy và bão, núi lửa, lũ lụt, v.v. không phải do chúng ta tạo ra một cách cụ thể. Những gì được tạo ra bởi chúng ta là mức độ mà những sự kiện này chạm vào cuộc sống của chúng ta.”
– Neale Donald Walsch, Đối thoại với Chúa, Quyển 1
Vì vậy, bất kể điều gì đang xảy ra trong thực tại chung, không ai trong số nó có thể chạm vào bạn trừ khi bạn mời nó. Ví dụ, giả sử rằng một số tai họa xảy ra trong thực tại tập thể ảnh hưởng đến thị trấn quê hương của bạn. Với “thái độ” đúng đắn, Vũ trụ có thể sắp xếp cho bạn rời khỏi thị trấn khi thiên tai xảy ra. Hoặc nếu bạn đang ở nhà, bạn sẽ không bị tổn thương hoặc thoát khỏi điều tồi tệ nhất của nó một cách kỳ diệu.
Thái độ đúng đắn để tránh trực tiếp trải nghiệm các sự kiện trong thực tại chung là tuyệt đối tin rằng bạn đang tạo ra thực tại của mình và tuyệt đối tin rằng bạn luôn an toàn – rằng không gì có thể làm hại bạn! Nếu bạn rơi vào tình trạng sợ hãi, lo lắng, hoặc nghi ngờ thì tất cả đều trở nên khó lường!
Tổng hợp
Bạn đang tạo ra thực tại của mình bằng những suy nghĩ, niềm tin, ước muốn của mình và hơn thế nữa. Hậu cảnh câu chuyện của bạn, thực tại tập thể và sân khấu mà nó diễn ra, chỉ ở đó để tạo ra bối cảnh để bạn diễn vở kịch và tạo ra thực tại cá nhân của bạn.
Bạn có thể tạo ra bất cứ thứ gì bạn thích trong cuộc sống của mình và nó không bị giới hạn bởi những gì ngoài kia trong thực tại chung, nhưng nó cung cấp một loạt các tùy chọn để bạn lựa cho cuộc sống của bạn. Nhưng tất cả đều thực sự là tùy chọn – chúng không thể trở thành một phần trong trải nghiệm trực tiếp của bạn trừ khi bạn mời chúng tham gia bằng suy nghĩ của mình. Thực tại chung là một sự phân tâm lôi cuốn sự tập trung của bạn vào những gì đang có và những gì đã có thay vì những gì có thể có.
Biết được điều này cho phép bạn ngừng lo lắng về những gì bạn không thể thay đổi và bắt đầu tập trung chú ý vào những gì bạn có thể – cụ thể là niềm tin, suy nghĩ và những gì bạn tưởng tượng và tạo ra cho chính mình .
Bằng cách hiểu sâu sắc cách cấu trúc thực tại của bạn được tạo ra và bạn là người kiểm soát quá trình, bạn có thể trải nghiệm sự giải phóng sâu sắc khỏi nỗi sợ hãi. Và một khi bạn vượt qua nỗi sợ hãi, đặc biệt là nếu thành thạo các kỹ năng sáng tạo có chủ ý khác, bạn sẽ thấy rằng kinh nghiệm sống của bạn sẽ bắt đầu cải thiện đáng kể.
Đừng sợ hãi, mơ lớn và kỳ vọng những điều tuyệt vời!
Jeff Street
Nhận thức thế giới không đồng giữa các chủng loại chúng sinh
Khi bàn về sự nhận thức thế giới thì các chúng sinh sẽ có sự nhận thức rất sai khác không đồng nhau.
Đối với loài thú, chúng sẽ nhận thức về thế giới như thế nào?
Như loài kiến chẳng hạn. Với thân thể nhỏ bé, chắc chúng nhận thức thế giới là một cái gì đó thật to lớn, vĩ đại, một hạt cơm với con kiến đã là quá lớn rồi.
Rồi đối với những loài cá sống dưới nước thì thế nào?
Chắc chắn rằng thế giới trong mắt các loài cá chỉ là một khối nước rộng lớn, bao la, âm u, mờ tối.
Vậy còn với một người phàm phu bình thường họ nhận thức thế giới như thế nào?
Ở người phàm phu cũng được chia ra nhiều hạng người :
- Người không đầy đủ các căn như mắt tai, mũi lưỡi. Như người mù chẳng hạn, thế giới qua cái nhìn của họ là một cái gì đó tăm tối, mờ mịt.
- Người trí thức, có kiến thức rộng lớn về nhiều lĩnh vực như thiên văn, vũ trụ, vật lý lượng tử, nhưng lại không có hiểu biết Phật pháp. Thì họ nhìn nhận thế giới có một cái nhìn rộng lớn bao quát hơn. Nhưng khiếm khuyết là họ không tin có cõi giới tâm linh, chưa hiểu nhân quả, nên sự nhận thức đôi lúc còn hơi khập khiểng, thô thiển.
- Người không có trình độ, mù chữ, sống ở miền núi xa xôi, thiếu văn minh, tri thức, cũng không có Phật pháp: Thế giới với họ thì chỉ là một cái gì đó nhỏ bé, họ chỉ lo làm, kiếm ăn mong cho có bát cơm đầy đủ.
- Người tu hành nhưng chưa chứng đạo, nhưng có nắm bắt nhiều kiến thức Phật pháp, bắt đầu có trí tuệ:
- Đối với người tu như thế này, họ nhìn nhận thế giới và cuộc sống sẽ sâu sắc hơn, hiểu nhiều vấn đề hơn.
- Biết được xung quanh chúng ta vẫn còn có rất nhiều cõi giới, nhiều thế giới đan xen tồn tại.
- Họ hiểu được nhiều đạo lý như thấy được rằng thế giới đều trãi qua bốn giai đoạn sinh trụ dị diệt, con người thì lại bị chi phối bởi sinh già bệnh chết.
- Tuy nhiên với người tu chưa chứng đạo thì cái nhìn vẫn còn nhiều khiếm khuyết, chưa đầy đủ.
- Phải là những Bậc chứng ngộ rốt ráo như Phật hay các Vị A La Hán thì mới có cái nhìn toàn diện, hiểu rõ được mọi vấn đề của kiếp nhân sinh, thấy được nhân quả, luân hồi, sự tồn lại và lưu chuyển của các chúng sinh trong các cõi giới.
Qua phần tìm hiểu này, chúng ta cần phải biết khiêm tốn, dè dặt với những sự hiểu biết của chính mình.
Buông bỏ sự chấp trước, sự kiêu mạng, vì khi mình có được sự hiểu biết chút ít về một lĩnh vực nào đó thì vội cho rằng như vậy là đã nhiều, thậm chí xem thường người khác.
Điều này sẽ rất dễ mắc những sai lầm nhiêm trọng.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Cư sĩ Nhuận Hòa
FB: Tu học mỗi ngày –