Con là không gian ngập tràn sự Nhận Biết
Khi con biết suy nghĩ xảy ra thì con không phải là ai khác ngoài cái không gian nơi nó xảy ra, chứ con không phải là người tạo ra suy nghĩ. Con tưởng mình là người tạo ra và chịu đựng đống suy nghĩ, cảm xúc đấy và con khổ từ giờ đến cuối đời.
Khi nào con thoát khổ?
Khi con không phải là người chịu.
Con không phải là người tạo ra suy nghĩ, không chịu đựng suy nghĩ. Con chỉ là nơi suy nghĩ đến và đi – như không gian biết có gió đến và gió đi. Đến rồi sẽ đi – hết.
Con vẫn Biết, dù cơn điên – cơn tỉnh, suy nghĩ tích cực – tiêu cực xảy ra. Như không gian luôn biết cái gì xảy ra bên trong nó, con muốn biết, biết ngay. Con chỉ là không gian nơi suy nghĩ đến và đi. Khi đó con hoàn toàn hết khổ, hết trầm cảm, hết vô minh.
Con chẳng bao giờ hết vấn đề giống như không gian không bao giờ hết gió. Vấn đề không phải do con tạo ra mà vấn đề là do nhân quả. Giống như một cơn lũ ập đến không bao giờ chặn được. Chỉ có khi vấn đề đến, thì con là nhân vật xấu số chịu đựng nó hay con là không gian nơi điều ấy xảy ra?
Nếu con không biết thì con tin con là người chịu đựng. Nếu con biết thì con là không gian nơi điều ấy xảy ra. Không gian có một vai trò duy nhất là Biết.
Khi con càng biết suy nghĩ thì con càng có cảm giác con là cái không gian nơi nó xảy ra, như gió thổi qua thổi lại. Nhưng con không bao giờ bị hại bởi nó cả.
Con sẽ có một thái độ mới với suy nghĩ. Con chẳng sợ. Trước đây con sợ và muốn tìm cách tiêu diệt nó. Còn bây giờ con hiểu suy nghĩ đến và đi do nhân quả. Còn con là cái không gian thì làm sao bị ảnh hưởng được.
Ai đó mắng con, con rất buồn, tổn thương – Hỏi điều gì xảy ra?
Không gian biết rằng trong nó có một suy nghĩ ”tôi bị tổn thương”. Liệu không gian có bị tổn thương không?
Cảm xúc hay suy nghĩ thì đều hiện ra trong không gian, rồi tan vào không gian. Suy nghĩ không thể gây ảnh hưởng gì đến không gian. Con là không gian ngập tràn sự Nhận Biết!
Đời con đã chịu bao chấn động, bao mũi tên hòn đạn rồi, nhưng giờ ngồi đây tâm hồn con có sao không? Hay vẫn sáng tỏ bình thường? Cái không gian nơi các suy nghĩ đau khổ, tổn thương … xảy ra có sao không? Các suy nghĩ thay đổi, nhưng cái không gian nơi nó xảy ra vẫn thế!
Nội dung trong không gian thay đổi, nhưng không gian chứa nội dung thì có thay đổi không? Căn phòng có thể bài trí khác, nhưng không gian chứa căn phòng có đổi không? Không gian một tỷ năm trước chứa khủng long và không gian bây giờ chứa con người có đổi không?
Biết dần dần gợi cho con kinh nghiệm con là không gian. Việc của con chỉ cần là Biết.
Trong Suốt
(Ghi chép từ Buổi nói chuyện với 9 bạn trầm cảm tại Hà Nội – 7/2019)
Phóng tác thơ: “Con là không gian ngập tràn Nhận biết”
Con sẽ chẳng bao giờ hết vấn đề
Như không gian không bao giờ hết gió
Là thân tâm vấn đề luôn luôn có
Không khổ thân thì cũng khổ tâm
Dòng thác nghiệp cứ thế đổ ầm ầm
Khổ đau đến không thể nào ngăn nổi
Chỉ một điều con có thể thay đổi
Chuyện xảy ra, lúc đấy – con là ai?
Con là người gánh vấn đề trên vai
Yếu đuối, mong manh sẵn sàng đau khổ?
Hay con là không gian Biết rộng mở
Đón nhận mọi điều mà tuyệt đối tự do!
Bao suy nghĩ cảm xúc đến giày vò
Chỉ như gió giật trong không gian Biết
Chỉ như sóng cuộn trào trên mặt biển
Hiện rồi tan mà Biết chẳng vấn đề gì
Con nhận ra Sự thật diệu kỳ
Con không phải thân tâm này sinh diệt
Con là không gian ngập tràn Nhận Biết
Cả thế giới này sinh diệt trong CON
-Thơ Bá Lành
(Cảm hứng từ bài nói chuyện “Con là không gian ngập tràn Nhật BIết” của Trong Suốt)