Cẩm Nang Tu Đạo
XẢ BỎ TÂM PHÂN BIỆT
“Con đường TU cần phải trải qua gian khổ; như vậy mới có khai ngộ. Không nên hy vọng mọi người đối với mình tốt; nếu người tu chẳng vậy thì không khác gì kẻ thế tục. Tu hành thì phải chịu thiệt thòi, thua lỗ; có vậy mới tu tiến bộ.
Tu hành là làm những việc mà không ai chịu làm, luôn dũng mãnh, tinh tấn, chứ không phải tính toán, so đo rằng: “Việc này đâu phải để tôi làm!”; bởi đó là thái độ chẳng khác người đời.
Làm những việc mà kẻ khác không làm, đó là cách tu Phước Huệ. Tu hành không phải là làm việc tính toán, so đo; không cần phải toan tính, sắp đặt. Điều tốt thì góp nhặt để học; điều xấu thì vứt qua một bên, Tự mình trong lòng thông hiểu là đủ rồi; thuận theo đây mà tu hành Nhẫn Nhục Ba La Mật. Tu thì đừng hỏi ĐÚNG với SAI, đừng kể CÓ LÝ hay VÔ LÝ.
Tu thì đừng nói thị phi, ai đúng ai sai. Dù mình ĐÚNG LÝ mà người khác nói mình SAI, mình cũng cứ tiếp nhận ý kiến ấy. Hễ bạn tự nhận mình sai – dù mình đúng – thì phiền não sẽ không khởi; bằng ngược lại, tâm bạn sẽ không an, phiền não sẽ kéo tới.
Trên đường tu, có rất nhiều thứ không giống với đường đời, thế tục; do đó, đừng nên tranh chấp ĐÚNG VỚI KHÔNG ĐÚNG!
Xưa có hai người đồ đệ cùng tọa Thiền, một người ngồi rất trang nghiêm, còn người kia thì nghiêng qua ngã lại; nhưng Sư Phụ của họ lại lấy roi quất người ngồi nghiêm trang.
Nếu là người thời nay thì có lẽ y đã nổi giận, sinh phiền não rồi; song người đệ tử ấy thì lại vô cùng xấu hổ, thỉnh vấn Sư Phụ khai thị dạy bảo.
Tu hành không phải là tranh chấp ĐÚNG VỚI SAI. Tu hành cần phải có công phu nhẫn nhục, dù mình đúng mà bị trách là sai, mình cũng phải nhận chịu.
Nếu bạn thật có lòng muốn tu, thì đó chính là phước của bạn, do vậy cần tu cả Phước lẫn Huệ. Mỗi người cần trừ sạch hết những nghiệp chướng đã tạo xưa kia, rồi đừng tạo thêm nghiệp mới nữa, như vậy thì Phước, Huệ sẽ tăng gia.
(Hòa Thượng Quảng Khâm – Cẩm Nang Tu Đạo)
Cục đá cột chân người tu
Hễ bạn khởi tâm, động niệm thì tự mình đã sai lầm rồi đó; là bởi do có cái “NGÔ, cái “TÔI” tồn tại. Đây là niệm rất vi tế; chỉ do niệm này bắt đầu khởi dậy mà tất cả ý nghĩ khác dấy lên.
Cứ chê kẻ khác sai, kẻ khác xấu, còn mình thì luôn đúng, luôn tốt; nghe người ta nói mình tốt thì vui, thì thích, bị khẻ khác chê xấu thì khó chịu, thì rầu; đó đều là nhân ngã như thế thì không thể yên ổn tu hành. Khi còn Ngã tướng thì làm gì cũng thấy có cái “TA”, coi cái “TA” này trọng lắm, phân định ranh giới “TA” và “Bọn Họ” rõ ràng lắm. Như vậy thì chẳng có lợi gì cho việc tu, mà ngày ngày lại do đó phát sinh phiền não.
Nếu bạn đắm trước, chấp chặt vào sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp (hình sắc, âm thanh, hương thơm, mùi vị, xúc chạm, và ý tưởng) thì trí huệ không thể khai phát đặng.
Tai các bạn lúc nào cũng thích nghe, nghe xem có ai nói xấu mình chăng, mắt lúc nào cũng thích nhìn hình sắc đẹp đẽ, đó là những thứ chẳng lợi việc tu.
Không trừ sạch tham, sân, si thì không có cách gì khai trí huệ đâu!
Chỉ cần tham một thứ gì đó là đủ khiến ta trở lại luân hồi rồi!
Tham một thứ thì nhiều thêm một thứ. Ít đi một vọng niệm thì bớt đi một chút Nghiệp, lại tăng thêm một phần giải thoát.
Không nên nổi lòng tức giận, dù nhỏ như sợi lông, nếu không, mình chẳng thể nhập đạo đặng.
Nếu bạn vẫn còn lòng yêu đương, tình ái trong quan hệ phụ mẫu, bạn bè, đồng sự, bà con…, thì trăm ngàn vạn kiếp bạn vẫn mãi ở trong luân hồi. Nếu có hạt giống Phật thì sự tu hành tương đối mau hơn.
Nếu để những thứ xấu xa, rác rến chất đầy đầu não, thật là thống khổ đấy! Không nên yêu thích cái đẹp; hãy mặc cái áo cà sa này mà trực tiếp tới cõi Tây Phương. Nếu bạn thích đẹp thì sau này khi ở Tây Phương sẽ tự nhiên có y phục đẹp mặc vào, không cần phải may phải mua. Có kẻ chưa tới Tây Phương song hiện đã có hình dáng như ở đó rồi.
NGÃ MẠN
Không nên học tánh cứng đầu, cố chấp.
Không nên có Ngã Chấp (luôn nghĩ tới cái TA, luôn cho TA đúng). Có Ngã Chấp thì trí huệ không khải mở. Đừng nên sanh lòng cống cao ngã mạn bởi vì nó chướng ngại Đạo.
Không dẹp sạch ý niệm về TA và Người (Nhân Ngã Tướng), thì không có cách gì giải thoát.
Nhiều kẻ có tài năng song không khéo tu hành, do đó cứ nghĩ lăng xăng, tính toán, việc này việc nọ. Tu hành là tu ở sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp; là mặc áo thô, ăn cơm đạm – coi thử bạn có khả năng tu luyện để đầu óc được thanh tịnh, giải thoát hay chăng.
Trích Cẩm Nang Tu Đạo của Hòa Thượng Quảng Khâm
=======================
???? Trích lời Thầy Hoàng Quý Sơn:
“Niệm Kinh Chú mục đích nhiếp phục tam nghiệp hằng thanh tịnh để trừ được ba ác nghiệp là: Thân nghiệp, Khẩu nghiệp và Ý nghiệp.
THÂN NGHIỆP gồm ba:
– KHÔNG SÁT SANH
– KHÔNG TRỘM CẮP
– KHÔNG TÀ DẦM
KHẨU NGHIỆP gồm bốn:
– KHÔNG NÓI DỐI
– Không NÓI LỜI ÁC KHẨU
– Không NÓI LƯỠI HAI CHIỀU
– Không NÓI LỜI THÊU DỆT
Ý NGHIỆP gồm ba:
– THAM
– SÂN
– SI
Như vậy niệm Kinh, niệm Chú, niệm Phật cũng đều mục đích như nhau để tam nghiệp hằng thanh tịnh. Khi tâm mình thanh tịnh tức tâm bình, tâm bình tạo ra thế giới bình “tướng tự tâm sanh,” mây tan thì trăng tự nhiên hiển bày tỏa sáng.
Khi chúng ta niệm Chú một cách nhất tâm, thì sẽ đoạn trừ được phiền não. Kinh Chú của Phật, tất cả mọi người có thể trì, nhưng muốn được lợi lạc trong khi tụng Kinh trì Chú người Phật tử cố gắng giữ tam nghiệp thanh tịnh, giữ giới dứt các điều ác làm các việc lành mới được công đức tốt đẹp”.
Nguyện cầu cho thế giới được hòa bình. Tất cả đệ tử, chúng sinh đồng được an lạc.
Nam mô Dược Sư Lưu Ly Quang Vương Phật.
Nam mô A Di Đà Phật
Thầy Hoàng Quý Sơn
Idol giữa đời thường
Idol của Duyên không hề có danh ca hay nghệ sĩ nào.
Idol của lòng Duyên thường là những người làm việc mà người khác khó làm.
Đây là chị Diệu Hiền, một trong những idol của Duyên, người mà từ 2016 tới giờ đã làm vô số việc mà người khác khó làm ở mái chùa này.
Những ngày tháng cũ, chị vào chùa và nhận thu gom rác mỗi ngày. Có một lần chị về Cần Thơ thăm bà ngoại bệnh thì Duyên có thế việc thu gom rác mà chị ấy làm. Có làm mới thấy công việc ấy vất vả nhường nào. Nó không chỉ vất vả mà còn cần biết tính toán để cả khối lượng việc khổng lồ được làm xong đúng thời gian cũng như tiết kiệm được sức lực.
Mỗi khoá tu tới, chị là người đi chùi lau nhà, sắp mền chăn gối chỗ ở cho người tới tu. Người tu về thì chị đi giặt giũ xếp sắp đồ tươm tất trở lại.
Mùa xuân này, khi đêm giao thừa có bảy – tám ngàn người vào viếng chùa, khi mọi người xúng xính váy đẹp, áo quần du xuân, chị nhận việc chùi lau dọn toilet trong các ngày tết để người về chùa được cảm thấy an tâm. Chị nhận việc mà chẳng mấy ai dám nhận làm. Hoặc có nhận làm cũng cần sức khoẻ và làm thấy vui vẻ.
Mỗi lúc vệ sinh toilet xong chị lại đi lên bếp lau chùi dọn dẹp.
Chẳng thấy khi nào chị ở không, lúc nào cũng làm việc.
Hơn ba năm ở chùa với chị, em Duyên thương nhất là tính tình chân chất của chị ấy. Nghĩ gì nói đó và tâm tánh rất thuần khiết.
Chị ở chùa và gần như không bao giờ ra khỏi cổng chùa.
Hôm nay là ngày mùng Hai, chị Diệu Hiền được đi ra ngoài phóng sanh cùng với anh chị em trong Ban Hộ Pháp.
Khuôn dung chị trong lòng của Duyên là đức hạnh tuyệt vời với rất nhiều tâm tính tốt để Duyên học tập.
Idol của lòng em Duyên chính là những người bình thường mà phẩm chất phi thường như thế.
Không phải ngẫu nhiên những người như chị Diệu Hiền đều được nhiều người yêu quý, thương mến, dành nhiều tình cảm, sự quan tâm. Là bởi vì, trong đá có ngọc, trong tâm có cầu vồng nên tự họ phát sáng, khiến người xung quanh thấy yêu quý vô cùng.
Tu học mỗi ngày –