BỘ MẶT TỰ NHIÊN
NẾU CON MẢI ĐIỀU KHIỂN THÂN TÂM, THÌ LÀM SAO CON NHÌN VÀO BỘ MẶT TỰ NHIÊN CỦA CON ĐƯỢC?
Khi con thực hành mà con nghĩ rằng ‘Tôi đang thực hành’ thì cái thực hành của con đã lầm lạc ngay từ đầu. Đó là sai từ gốc. Thực hành giỏi hay thực hành kém đều dẫn đến một cái ‘Tôi tâm linh’ điều khiển, khống chế thực hành theo kiểu của ‘Tôi’ muốn. Tôi kém, cái Tôi cũng to lên. Tôi giỏi, cái Tôi cũng to lên.
Đó là lý do tại sao từ xưa đến nay nhiều người thực hành Phật Giáo và những môn phái khác không có kết quả.
Dù thực hành có thần thông biến hóa, có thông minh tài ba thế nào đi nữa thì người thực hành vẫn không thoát khỏi cái cảm giác ‘Tôi đang làm việc này’. Kết quả vẫn là một chúng sinh luân chuyển trong luân hồi.
Việc tin rằng ‘Tôi làm’ là một ảo giác phá hoại mọi thành tựu tâm linh từ xưa đến nay.
Thế nên các con phải nhận thức lại:
Ai là người đang thực hành pháp?
Ai là người đang nhìn sư phụ?
Ai là người đang nghĩ những suy nghĩ trong đầu này?
Ai là người điều khiển thân thể ở tư thế đấy?
Ai là người vận hành các hoạt động trong ngày của con?
Nếu con nhận thức người đấy là ai, thì con sẽ biết ai đang thực hành pháp. Nếu con biết được như vậy, thì con sẽ chẳng còn gì để lo lắng nữa.
Nhìn sư phụ làm ví dụ: sự thật là không có sư phụ nào đứng sau điều khiển thân khẩu ý của ông ta cả. Không có một sư phụ nào đang nghĩ gì trong đầu cả. Ổng ngồi ngả ngớn như vậy vì người điều khiển thân thể của ông ấy không phải là ông ấy, mà có một thế lực vô hình điều khiển thân thể của ông ấy ngồi đúng tư thế này. Đó gọi là Duyên, hay là xung lực tự nhiên, hay cao cấp hơn nữa là Biết.
Các con ở đây ai cũng nghĩ mình đang nhìn vào sư phụ, nhưng thực ra không phải. Hiểu được điều ấy thì con bắt đầu hiểu được thế nào là Vô Ngã: Không có người nào đứng sau, mà chỉ có duyên, hay các quy luật tự nhiên vận động cái thân thể này, lời nói này, suy nghĩ này.
Sau lưng cái hình này không có sư phụ nào hết.
Sau lưng cái hình kia không có con nào hết.
Khi con nhận ra điều đó, con sẽ thoát khỏi cái ảo giác ‘Tôi là người đang điều khiển’, và con nhận ra con chỉ đang biết thế này thôi. Chỉ có cái Biết đang vận hành từ nãy đến giờ.
Khi đó con mới nhìn thấy Bộ Mặt Tự Nhiên của con, bộ mặt thật của con, bộ mặt xưa nay của con.
Còn nếu không nhận ra, thì con cứ mãi ảo giác con là cái thân tâm này, hay con đang điều khiển thân tâm này. Nếu con đang mải điều khiển thân tâm, thì con làm sao nhìn vào Bộ Mặt Tự Nhiên của con được?
(Trích từ buổi nói chuyện “Đưa Cô vào đời”, 01/08/2021, Hà Nội)
IF YOU KEEP INVESTING ENERGY INTO CONTROLING YOUR BODY & MIND, HOW COULD YOU BE ABLE TO RECOGNIZE YOUR NATURAL FACE?
If you practice while thinking ‘I am practicing’, then your practice is misled right from the start: it is wrong from its very root. Whether you practice successfully or unsuccessfully, that mistaken belief will always lead you to a ‘spiritual ego’, which controls the practice according to what it wants. If the practice is successful, that ego grows. If the practice is unsuccessful, that ego also grows.
That is the reason why, from past until present, there have been numerous people who practice Buddhism and other religions without fruition. Even if one practices to the point of having supernatural powers, a superior intelligence or talent, the practitioner still cannot escape the feeling ‘I am doing this’. As a result, that practitioner is still a creature trapped in the cycle of samsara.
Believing ‘I am the one who is acting’ is an illusion ruining all spiritual achievements from past to present.
Therefore, you have to reconsider your view:
Who is practicing?
Who is looking at your teacher now?
Who is having these thoughts?
Who is causing your body to be in that position?
Who is acting all your daily activities?
If you are able to recognize and realize who that is, then you are able to recognize who is really practicing. If you recognize that, you will have nothing left to worry about.
Look at me for example: the truth is that there is no ‘Trong Suot’ behind controlling his body, speech and thoughts at all. There is no ‘Trong Suot’ thinking thoughts in his head. He sits in such a casual position because the one who controls his body is not himself, but an invisible force controlling his body in that exact position. That force is called ‘The Dependent Conditions’, or ‘The Natural Forces’, or ultimately, ‘Awareness.’
You all think you are looking at Trong Suot, but that’s not true. Once you’ve understood that, you begin to understand what the doctrine of no-self is: there is no person behind, but there are only dependent conditions, or natural forces operating the body, the speech, the thoughts.
Behind this figure, there is no ‘Trong Suot’ at all.
Behind your figure, there is no ‘you’ at all.
When you realize that, you will be able to escape the illusion ‘I am the one who acts’, and you realize that you are just simply aware. There is only Awareness that’s been operating all this time.
At that moment, you then recognize your very Natural Face, your True Face, your Original Face.
If you don’t recognize that, you are perennially caught in the illusion you are this body & mind, or you are controlling this body&mind.
If you keep investing your energy into controlling the body&mind, how could you be able to recognize your Natural Face?
Trong Suốt
(Quoted from the talk “Applying Dependent Conditions to Daily Life”, Aug 1 2021, Hanoi. Translated by Duc Doan)
Xem thêm các bài viết liên quan:
Tánh Biết – Tính Không