CÀNG ĐƠN GIẢN THÌ CÀNG HẠNH PHÚC…
Càng trải nghiệm cuộc sống, con người ta càng tiến dần về sự đơn giản hơn và càng đơn giản thì càng hạnh phúc. Làm người kỳ thực không nên để tư tưởng quá phức tạp, chỉ cần có đủ trí tuệ đơn giản thì con đường đời sẽ rời xa thống khổ và bi thương.
Trong cuộc đời này:
- còn sống chính là thắng lợi,
- kiếm tiền chính là trò chơi,
- khỏe mạnh mới là điều cần thiết,
- vui vẻ hạnh phúc là điều mọi người mong ước
- nhưng khi kết thúc sinh mệnh, được trở về nơi tốt đẹp mới là mục đích.
Dưới đây là 10 chân lý của cuộc sống giúp bạn hiểu đạo lý nhân sinh và cũng là những câu nói giúp người đọc có sự lựa chọn đúng đắn trong cuộc đời của mình.
– Cuộc sống đơn giản mới là cuộc sống hạnh phúc. Đời người gặp được sự tình gì cũng không nên nghĩ phức tạp. Tâm linh một khi nặng thì sống cũng mệt mỏi.
Nên bỏ đi những ký ức không tốt đẹp trong trí nhớ, sống một cuộc sống vui tươi, an hòa cùng mọi người.
– Sống trên đời cũng đừng quá so đo tính toán. Cổ ngữ nói: “Trăm sự do tâm khởi, nụ cười giải ngàn sầu”. Tâm tính tốt là người bạn tốt nhất trong cuộc đời, nó khiến người ta sống sung sướng, thoải mái và bình an, khỏe mạnh.
– Người đến khi có tuổi nhất định phải để tâm được thanh thản. Ít một chút giận giữ, nhiều một chút rảnh rang, “thân vội nhưng tâm nhàn” là những điều không dễ dàng đạt được. Nhưng “thân vội mà tâm cũng vội” thì tất sẽ sinh ra loạn.
– Chẳng phải người ta vẫn nói “biết đủ thường vui” sao? Sở dĩ người ta vui là bởi vì cái tâm không bị vướng bận, tuy rằng của cải vật chất không quá nhiều. Tâm lượng sung túc, rộng lớn chính là tài phú thực sự của đời người.
– Con người còn sống ngày nào thì ngày ấy chính là phúc khí. Đời người ngắn ngủi, không cần phải nuối tiếc những việc đã qua.
Mặt trời lặn, mặt trời lại mọc, buồn thì một ngày cũng trôi qua, vui thì một ngày cũng trôi qua cho nên đừng để tâm vào những chuyện quá vụn vặt, nhỏ nhoi. Hãy để tâm được thoải mái thì thân thể mới thoải mái.
– Con người sống trên đời, kỳ thực cũng không cần nhiều thứ lắm, chỉ cần sống khỏe mạnh, chân thành yêu thương mọi người thì đó vẫn được coi là một cuộc sống giàu có, sung túc.
– Giữa người với người chính là một loại nhân duyên. Giữa tâm với tâm chính là một loại giao lưu chia sẻ. Giữa tình yêu thương và tình yêu thương chính là một loại cảm tình. Giữa tình cảm với tình cảm chính là một loại thật lòng, thật dạ. Giữa sai lầm, tội lỗi với sai lầm, cần một loại tha thứ.
– Giữa người với người, phải trao cho nhau tình yêu thương đồng loại, phải vui với việc giúp đỡ người khác. Bởi vì, khi bạn tặng hoa hồng cho người khác, trên tay bạn sẽ còn lưu lại hương thơm. Yêu thương người khác kỳ thực chính là yêu thương mình. Hãy đem tình yêu thương của mình để sưởi ấm trái tim của người khác, lúc ấy bạn chính là những tia nắng ấm áp của mặt trời.
– Thế gian quá rộng lớn mà lòng người lại quá phức tạp, sao có thể không găp phải tiểu nhân? Cõi hồng trần rất thâm sâu mà người trần lại ưa thích những điều hào nhoáng, phù hoa, sao có thể không gặp chuyện phiền lòng?
Nghĩ phải đơn giản một chút bởi vì sống trên đời phải thích ứng với mọi hoàn cảnh. Coi nhẹ một chút bởi vì trên đỉnh đầu còn có một bầu trời xanh!
– Phải biết trân quý người bên cạnh mình bởi vì mỗi một thời, một khắc ở nhân gian càng ngày càng ít đi, cuối cùng còn phải chia lìa. Không cần tranh giành, không cần đấu khí, tranh hơn thua, vui vẻ trò chuyện để hiểu nhau mới là quan trọng.
Phải biết trân quý người đối xử tốt với mình, bởi vì một khi đã đánh mất đi rồi thì tìm đâu cũng không được lại nữa.
Cuộc đời này, còn sống chính là thắng lợi, kiếm tiền chính là trò chơi, khỏe mạnh mới là điều cần thiết, vui vẻ hạnh phúc là điều mọi người mong ước nhưng được trở về nơi tốt đẹp mới mục đích. Có bao nhiêu người đã chọn lựa một cuộc sống lặng lẽ, thu mình, không ồn ào, đủ chênh vênh nhưng không cô độc? Khi hiểu điều đó là khi con người nhận ra, họ đã đủ trưởng thành để đứng một mình, bình lặng và an nhiên.
~~~%%%%%~~~
Sự đơn giản càng nhiều bao nhiêu thì sự hạnh phúc sẽ ngập tràn bấy nhiêu
1. Đó là khi người ta không còn thích đến những nhà hàng sang trọng, lộng lẫy để “check-in” một cái cho bằng bạn bằng bè, họ thích ở nhà tự nấu nướng.
2. Đó là khi người ta không còn thích đến rạp xem phim để xếp hàng coi cho bằng được một bộ phim đang hot, dư luận đang ồn ào, họ nằm nhà, chọn một bộ phim sau khi xem kỹ nội dung, họ nghiền ngẫm trọn vẹn bộ phim bằng cảm xúc chân thật nhất.
3. Đó là khi người ta không còn thích đến những nơi đông đúc để thấy mình lạc lõng, không thích nhiều mình mà tẻ nhạt, họ thích trở về nhà, một mình mà không cô độc, một mình mà yên vui. Với họ, sự đơn giản là sự thanh thản.
4. Đó là khi người ta không còn quá bận tâm đến xu hướng, đến sự nổi bật. Thay vì chọn một phong cách lòe loẹt, rườm rà, họ yêu thích sự giản tiện.
Không cần cầu kỳ với vòng vèo, với những bộ áo quần hàng hiệu, họ chọn sự tối giản bằng mái tóc xõa, bằng bộ cánh nhã nhặn hợp vóc dáng, với khuôn mặt tươi tắn nhẹ nhàng, với mùi hương tự nhiên, sự quyến rũ mà họ có toát ra từ thần thái và trí tuệ.
5. Đó là khi người ta thay vì nói oang oang về bản thân trong đám đông, cố chấp gạt bỏ những cái tôi khác, họ chọn cách lắng nghe, quan sát và ngồi lặng lẽ một mình.
Họ dành nhiều nụ cười hơn sự cáu kỉnh, bực tức, họ chọn tha thứ hơn thù hận và cảm thông hơn hờn trách.
Họ vui vì họ đã chạm tới sự đơn giản không phải vì sự kỳ vọng cho bản thân mình trở thành một phần đặc biệt của cuộc sống.
Trong ánh sáng rực rỡ ngoài kia vẫn luôn có người chọn nép mình khuất sau bóng tối.
Vì sự thật thì không sợ ánh sáng không thể chạm đến, vì giản đơn thì trong bóng tối vẫn có thể tỏa sáng để chiếu rọi hạnh phúc của chính mình.
Có bao nhiêu người đã chọn lựa một cuộc sống lặng lẽ, thu mình, không ồn ào, đủ chênh vênh nhưng không cô độc?
Đó là khi con người nhận ra, họ đã đủ trưởng thành để đứng một mình, bình lặng và an nhiên.
…
Sống Vui Khỏe Club St.
Xem thêm:
Các bài viết về Hạnh phúc
Triết lý đơn giản này lại giúp bạn hạnh phúc
Tôi cũng như bạn, cũng đã nhiều năm đi gom góp những điều để giúp mình bình an hơn. Đọc ít nhất vài ba quyển sách, có ít nhất vài ba người thầy, tham gia ít nhất vài ba hội nhóm nhưng đến hôm nay tôi mới chợt nhận ra điều này.
Tất cả các cuốn sách, tất cả các vị thầy, tất cả các hội nhóm không nêu BẬT được triết lý đơn giản này. Có thể là có nói, có thể là ý đó nhưng ta lại không nhận ra hay coi đó là kim chỉ nam. Thế nên đến nay, bao nhiêu năm ta vẫn không bình an hơn. Những điều hay ý đẹp, những điều đạo lý có làm chúng ta hiểu biết hơn, hoàn thiện hơn, thậm chí cảm thấy oách hơn nhưng bạn vẫn thấy tâm bất an nhất là khi gặp chuyện lớn là chúng ta thấy rõ nhất.
Bạn có thấy mình vẫn để ý đến người khác hơn, quan tâm đến người khác hơn hơn là quan tâm đến chính bản thân mình không? Mỗi khi bạn khó chịu hay không vừa ý, bạn cho rằng người khác đã hành động không đúng, đối xử không tốt với tôi, do họ chứ không phải do tôi. Họ phải làm như này mới đúng. Chính quyền phải như thế kia. Xã hội phải như thế nọ. Đường phố phải như thế này… Và dường như bạn không để ý đến cảm xúc và trạng thái của mình. Bạn đương nhiên khó chịu, bực tức. Mọi thứ như vậy tôi không bực sao được.
Không biết người khác có thay đổi, mọi thứ có tốt đẹp lên không nhưng bạn là người sống trong tiêu cực trước tiên. Hàng ngày có cả trăm điều khó chịu to nhỏ khác nhau ở trong bạn và bạn cảm thấy đương nhiên. Hãy quan sát mọi người xung quanh bạn cũng dễ nhận thấy điều đó.
Khi bạn chú ý ra thế giới bên ngoài là lúc bạn không thể chú ý đến mình, không biết vấn đề của mình ở đâu. Khi bạn dồn năng lượng cho thế giới bên ngoài thì bạn không dành cho bên trong mình. Cứ cho là người khác làm theo mong muốn của bạn, đường phố đẹp như ý của bạn nhưng liệu những thứ ngoài bạn như thế có mãi theo ý muốn của bạn được không? Có khác nào chúng ta đang xây một lâu đài cát trên bãi biển.
Vợ chồng cũng có thể phụ bạc
Con cái cũng có thể bất hiếu
Nhân viên cũng có thể qua mặt sếp
Học trò cũng có thể phản thầy
Xe cũng có thể bị chầy xước
Tiền cũng có thể bị mất
…
Vì tất cả đều là thứ bên ngoài mà mình không thể kiểm soát được. Bạn chỉ may ra kiểm soát và điều chỉnh được bản thân mà thôi, thứ gần gũi và dễ nhất với bạn.
Ngày nay, học nhiều, đọc nhiều, tiền nhiều, quyền nhiều để kiểm soát thế giới bên ngoài tốt hơn. Người khác phải theo ý mình. Mọi thứ phải tiện nghi… Bạn cho rằng người khác phải có trách nhiệm với những cảm xúc tiệu cực của bạn mà không phải bạn.
Dấu hiệu nào cho thấy bạn đang quan tâm đến bên ngoài?
Khi bạn quan trọng việc người khác như thế nào hơn trạng thái của mình như nào. Đó là lúc bạn đang bỏ quên chính mình.
“Sửa mình là con đường duy nhất dẫn đến hạnh phúc“ – Trong suốt – Tôi chưa thấy cuốn sách nào nêu bật vấn đề được như vậy.
Khi đó, người ta không quan tâm đến người khác đối xử với mình như nào, mà quan tâm đến tâm mình như nào. Đối tượng quan tâm và điều chỉnh không phải ai hay cái j bên ngoài mà là bên trong mình.
Thắng mình mới quan trọng, chính là sửa mình mới quan trọng. Kẻ thù lớn nhất của đời mình chính là mình nghĩa là những nhầm lẫn vô minh bên trong mình mới là kẻ thù lớn nhất. Và đó cũng chính là thứ mà ta cần quan tâm nhất chứ không phải người khác.
FB Tu học mỗi ngày
Bạn đọc comment:
Anh Ngoc Do
Hành trình bí ẩn về Phương Đông có nói đến vấn đề này, và “Hiểu về trái tim” của sư Minh Niệm có trình bày rất kĩ nhé
KimHoa Vu
Ta chỉ quan tâm đến nhg thứ ta có thể kiêm soát đc, đó chí h là suy nghĩ và hđông của ta thui nhỉ
Trang Nhung
Đúng là đấu tranh với bản thân mình nhiều lúc cũng mâu thuẫn lắm anh ạ. Nhưng đúng là nhìn lại bên trong mình đc thì sẽ bớt sân xi, lúc đó mình thấy thoải mái hơn, nhẹ nhàng hơn
Trang Phạm
Tâm mình đang đuối lắm, chẳng vì ai hay việc j, mà do bị muỗi cắn nhiều quá, thiếu máo luôn
Hung Nguyen
Mình đính chính là Kẻ thù lớn nhất là cái bóng của chính mình.Đó sự thật,đơn giản thế thôi,ai ko thấy thì Kệ.
Xem thêm: