BÌNH MINH BẤT DIỆT
Khi chưa biết tu tập
Tham, sân, si quá nhiều
Nay được Thầy truyền Pháp
Sáng tỏ biết bao điều.
Dù vui sướng bao nhiêu
Pháp dậy: không bám chấp
Khổ đau dù có nhiều
Hợp – tan, rồi cũng mất.
Khi oán trách người khác
Quay vào, xem lại mình
Tìm kẻ thù chính xác:
Tham, sân và vô minh.
Việc gì đến sẽ đến
Do đủ duyên thì sinh
Không kiêu ngạo, hợm hĩnh:
Thành công – chỉ do mình!?
Muốn nhận quả ngọt lành
Lo gieo nhân tươi tốt
Nhân quả không đảo ngược
Nhân xấu, trổ quả ngon?
Sống cuộc đời yêu thương
Làm điều lành, tránh dữ
Tu hành đạt giác ngộ
Cứu mình, cứu chúng sinh.
Tam Bảo là đấng cứu tinh
Là trí tuệ, là bình minh bất diệt
Dẫn chúng sinh thoát luân hồi oan nghiệt
Sống cuộc đời hạnh phúc, hết vô minh.
– Hồng Nhị –
Ai cũng có thể tu hành để an lạc và hạnh phúc ngay giữa đời thường.
Để hiểu rõ hơn cách thực hành như thế nào,
>>> Xem thêm : https://xn—hay-uqa.vn/tam-linh/
Con mãi mãi xin được là hạt bụi
Nơi bàn chân Phật mở lối đi qua
Con mãi mãi xin được làm cánh hoa
Nghiêng mình đón tà áo Cha phấp phới
Biết bao kiếp con miệt mài mong đợi
Một nguồn tâm vời vợi ánh trời xa
Như thái dương tỏa nắng ấm bao la
Soi nhân thế mở ra đường cao thượng
Phật là thế nguồn tâm tràn muôn hướng
Niềm yêu thương vô lượng biển từ bi
Đưa bước con trên mọi nẻo đường đi
Dạy con hiểu được những gì chân lý
Tâm của Phật không phải tâm suy nghĩ
Không mảy may vị kỷ của riêng mình
Lòng vị tha ôm ấp hết chúng sinh
Cả pháp giới chính là tình thương lớn
Tâm của phật, sự cảm thông vô tận
Từng nỗi niềm, từng thân phận trôi lăn
Những muộn phiền, những giây phút ăn năn
Phật hiểu hết, và ân cần che chở
Trong vô minh, con dại khờ bỡ ngỡ
Lạc lối về, lo sợ chốn rừng hoang
Đời tối tăm, con cùng tử lang thang
Mơ tìm được người dẫn đường cao cả
Phật đã đến mở hướng về Vô ngã
Đưa con qua khỏi biển cả phù sinh
Sưởi ấm con bằng ngọn lửa tâm linh
Thức con dậy ngắm bình minh bất diệt
Con quỳ xuống lòng kính yêu tha thiết
Ôi nguồn tâm siêu việt giữa trần gian
Là mạch nguồn cho đạo lý tuôn tràn
Thành bất tuyệt lời kinh vang muôn hướng
Tâm của phật như hư không vô lượng
Soi rõ vào từng tâm tưởng chúng sinh
Theo nghiệp nhân của thiện ác phân minh
Chúng sinh sẽ tái sinh vào các cõi
Luật nhân quả vẫn âm thầm chi phối
Bao chuyện đời cùng phúc tội triền miên
Trong vô minh người sống kiếp đảo điên
Tự trói buộc vào lụy phiền đau khổ
Nhờ ơn Phật từ nội tâm giác ngộ
Thành đạo mầu đem hóa độ nhân thiên
Cho loài người lìa bỏ nỗi oan khiên
Tìm về đến chốn bình yên hạnh phúc
Từ muôn kiếp con chìm trong tù ngục
Bởi lợi danh của thế tục tầm thường
Lòng tham sân thiêu đốt kiếp đoạn trường
Gây ác nghiệp nỗi oán thương chồng chất
Theo bước Phật con quên điều được mất
Bỏ đằng sau những tất bật hơn thua
Dưới đài sen xin sám hối ngăn chừa
Nguyện tinh tấn vượt qua màn u tối
Tâm của Phật như vầng dương chói lọi
Mà lòng con như một cõi u minh
Ngẩng trông lên đón đợi ánh bình minh
Để bừng nở thành muôn nghìn hoa lá
Để vươn dậy thành cây thơm trái lạ
Hiến dâng đời những thành quả ngọt lành
Cho con người thôi thù ghét đua tranh
Sống tử tế chung một hành tinh đẹp
Về với Phật con bỏ điều nhỏ hẹp
Mở lòng ra ôm trọn kiếp con người
Cho yêu thương khắp trời đất xanh tươi
Để đây đó rộn tiếng cười hoan hỷ
Ai đã đến cúi đầu trong đạo lý
Sẽ lắng nghe bầu không khí thiêng liêng
Chốn trang nghiêm trầm mặc lẽ diệu huyền
Lòng trong mát những ưu phiền gạt lại
Như đứa trẻ ngây thơ còn khờ dại
Con tắm mình trong dòng chảy tâm linh
Gột rửa đi những tăm tối vô minh
Tìm giây phút thanh bình không toan tính
Nương tựa Phật, con giữ lòng yên tĩnh
Gắng tinh cần nơi thiền định hư vô
Giữa đại dương dù bão thổi sóng xô
Xin bất động như mặt hồ yên lắng
Tâm thiền định là nội tâm trong trắng
Áng mây bay không đeo nặng tình riêng
Ánh mặt trời không mây xám che nghiêng
Khắp trời đất là một miền thanh tịnh
Tâm của Phật vượt ra ngoài suy tính
Không lời nào có thể định nghĩa thành
Chỉ những ai thật gắng sức tu hành
Khi chứng ngộ mới tự mình cảm ứng
Tâm của Phật là cả trời công đức
Vô lượng đời gieo phước cứu chúng sinh
Lòng vị tha không tìm kiếm cho mình
Làm tất cả chỉ vì tình thương lớn
Đêm thành đạo Tâm đó thành vô tận
Thành mặt trời bi mẫn khắp mười phương
Thành sự linh thiêng làm chỗ tựa nương
Thành nguồn tuệ giác phi thường siêu việt
Tâm của Phật vô hình nhưng kỳ tuyệt
Các tầng trời đều tha thiết cúi đầu
Các tinh cầu đều xoay chuyển theo nhau
Quanh một đấng nhiệm mầu vô thượng giác
Tâm của Phật là cả trời an lạc
Ngoài khổ đau, ngoài đen bạc đổi thay
Khỏi luân hồi, xa oan trái trả vay
Niềm giải thoát tung bay cùng vũ trụ
Con quỳ xuống lòng kính yêu trọn đủ
Dâng lên Người đấng giáo chủ từ bi
Đã cho con ánh sáng ngập đường đi
Đã đưa lối con về nơi cõi giác
Mãi muôn kiếp đời này sang đời khác
Nguyện một lòng xin ghi khắc ơn sâu
Nguyện tiến tu để giải thoát khổ đau
Cả pháp giới theo nhau cùng giác ngộ.
Thiền Tôn Phật Quang
Nguyên Hùng Tâm
Con quì xuống lòng kính yêu trọn đủ
Dâng lên Người Đấng Giáo Chủ Từ Bi…
Thanh Huyền
Bài thơ quá tuyệt diệu ạ vi tràn đầy niềm tôn kính Phật tuyệt đối , vô biên.
Thoại Nguyễn
Mô Phật.. Nghe xong lòng con thật hoan hỉ…
Trieu Nguyen Thi
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Chúng con vô minh tăm tối cúi xin cho chúng con nương tựa tam bảo phật pháp tăng để cho chúng con gieo duyên lành kiếp này kiếp sau cho bớt khổ
Diệu Như Thủy
Cho con xin copi để học thuộc ah , con cũng muốn viết mấy chữ mà chữ chẳng thấy bút còn nửa cây
Linh Trần
Đọc thơ của Người thấm từng câu chữ trong tâm can… chúng con hổ thẹn vì tội dày phước mỏng ko nghĩ được những lời thơ hay bày tỏ tấm lòng đối với Sư Phụ và đạo pháp… cầu Phật gia hộ cho chúng con làm đc nhiều công đức lành mà đẩy lùi nghiệp báo..
Tân Cổ Hoa Bất Diệt
Nhạc Chí Tâm, thơ Thiền Sư Nhất Hạnh
Từ ngàn năm xưa là xa xưa lắm từ nơi cõi trời nào xa
Từ nơi cõi trời nào xa.
Nơi đó có những Vua Trời với bao tâm hồn hiền lương.
Ai ai cũng nói bằng lời thương.
Ở nơi xa ấy có một tấm lòng, đã bao nhiêu kiếp nuôi mầm từ bi
Đã bao nhiêu kiếp, nuôi mầm từ bi.
Ở phương xa kia là cõi trời Đâu Suất, nhìn về địa cầu quê hương tôi thấy muôn loài đang ngụp lặn trong biển trần khổ ải.
Ngài về đây đem hoa bất diệt gieo trồng trên vườn hoa sinh diệt, Ngài về đây học tiếng nói của con người.
Muôn loại hân hoan hớn hở reo cười, chọn đất lành thành Ca Tỳ La Vệ, vườn Lâm Tỳ Ni hoa nở rộ gốc Vô Ưu, trái đất của tôi đã bảy lần rúng động như để báo tin mừng khắp ba cõi nhân thiên, Ngài đã về mang ánh sáng vô biên, bước bảy bước nở bảy đài sen quý.
Tinh tú muôn phương chầu về cho đến khi bình minh tỏa rạng, hoa nở chim ca muôn loại reo mừng, trên trời cao tiên nhạc tưng bừng bao tiếng ngợi khen bao lời chúc tụng, chung vui cùng vua Tịnh Phạn và hoàng hậu Ma-ya, đây thân vàng thái tử Tất Đạt Đa, tướng hảo quang minh bút mực nào tả được, tài trí thông minh người người đều nể phục, cung cách phi phàm đáng bật trượng phu.
Ngài làm sao vui phòng loan yên ấm ngoài kia chúng sanh lầm than.
Ngoài kia chúng sanh lầm than.
Xin với đức ân phụ hoàng để con đi thăm thần dân.
Đi qua bốn cửa thành Ca Tỳ La.
Hỡi ơi! Sao phải tấm thân lưng còng.
Hỏi ra mới biết ai rồi cũng qua.
Thời gian tiêu phá thân già còng lưng.
Này Sa Nặc:
Kìa còn người kia vì sao run rẩy nằm co tím rên quặn đau.
Lòng ta xót xa dường bao.
Mang kiếp nhân sinh trên đời mấy ai qua được bệnh căn.
Ai ai cũng vướng vòng khổ đau.
Hỡi ơi! Sao có giống chi lạ thường.
Người hay tượng đá sao nằm trơ trơ.
Hỏi ra mới biết ai rồi cũng qua.
Thao thức bâng khuâng suốt cả đêm ngày.
Cho đến một hôm ngài quyết lòng từ bỏ điện ngọc cung vàng, vợ đẹp con xinh.
Vượt khỏi thành cùng Sa Nặc nhanh chân trên lưng con Kiền Trắc lướt qua ngàn cây cỏ, dòng A-nô-ma giữa đêm trường tĩnh mịch thái tử Tất Đạt Đa tầm đạo cứu muôn loài.
Thái tử nghĩ rằng: “Nếu đã xuất gia thì còn luyến tiếc làm chi râu tóc”. Ngài đưa dao lên cắt tóc râu và nguyện đoạn hết thảy tạp chướng ưu phiền, mặc áo cà sa thay cho y phục vương quyền, cùng tiên Bạt Già tu nơi rừng khổ hạnh nhưng vẫn chưa thỏa lòng vì còn vướng mắc tử sanh.
Ngài vượt rừng lên núi Tuyết khổ tu ngồi thiền định quán nhân duyên sinh khởi, đếm hơi thở vào ra giữ tròn chánh niệm cần khổ suốt sáu năm nên thân xác hao gầy.
Nhận thấy rằng hạnh đói khát nào phải là mục tiêu đạt đạo, phải ăn uống bình thường cho khỏe mạnh thân tâm, ngài đến sông Ni Liên được cô Nan Đà và Ba La dâng sữa, được bà Long Vương cúng dường bát cháo nhũ mi, dưới cội Bồ Đề vững tâm thiền định trí tuệ nở bừng sáng rực hào quang.
Trái đã chín rồi chánh quả là đây, Văn Phật Thích Ca đấng vẹn toàn giác ngộ, đệ tử chúng con xin quay về nương tựa, thắp sáng đèn tâm theo dấu Phật Đà.
Sen đã nở không lấm bùn ô trược,
Tỏa hương thơm ngào ngạt đến ngàn sau
Hoa bất diệt nở ngay vườn sinh diệt
Nguyện muôn loài sẽ thành Phật tương lai.