Có thể tránh sát sinh 100% được không? Trong nhà có kiến, gián thì xử lý thế nào?
Hỏi đáp thực hành thiền và tâm linh Trong Suốt (Hà Nội, 04/2018)
Bạn Thành: Chào thầy Trong Suốt, đây là lần thứ hai được gặp Thầy. Hồi trước gặp Thầy cũng lâu lâu, có một cái Trà đàm của CafeF tổ chức.
Thầy Trong Suốt: Lâu lắm rồi, 5 năm rồi nhỉ.
Bạn Thành: Vâng, nhưng mà cũng theo dõi facebook của Thầy. Xin giới thiệu mình tên là Thành, năm nay 49 tuổi, cũng rất tâm đắc với những câu nói trên facebook của Thầy. Nay cũng có nhân duyên được đến nghe Trà đàm của Thầy.
Qua những câu hỏi của mọi người, tôi cũng hiểu ra nhiều điều, thì tôi cũng có một câu hỏi nhỏ thôi, mong Thầy giải thích. Lúc nãy có một bạn nói về vấn đề sát sinh, thì ví dụ những người nông dân, họ bảo là “Công việc làm ăn của tôi là trồng rau, thế nếu mà không phun thuốc trừ sâu thì rau sẽ bị sâu và không bán được”. Ví dụ như vậy thì phải làm thế nào?
Hoặc như trường hợp của bạn vừa rồi, bác sĩ chẳng hạn,thì bạn ấy cũng phải sát trùng các thứ. Hay ở nhà mình bây giờ kiến, gián thì cũng không giết nó, nhưng ví dụ như mình thấy một đàn kiến ở trong nhà tắm chẳng hạn, thì mình không biết làm cách nào để có thể giúp nó không bị chết. Ví dụ người nào đó, hoặc người nhà dội một gáo nước thì nó có thể bị chết. Thì trong những trường hợp như thế, Thầy có thể cho những lời khuyên giúp được không? Cảm ơn Thầy!
Thầy Trong Suốt: Muốn nghe câu trả lời tuyệt đối hay tương đối, 98% hay 100%?
Bạn Thành: 100% ạ.
Thầy Trong Suốt: 100% thì khó đấy, khó làm đấy, 98% trước nhé. Mình có cái thân mạng này – tự nó, nó phải sát sinh. Thân mạng này, tự nó duy trì thân mạng này, nó đã liên quan đến sát sinh rồi.
Cái mình cần tránh là khởi tâm giết hại và thực hiện hành động giết hại
Ví dụ nhé, mình có di chuyển không, hay là ngồi một chỗ, có không? Di chuyển một phát là chân mình dẫm là rất nhiều con ra đi rồi. Mình có ăn uống gì để sống không, hay là ngồi không cần ăn gì? Có chứ đúng không? Ăn một phát là gì, nó có là sinh vật, vi sinh vật chết hết mà.
Nên cái việc duy trì thân mạng này, bản chất trong vòng luân hồi, cõi người đấy, cái việc duy trì thân mạng này, bản chất nó đã phải liên quan đến sát sinh rồi. Không cách nào khác, không có một lựa chọn nào luôn. Đấy, để hiểu đấy, nên bảo là tránh sát sinh một cách tuyệt đối, có ai làm được không?
Ở Ấn Độ có một đạo gọi là đạo Rain, thầy đi qua, họ cầm một cái chổi quét, đi đâu quét đến đấy, trước mặt để không con nào bị dẫm chết. Nhưng hỏi thật sự không có con nào bị dẫm chết không? Quét cũng giết, mà dẫm cũng chết, đúng chưa? Vì sao mà hết được, vì sao mà thế được? Nên là gì? Mình không bao giờ có thể tránh sát sinh 100% được. Nhưng mà để tránh, mình tránh được việc cố tình giết hại, mình tránh được rất nhiều, rất nhiều, đấy.
Rất nhiều chứ không phải hết được, vì đi là chết mà. Nhưng mà mình khởi tâm giết hại và thực hiện hành động giết hại, cái đấy mình tránh được. Đấy, cái mình cần tránh đấy, khởi tâm giết hại chúng sinh và làm hành động gây hại chúng sinh. Ví dụ nhé, mình tắm mà mình không biết có một đàn kiến đi qua trôi sạch, thì đấy là mình không khởi tâm giết hại – Tạm chấp nhận được. Tất nhiên đấy không phải là nghiệp tốt, vẫn là nghiệp xấu, nhưng tạm chấp nhận được.
Ngược lại, mình thấy đàn kiến bò đi bò lại trước mặt, trông ngứa mắt, một phát cho gáo nước, đấy là khởi tâm giết hại – Cái đấy phải tránh. Thế thôi! Mình không khởi tâm giết hại, tối thiểu là không khởi tâm giết hại, đấy.
Thế thì có nhiều cách tránh lắm, ví dụ như là mình không tắm nữa, xong. Cái đạo Rain đấy là họ không tắm luôn, đúng theo nghĩa đen luôn, không tắm. Đã thế mình không tắm nữa, đỡ hại con nào, không tắm nữa. Thôi, cứ trần truồng luôn không mặc đồ trên người nữa, trần truồng luôn, càng cao cấp thì càng ít mặc quần áo, đấy. Giáo chủ là không mặc gì (Mọi người cười) còn dưới cấp một tí là đóng khố này, dưới nữa là mặc áo trên người v.v…
Nhưng mà nói thế thôi, nói thế là rất tương đối thôi. Vấn đề của mình là đừng có khởi cái tâm đấy, mà nếu khởi tâm đấy thì dẹp đi, sửa đi. Vào cuộc sống thì thiên biến vạn hóa. Ví dụ bồn tắm nhà thầy có kiến đúng không? Nhà thầy đi, đương nhiên, thầy không tắm hôm đấy. Tìm cách nào đấy để cho đàn kiến đi chỗ khác, thì bắt hết có thể trong khả năng của mình, thiếu gì cách nếu chịu khó, nào là bôi thuốc, nào là… thiếu gì cách. Chứ mình không can tâm là đổ nước lên người nó luôn, không muốn khởi tâm giết nó.
Thế còn câu khỏi khó hơn nữa, người nông dân họ phải phun thuốc trừ sâu, đúng chưa? Nếu người nông dân nào mà có tu hành ấy, thầy khuyên luôn là đừng làm nghề đấy nữa. Thật sự đấy, tại sao mình biết phun thuốc giết người, giết con vật, mình phải làm làm gì? Tìm cách trồng hoặc cách nào đó không cần phải phun thuốc, tìm một cách nào đó, hoặc bỏ hẳn nghề nếu như không có cách nào khác, tìm cách nào đó để không phải phun thuốc nữa.
Còn nếu những người nào không thể nào tránh nổi chuyện ấy, thì có phương án Phật đưa ra. Phật kể lại câu chuyện là khi Phật với ngồi với cả 500 đệ tử A la hán. Đệ tử mới hỏi là “Nhân gì, duyên gì mà Phật giảng pháp cho chúng con, làm chúng con giác ngộ?”. Phật bảo “Vì trước đây một đời ta đã từng là thợ săn để nuôi mẹ già và kiếm sống, không thể tránh được việc vào rừng sát sinh, không tránh nổi luôn. Thời xưa ta có khởi tâm là gì? Vì nuôi thân mạng này để tu hành nên tôi phải giết các bạn. Tôi thề sau này tôi sẽ tìm mọi cách, lăn lộn luân hồi để cứu các bạn bằng được”. Và vì cái lời nguyện đó của Phật mà 500 con thú bị giết thành 500 vị A la hán ngồi trước mặt thầy.
Thế nếu mình không có cách nào tránh được thì mình nên phát một lời nguyện tương tự như vậy – “Để nuôi cái thân mạng này để tu hành, tôi sẽ phải giết, sát hại. Vì vậy tôi quyết tâm là gì? Tôi sẽ giác ngộ, hoặc là lăn lộn luân hồi để cứu từng con vật mà tôi giết đến giác ngộ thì thôi”. Đấy, đấy là một cách tạm chấp nhận được, có thể làm được. Nếu em buộc phải làm thì em có thể phát một lời nguyện như vậy. Đấy!
Cách tốt nhất vẫn là gì? Tìm cái cách mà không phải sát sinh, tìm cách sống mà không phải cố tình sát hại sinh mạng người khác. Kiểu gì cũng có, nếu mình quyết tâm thì kiểu gì cũng có, gõ cửa thì cửa sẽ mở, đấy. Còn nếu mình đã không quyết tâm thì mình sẽ có hàng tỷ lý do để mình phải giết, đúng chưa? Nên thế là do tâm của người đấy, chứ không phải do hoàn cảnh đâu.
Đấy, còn nếu hoàn cảnh giống như Phật, câu chuyện đấy thì thôi, tu hành đi, phát tâm, phát Bồ đề tâm giác ngộ và cứu người khác đi. Thế là đủ để em áp dụng trong cuộc sống rồi. Còn những người không tin vào lời thầy nói, thì áp dụng thế nào, đúng không? Nghiệp của họ là sát sinh rồi thì mình phải chấp nhận. Khi đấy bài học của mình là chấp nhận.
Thế giới này nó thiên biến vạn hóa, đủ các loại người, đủ cách sống, mình không cần bắt được thế giới phải như ý mình được. Mình hãy làm người gieo nhân tốt trong cái biển nhân quả trùng trùng đấy. Chứ mình không thể ép mọi người theo ý mình, không ép nổi. Và như vậy mình sống rất là tự do, thoải mái không đến nỗi là suốt ngày cay đắng. Đấy, thì đấy là cách em có thể sống trong đời này như vậy. Em hiểu rõ chưa?
Bạn Thành: Vâng ạ, con cảm ơn thầy. (Mọi người vỗ tay) Đấy, con làm, con cũng hiểu là ví dụ là con có thể sang phòng khác để tắm. Nhưng có cái mình phải để ý, chẳng hạn như là vợ hay con mình thì kiểu gì cũng sẽ có người tắm, nên là chắc chắn nó sẽ bị chết. Thì có một cách nào đấy để có thể xử lý không ạ?
Thầy Trong Suốt: Có đấy, mình có thể nói chuyện, cầu nguyện rất là quan trọng. Cầu nguyện nó đi chỗ khác. Mọi người đừng cười. Sự thật là nhà thầy, vợ thầy cầu nguyện xong, nó đi chỗ khác mấy lần, n lần, đúng không nhỉ? Vợ thầy có đây không nhỉ? Đấy, vợ thầy đây này, đấy! Đúng không vợ? Cho vợ thầy nói mấy câu chia sẻ kinh nghiệm, ở đây rất nhiều người chứ không phải vợ thầy đâu. Những người thầy bày cho ấy, vợ thầy chỉ là người đầu tiên thôi, còn có rất nhiều bạn mà thầy bày cho xong đi thật, nào là kiến nào là chuột đi hết.
Mỹ Nhân: À à, kể chuyện con chuột. Hồi xưa mình ở chung cư ấy, thì ở đó rất là sập sệ, hồi đó mình ở Sài Gòn. Chuột chạy khủng khiếp luôn, nhà nào cũng có chuột hết. Thì nhà mình, chuột nó cứ vô tủ đẻ con, rồi cắn áo quần, nhưng mà chẳng bao giờ mình giết hết. 2 lần như thế mình cũng đem ra ngoài trước cửa nhà ấy, xong mình nói là “Các em hãy đi đi!” và cầu nguyện cho nó. Và nói là mẹ nó đến và dẫn nó đi đi, và mình vẫn theo dõi, vô xong lúc sau ra là thấy đi hết.
Thì khoảng một thời gian sau cũng một bầy nữa vào trong tủ, ngày nào nó cũng phá, phá, phá dễ sợ luôn. Rồi nó lại đẻ, rồi nó cắn áo quần của mình. Thế nhưng mình vẫn không giết, vẫn đem ra ngoài vẫn cầu nguyện cho nó đi, vẫn cầu nguyện là mình sẽ giúp nó A, B, C gì đó, giống như Sư phụ nói. Và sau cái lần đó không còn con chuột nào trong nhà nữa, trong nhà không hề có. Nhà bên cạnh vẫn rất là nhiều chuột, nhưng nhà mình không còn chuột nữa luôn. Không có con nào chạy trong nhà, hay là bò, hay là cắn áo quần, từ đó là không thấy luôn.
Cầu nguyện tức là, khi mình đưa nó ra ngoài thì mình nói nó là: Bảo mẹ nó tới đưa nó đi, “đừng có phá chị như thế này nữa, chị nguyện là sẽ tu hành, để tu hành xong chị sẽ quay lại chị giúp các em”. Thì mình đưa nó ra ngoài rồi mình cũng để lót cho nó nằm, thế rồi lúc sau ra, mẹ nó bồng nó đi thật, đi hết. 2 lần như thế luôn. Sau nhà không còn chuột nữa, mặc dù ở cái chung cư rất là sập sệ, nhà người ta có chuột rầm rầm. (Mọi người vỗ tay)
Sức mạnh của sự cầu nguyện
Thầy Trong Suốt: Nhiều lắm, vì mình chưa làm mình chưa tin thôi, chứ thầy đã bày cho nhiều người lắm rồi.
Cầu nguyện, sức mạnh của sự cầu nguyện. Sau này em sẽ hiểu là thế giới này là do tâm em tạo ra, nên sự cầu nguyện của em tác động trực tiếp đến thế giới này luôn. Chứ còn không phải cầu nguyện cho vui, hay là cho mê tín, không phải vậy đâu. Cầu nguyện với một tâm từ bi, tâm lòng thành và lòng tốt thì nó sẽ có sự linh ứng kỳ diệu.
Cách thứ hai là mua những lọ thuốc bôi này, bôi kia cho nó khỏi đến, nó không đến mà. Đơn giản hơn, vật lý hơn nữa là bôi thuốc, thiếu gì thuốc để cho nó khỏi đến. Chịu khó tìm hiểu là ra ngay ấy mà.
Bạn Thành: Cho mình hỏi thêm một câu nữa là Thầy có nói là mẹ của Thầy bây giờ ấy, 13 đời trước cũng là mẹ Thầy, thì cái đấy thì chứng nghiệm…
Thầy Trong Suốt: (Cười) Cái đấy ấy hả? Cái đấy thì hỏi, có người trả lời hộ, thế là xong. Tò mò quá xong mình đi hỏi, có ông trả lời đấy, thế thôi. Chẳng chứng nghiệm gì hết, thỏa mãn chưa? (Thầy cười) Thế thôi!
Xem thêm:
- Tránh nghiệp sát sinh như thế nào?
- Gặp trường hợp khó xử thì tránh sát sinh như thế nào?
- Tuổi đã cao, từng sát sinh nhiều, có kịp tu tập hay không?
- Có phải kiêng sát sinh kể cả động vật lẫn cây cỏ?
- Cách đuổi côn trùng (ruồi, muỗi, kiến, gián, chuột..) mà không cần sát sinh
Xem thêm: