Sense in marketing
Xưa tui hỏi sư phụ ở Hongkong, marketing thì ở nước nào giỏi nhất?, ổng nói là Mỹ. Starbucks có farm nào đâu mà lượng cà phê tiêu thụ nhất thiên hạ (sau là Apple, chẳng có nhà máy nào mà ĐT, máy tính bảng cứ ra cái mới là người ta phải xếp hàng), rồi Coca, Pepsi, McDonald’s, phim điện ảnh Hollywood….
Ở châu Á, có 2 đệ tử của Mỹ trong lĩnh vực này là Hàn Quốc và Thái Lan. Hàn Quốc thì dùng X còn Thái Lan thì dùng Y (X thì nghiêm túc nhưng hấp dẫn, tạo làn sóng yêu mến cực độ, còn Y thì vui vẻ ma mị khiến người ta thấy thoải mái). X dùng trong hàng hóa công nghiệp hoặc dịch vụ giải trí (phim ảnh, ca hát…) còn Y thì dùng trong du lịch, ẩm thực.
Thầy còn nói thêm, marketing là nghệ thuật. Mà là nghệ thuật thì đầu tiên phải có sense (năng khiếu), sau do người có nghề thực tế đào tạo thêm (tương tự thi thanh nhạc vậy, phải có chất giọng đã, xong thầy cô nhạc viện giúp cho hát đúng kỹ thuật). Học marketing trong ĐH, ít ai ra trường làm tốt, do không xét tuyển đầu vào. Và người dạy không phải là người làm nghề xuất sắc. Ngành này, không phải cứ học là biết cách làm.
Vì muốn coi người Mỹ làm marketing ra sao, tui sang Mỹ học 1 khoá, chi phí hơi cao nhen (mấy chục ngàn đô chỉ có 3 tuần) nhưng do các sếp lĩnh vực này ở các tập đoàn Mỹ hướng dẫn. Hồi trẻ tui chịu chơi chứ không phải giàu sụ, thích thì đi thôi. Họ làm marketing tốt nên mình phải trả rất cao tiền chất xám của họ. Họ bắt tui quay clip 2 phút, rồi viết 1 đoạn nhỏ mong muốn học, gọi điện nói chuyện với tui cỡ 15 phút, xét tuyển đầu vào coi có tư chất không thì mới nhận. Tui quay đang ngồi quán cà phê vỉa hè ở VN, rồi đi Hạ Long, đi Mỹ Sơn quay ghép vô, nội dung gì giờ quên mẹ.
Sang bển thì người Hàn, người Thái, người Nhật, người Hoa, người Ả Rập, người Ấn Độ….học nhiều. Lớp mỗi tui Việt Nam. Cứ giảng 1 buổi là 1 buổi lang thang ra siêu thị, để coi người nghèo họ mua gì. Rồi ra shopping mall coi người trung lưu mua gì. Rồi lên các cửa hàng ở các khu nhà giàu coi hành vi mua sắm của người có tiền. Rồi đi khách sạn, nhà hàng từ bình dân tới sang trọng mà đông khách (tức năng lực marketing tốt thì mới học). 3 tuần đó học từ sáng tới khuya, tui phải uống thêm 1 đống thuốc chức năng như mấy viên nhung hươu của Nhật, sâm maca Peru mới đủ sức chạy theo bọn nó. Ngoài tiền học phí, học viên phải xài tiền ác liệt. Thầy và học viên đều siêu cá tính, khùng khùng mà giỏi lắm.
Một bữa cuối tuần, lớp tui phải đi 1 bãi biển (rất xấu, vô danh) ở Mexico, viết bài hoặc làm clip giới thiệu mời khách du lịch tới (chính quyền địa phương ở đó đặt hàng công ty media của một người thầy có đứng lớp). Tụi tui ở đó 2 ngày 1 đêm, tự do tìm hiểu. Tui chọn viết chứ làm clip í ẹ quá, viết xong nộp thì 3 người thầy đều nói góc nhìn của tui rất xuất sắc, nhưng chê. Họ nói người ta đọc xong sẽ lập tức đến xem vì tò mò. Nhưng sẽ thất vọng. Góc nhìn của mày là góc nhìn của người có mắt nghệ thuật, người dân thường không được thế. Họ tới và không nhìn được “những con sóng lấp lánh những đồng tiền vàng dưới ánh nắng” thì sẽ khóc, sẽ thấy phí tiền. Mày miêu tả không có gì sai, nhưng góc nhìn của mày là nghệ sĩ, là người xông xênh tiền nong, ưng là móc ra xài cho hết xong tính tiếp, đại đa số người ngoài xã hội thì không thế. Mày miêu tả cảnh đi bộ quanh thị trấn, tạt vào quán bar với những ly Tequila sóng sánh, những điều xì gà Cohiba lâng lâng đầu óc và hít những làn gió đại dương, thì người ta không dám bỏ tiền để có 2 cái đầu (rượu và xì gà), chỉ có hít được gió đại dương thôi. Mà hít 1 hồi thì cũng chán, sẽ chửi mày là quảng cáo sai sự thật. Công ty du lịch thuê mày làm marketing sẽ bị khách đi tour thức cả đêm họp bàn giải pháp đòi đền bù á (còn tiếp 3 phần)
Biển sóng biển sóng đừng xô tôi
* Marketing, tiếng Việt xưa dịch là tiếp thị (giờ dùng luôn từ tiếng Anh này), là kỹ thuật, nghệ thuật và bí thuật. Một Sản phẩm ra đời, tồn tại được là do chất lượng. Nhưng muốn vua biết mặt, chúa biết tên, cả làng đều biết… thì là do marketing, nôm na là xây dựng hình ảnh, truyền thông, quảng bá.
Một người chọn 1 nghề nghiệp và có thu nhập cao, thì do có năng lực. Còn nổi tiếng được, lâu dài được (cỡ 5 năm trở lên) thì phải có đạo đức, phải biết cách dùng X hoặc Y, còn không chỉ là những đợt sóng trào. Ai thấy cần X, Y thì tương tác để tui gửi.
** Tui cũng chỉ điều này cho vài bạn trẻ làm, mục đích là lấy lãi gửi nuôi trẻ mồ côi, còn bạn thực hiện trực tiếp thì được cái sense về marketing. Ai hiểu sâu, không tham tiền vặt thì mới tham gia (vì làm 1 thời gian thấy công ty bán dễ quá, sinh lòng tham, mở riêng ra làm cái tương tự để có lợi cho bản thân thì sẽ bị thu lại 72 phép thần thông biến hóa và nhốt dưới chân núi 500 năm).
*** Năm 2013, tui nổi lên 1 lượt với bạn Lệ và bạn Tưng (Lệ Rơi và Bà Tưng). Nhưng 10 năm sau, chỉ còn mỗi tui. Tui chỉ có thể hướng dẫn mọi người cái tui đã từng làm được, phục vụ việc làm ăn kinh tế, có tiền rồi thì giúp người bất hạnh trong xã hội.
TnBT
Xem thêm :
#marketing #kinhdoanh #lamanlamgiau