Gả con gái cho Phật
Khi Phật còn tại thế, một người Bà La Môn có cô con gái xinh đẹp tuyệt trần. Ông có một ước nguyện: “Ở trên đời này nếu có chàng trai nào có dung nhan đẹp như con ông thì ông mới gả cho mà không câu nệ đến giàu nghèo.” Ông đã chờ đợi và tìm kiếm một thời gian dài mà vẫn không gặp chàng trai nào để ông gả con gái.
Một hôm khi đi đường, ông gặp Đức Phật. Ông thấy Đức Phật có 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp, da Phật vàng ánh như tượng vàng. Ông ngắm say sưa và về nói với vợ rằng con mình đã có người sánh đôi rồi. Bà hỏi là ai, ông trả lời, “Đức Phật Thế Tôn”. Bà vợ có tài coi dấu chân, bà nói: “Theo dấu chân của Sa môn Cù Đàm thì Ngài là người đã ly dục, làm sao ông gả con gái được?”. Ông nói: “Cứ đem đến rồi sẽ hay.”
Ông bảo bà và gia nhân trang điểm cho cô con gái thật là lộng lẫy, rồi dùng xe hoa đưa cô đến nơi ở của Phật. Khi đến nơi, ông quỳ xuống thưa: “Bạch đức Thế Tôn, con có một đứa con gái tới tuổi trưởng thành, sắc đẹp tuyệt trần. Con cũng có nguyện, nếu có chàng trai nào có dung nhan như con gái con thì con sẽ gả con gái cho, không câu nệ giàu nghèo. Đức Phật Thế Tôn có 32 tướng tốt, 80 vẻ đẹp, xin Người hãy để con gái con được hầu hạ, nâng khăn sửa túi.”
Đức Phật dạy: “Con gái ông có thật sự xinh đẹp hoàn hảo không?”
Ông Bà La Môn trả lời: “Dạ, thật sự xinh đẹp, hoàn hảo.”
Bài pháp: Thân bất tịnh
Phật dạy, “Dưới con mắt ông thì xinh đẹp, hoàn hảo. Nhưng dưới con mắt Ta thì không xinh đẹp, hoàn hảo tý nào.”
“Cái đầu giống như cái sọ dừa. Trên đầu có tóc giống như đuôi ngựa. Hai mắt trong xanh nhưng nhặm đổ ghèn. Chiếc mũi dọc dừa khi cảm thì chảy nước. Cái miệng môi hồng, răng trắng, thì khạc ra đàm dãi. Thân hình cân đối, xinh đẹp chỉ là máu thịt gân xương tanh hôi. Còn trong bụng, tim gan tỳ phổi cũng nhơ nhớp. Nhất là bao tử chứa một thùng phân và thận chứa một bô nước tiểu. Những thứ này ra ngoài, chủ nhân của nó cũng nhờm gớm, huống là người khác.”
Phật nói: “Ông đem con gái về đi, Ta không cần đâu!”
Người Bà La Môn thưa: “Nếu Phật không nhận, con dâng cho vua Ưu Điền có được không?”
Phật nói: “Cái đó thì tùy ông.”
Ông liền chở con gái ông đến dâng cho vua Ưu Điền. Vua Ưu Điền sau khi nhận được người đẹp thì đắm đuối yêu thương. Vua cất cung cho nàng ở, cung cấp nhiều cung nữ hầu hạ nàng.
Qua lời thuyết Pháp của Đức Phật, nếu cô là người có trí tuệ thì cô đã giác ngộ thân bất tịnh, nhơ nhớp của mình. Nhưng cô ngu si, lại tưởng Phật mắng cô. Cô rất tức giận Phật. Cô nghĩ, với sắc đẹp của cô thì có nhiều chàng trai giàu có, công tử, thái tử quỳ dưới chân cô để cầu sự yêu thương của cô. Thế mà Phật lại mắng cô thậm tệ. Phen này cô quyết báo thù Phật.
Khi cô được vua Ưu Điền sủng ái, đây là cơ hội tốt để cô trả thù. Cô mướn rất nhiều người đứng hai bên đường phố. Khi Phật và giáo đoàn của Phật đi khất thực, họ đã không cúng gì hết mà lại la mắng, chửi bới thậm tệ.
Ngài A Nan chịu không nổi, bạch Phật: “Bạch đức Thế Tôn, xin Đức Thế Tôn đi nơi khác. Ở đây chỉ nhận toàn những lời chửi mắng mà thôi, họ không cúng gì”. Phật dạy Ngài A Nan: “Nếu đi chỗ khác bị chửi mắng nữa thì sẽ đi đâu?” Ngài A Nan trả lời: “Chúng ta lại đi đến nơi khác nữa”. Phật dạy: “Phiền não sanh ở đâu thì phải diệt ngay ở đó. Nếu Ta gặp khó, bỏ đi thì sẽ mất đất đứng. Việc này, một tuần lễ nữa sẽ hết.” Nghe lời Phật dạy, Ngài A Nan yên tâm.
Quả thật, người gieo gió thì phải gặt bão, người làm ác thì phải bị quả báo xấu ác. Cô con gái ông Bà La Môn được vua yêu quý nên lộng hành, ganh ghét các cung nữ nên mướn người đốt cung điện giết chết cung nữ. Khi điều tra ra thủ phạm chính là nàng, nàng phải bị xử trị theo luật pháp hiện hành, tức là bị thiêu sống. Nhưng nhà vua còn thương tình nên đày vào lãnh cung để sám hối tội lỗi.
***