Hỏi đáp thực hành thiền và tâm linh (Đà Nẵng 7/2018)
Nếu trong bạn xuất hiện một câu hỏi “Tôi phải sửa mình thế nào trong mỗi tình huống giao tiếp hàng ngày?”, thì những giải đáp của Thầy Trong Suốt qua buổi trò chuyện này có thể gợi ý cho bạn một phương pháp thực hành hiệu quả. Hơn thế, bạn có thể tìm thấy con đường để giải quyết tận gốc nỗi khổ cho mình và mọi người.
1. NHÀO NẶN con hay GIÚP con nên người?
Ảo giác các bố mẹ thường hay mắc phải
Một bạn: Dạ chào Thầy, chào mọi người. Đây là lần đầu tiên em biết về Trà đàm Trong Suốt thông qua một người bạn của em. Tụi em cũng hay nói chuyện với nhau, nhất là phụ nữ đã lập gia đình thì có rất nhiều vướng mắc, những mâu thuẫn, xung đột về con cái, gia đình, công việc. Trong lòng em có nhiều vướng mắc nên hôm nay em đến đây cùng với chồng và con trai.
Trước thì em không đi làm, sau khoảng ba năm rưỡi thì em đi làm. Công việc của em rất bận nên em không có thời gian lo cho gia đình, con cái. Nói chung mọi việc trong gia đình thì em không làm được, trách nhiệm làm vợ và làm mẹ, vì em tập trung vào công việc hết trơn.
Sau 1 năm rưỡi thì vợ chồng em bắt đầu có những cuộc cãi vã. Nhiều lúc em cảm thấy trống rỗng, mệt mỏi và không có sự đồng cảm. Bây giờ có ông xã ngồi bên cạnh thì em cũng có thể nói về vấn đề đó, không sao cả. Do không có thời gian nhiều để nói chuyện cùng nhau nên ngay từ đầu quan điểm chăm sóc và nuôi dạy con của mỗi người đã rất trái ngược. Khi em đi làm thì em không chăm sóc, dạy con được nữa, thì nhiều cái dồn nén thêm và đỉnh điểm là vợ chồng cãi nhau, rồi ghen tuông.
Thầy Trong Suốt: Ai ghen? Em ghen hay chồng ghen?
Bạn đó: (Cười) Chồng em ghen.
Thầy Trong Suốt: Hai vấn đề, đúng không? Một là dạy con không đồng quan điểm. Hai là chồng ghen.
Rồi! Rất tốt! Em có nghe câu ngạn ngữ “Yêu nhau không phải là nhìn nhau mà…”?. Ở đây có ai biết câu đấy không ạ? Em biết không? Chứng tỏ là em với chồng mải nhìn nhau quá. (Một bạn cười) Đấy! Mải nhìn mặt nhau quá nên không biết câu ngạn ngữ quan trọng đấy, bí kíp của hạnh phúc trong tình yêu là: “Yêu nhau không phải là nhìn nhau mà…”. Bạn nào biết?
Xem thêm: NHÀO NẶN con hay GIÚP con nên người?
2. Hòa giải mâu thuẫn trong gia đình như thế nào?
Một bác : /strong>Dạ! Kính thưa Thầy và mọi người! Gia đình tôi không có ai theo Phật hết trơn ấy. Nhưng mà con trai năm nay 30 tuổi... (Dừng một lúc, nghẹn ngào rồi mới nói tiếp) cách đây ba năm, nó có duyên với Phật Pháp, nó ngồi thiền. Rồi trong thời gian nó ngồi thiền, nó thấy quá khứ. Tôi thì không biết quá khứ ấy có đúng 100% không, nhưng mà con nói là trong thời gian nó ngồi thiền, nó thấy ba lạm dụng tình dục nó từ khi lớp ba, mãi khi tới đại học mới hết.
Nó rất là khổ tâm mới nói ra điều này với ba mẹ. Mà mẹ rất là sốc. Một bên là chồng, một bên là con. Ba thì nói là không có, mà con lại khẳng định là có. Bây giờ con nó yêu cầu ba phải xin lỗi nó thì nó mới trở về gia đình. Còn ba nó không chịu nhận lỗi, ba nó khẳng định là dù chết chứ không bao giờ có lỗi. Mà con thì khẳng định 100% là ba có lỗi.
Bây giờ con không biết làm sao? Bên là chồng, bên là con. Vậy thì con tới đây để Thầy cho lời khuyên, chứ giờ con cũng không hiểu. Con khổ tâm lắm!
Thầy Trong Suốt: Sự thật thì tí nữa gặp thầy, ngồi nói riêng, nói chung không tiện. Nhưng ở đây vấn đề không phải là chọn như thế nào. Vấn đề của mình là gì? Kể cả là sự thật, dù thế nào thì mâu thuẫn vẫn đang ở đấy. Nên vấn đề của mình là đối diện mâu thuẫn như thế nào? Chứ còn bên nào – không cần chọn! Vì chọn bên này mất bên kia.
Xem thêm: Hòa giải mâu thuẫn trong gia đình
3. Có phải thiền để tôn cái tôi của mình lên hay không?
Một bạn: Con thì không biết về Trà đàm Trong Suốt, chỉ là có duyên gặp một vài người ở đây. Sau khi theo dõi các bài viết trên Facebook, rồi tiếp xúc trực tiếp thì mình cảm thấy ngưỡng mộ.
Nói về thiền thì kiến thức của con còn ít lắm, nhưng con cũng có duyên thiền định. Con đến đây hôm naycó hai mục tiêu rất là rõ:
- Thứ nhất là để mình có thể trau dồi hơn.
- Thứ hai là, con muốn mình không phán xét đội nhóm và câu lạc bộ của mình.
Thời gian gần đây những khóa học về thiền rất là nhiều. Bản thân con cũng đăng kí Vipassana ở Củ Chi. Con chỉ đơn giản thấy mình học hỏi được thì mình chọn thôi. Nhưng mà các bạn trong câu lạc bộ của con thì hay nói về chuyện thiền và tu, kiểu: “Chị ơi! Cuối tuần này em đi tu; cuối tuần sau em đi tu; chị làm giúp em việc này vì em phải đi tu; em đi thiền khóa này”. (Thầy cười)
Nhiều đến mức mà con cũng hỏi các bạn “Có nên thiền hay không?”. Vì thực tế khi các bạn đi thiền về thì con cảm thấy không ổn lắm. Và con bắt đầu suy nghĩ, có phải thiền để mình tôn cái tôi của mình lên hay không?
Thầy Trong Suốt: Ừ! Đúng rồi!
Bạn đó: Nhiều bạn đi thiền về cảm thấy tự hào là mình có thiền, còn người khác không có thiền. Thì con mong Thầy cho lời khuyên có nên tiếp tục với thiền hay không?
Xem thêm: Có phải thiền để tôn cái tôi của mình lên hay không?
4. Nhiều năng lực tâm linh, có thần thông mà thiếu Trí tuệ thì điều gì xảy ra?
Một bạn: Em xin phép hỏi là Thầy có cái nhìn thế nào về năng lực siêu nhiên? Em có một người bạn, hình như bạn ấy cũng ảo tưởng về năng lực của mình. Bạn ấy luôn nghĩ mình… phi thường. Chẳng hạn bạn ấy làm cái gì mà ai mà nộ bạn ấy thì nhất định sẽ có chuyện xảy ra, đến mức nhiều người nói “Thôi, đừng nên nói chuyện với nó”.
Thầy Trong Suốt: Bạn ấy có đến đây không?
Bạn đó: Dạ… dạ không.
Thầy Trong Suốt: Ừ! Nói cho người không cần nghe phải nghe. Nói đùa thôi! Nếu cần thì cứ nói. Những người đấy cần nghe, người bạn của em cần nghe cái đoạn lúc nãy.
Xem thêm: Có thần thông mà thiếu Trí tuệ thì điều gì xảy ra?
5. Làm lễ, giải hạn, cúng bái… xong thì có hết lo không?
Bạn Trang: Em chào Thầy ạ.Em có hai cháu, 9 tuổi và 5 tuổi. Hai đứa khác hoàn toàn tính nhau ạ. Thằng cu bé thì rất lém lỉnh và thông minh. Nhưng em rất lo vì mấy năm trước, em họ của chồng em là con một, gia đình có điều kiện, mọi thứ rất là hoàn hảo, nhưng bị tai nạn và mất. Vì thế các cụ hay nói là con của Trời, không phải con mình. Thế nên em rất sợ vì thằng bé nhà em thì được nhiều người khen. Em luôn nói ra cái mà nó xấu nhất để họ đừng khen nữa. Thế nhưng cuối tháng vừa rồi, nhà em đi du lịch thì con nhà em nhảy từ bể bơi dành cho trẻ em sang bể bơi người lớn mà không ai để ý. May mà có một anh thanh niên cứu kịp vì nó uống rất nhiều nước rồi.
Sau hôm đấy về thì mẹ em rất lo, bà nói trước đấy bà cũng có linh cảm. Bà muốn vào chùa hỏi sư thầy để bán khoán cho cháu. Mùng một vừa rồi, bà vào chùa thì sư thầy nói số thằng bé này không phải chết dưới nước. Thầy xem tuổi nó thì bảo phải tìm người nhận nó là con nuôi lấy vía.
Sau đó thì chị dâu em cũng lấy ngày sinh của cháu để một thầy cúng xem. Chị em đã theo người này 10 năm nay rồi. Chị hỏi thì thầy cúng nói thế này “Thằng bé này sinh vào giờ phạm, thọ mệnh vào giờ phạm. Có đúng là nó rất là khôi ngô tuấn tú không?”. Thì chị em nói nó là đứa xinh trai nhất trong bốn đứa cháu trong gia đình. Thầy bảo nếu đúng thế thì nó có hai khả năng: Một là nó rất tài giỏi, thông minh nhưng mà số phận chết yểu. Hai là sau này rất là vất vả. Sau đấy chị ấy nói về tìm trên người con, từ ngực hắt lên đến chân mày, xem có cái nốt ruồi hay vết chàm nào không? Nếu mà có thì sẽ bị…, em cũng không biết nó bị gì cả. Ngay buổi trưa em về thì thấy con không có… chỉ có một nốt ruồi ở cánh tay. Thế là em bảo là không có. Chị ấy bảo xem ngực hắt lên, thì em thấy cũng có một nốt ruồi ở trong tai, ở trên đầu.
Đến chiều em lên điện hỏi thì người ta bảo: “Đấy thấy chưa! Đã bảo là kiểu gì trên người cũng phải có”. (Thầy và mọi người cười) Không hiểu sao lúc đấy tâm rất là sợ rồi. Lúc đầu em cũng bảo có thể em nói sai giờ sinh do sinh mổ, có thể trước hay sau 9 giờ gì đấy, thì họ bảo “Không, không quan trọng cái đấy”. Còn nếu mà con em sinh vào giờ…
Xem thêm: Làm lễ, giải hạn, cúng bái… xong thì có hết lo không?
6. Tuổi đã cao, từng sát sinh nhiều, có kịp tu tập hay không?
Một bạn: Hồi xưa hai vợ chồng quá nghèo khổ, rồi con cái cũng đông nên mình làm những chuyện như sát sanh, rồi đi làm để kiếm sống nuôi con. Bây giờ tôi thấy tuổi cũng đã quá cao rồi, tôi biết là mình đã sai, nhưng muốn tu tập để sửa cái sai của mình thì còn kịp không Thầy?
Thầy Trong Suốt:
Đầu tiên là mình phải sám hối, đúng không? Mình đã từng sát sinh nhiều chứ gì? Sám hối.
Sám hối nghĩa là gì? Sám hối không phải là mình đọc mấy câu cho nó yên tâm. Sám hối là mình quyết tâm không mắc lại một lần nữa trong đời này và các đời sau. Đời này mình sát sinh nhiều rồi, bây giờ mình phải quyết tâm, tự thề với lòng mình là tôi sẽ không làm những điều đấy nữa trong đời này và trong các đời sau. Sức mạnh của sám hối rất là lớn, nó có thể tạo nên bức tường che bớt những nghiệp xấu đi. Đấy là sức mạnh của sám hối.
Nhưng chỉ sám hối không không đủ, mình phải tích nghiệp thiện: phóng sinh, làm những việc tốt đi. Tất cả những việc gì ích lợi cho sức khỏe và tinh thần của một chúng sinh khác thì nên làm. Đấy, như vậy là mình sám hối này, mình phóng sinh này và làm những điều thiện này.
Thứ ba là mình phải tu sửa. Thầy hay dùng chữ “tu”, nhưng mà chữ tu thầy nói không phải là đọc kinh, ngồi thiền, rồi lễ bái… Không phải! Cái tu là tu sửa, sửa cái sai, nhầm lẫn bên trong mình.
Đấy! Ba việc phải làm thôi:
- Sám hối
- Tu nhân tích đức, làm việc thiện, phóng sinh, v.v…
- Tu sửa cái tâm của mình.
Thế thôi! Có quen ai trong nhóm mình không? Đấy! Không quen ai hết à? Sách vở, tài liệu, câu hỏi, đề thi có hết rồi, công khai. Nhóm này tài liệu là công khai, mọi người có thể tham gia tìm hiểu. Đấy! Ở đây Đà Nẵng có phóng sinh một tháng 2 lần. Bắt đầu bằng phóng sinh cũng được, cũng tốt. Rồi!
7. Tu thế nào mới là đúng?
Một bạn nữ: Em là An, sinh năm 91 ạ. Dạ, em muốn hỏi Thầy về cách thể hiện của những người tu hành như thế nào để cho những người xung quanh không ác cảm với Đạo Phật. Tại vì nhà em có anh trai và hai chị gái đều là cư sĩ. Ngày xưa thì các anh chị học hành rất là tốt và là niềm tự hào của gia đình, xong lúc lớn thì các anh chị đều theo Phật Pháp hết, thậm chí, anh trai và chị gái thì không lập gia đình ạ.
Cả đại gia đình đều rất là buồn, tự dưng mọi người có ác cảm với Đạo Phật, đến mức các em vừa mới tiếp xúc với đi chùa, hay đeo vòng, đọc sách là bố mẹ cấm ngay. Bố mẹ bảo là: “Tại sao gia đình mình không có làm gì ác, sao bây giờ con cháu toàn là cái gì thế này?”. (Thầy cười) Rất là buồn, xong bác em còn nói một câu: “Thế này thì tao chết không nhắm mắt!”. Toàn không lấy chồng, lấy vợ.
Thì em mới nói với các anh chị là: “Các anh chị tu nhưng không nên thể hiện mình là người tu”. Khác biệt quá với mọi người làm cho mọi người rất là ác cảm. Em cho rằng không nên làm như vậy. Em không bao giờ thể hiện ra là mình theo Đạo Phật hay thế nào. Nói chung em không có nói cái gì trái ý mọi người cả. Thì em muốn hỏi Thầy cách mình thể hiện như thế nào mới là hợp lý ạ?
Thầy Trong Suốt: Em có tu không?
Bạn An: Em cũng có nhưng mà em không có… khi nào em thể hiện ra là…
Thầy Trong Suốt: Rồi! Mục đích tu hành của em là gì?
Bạn An: Thì để cho mình có cái tâm tốt hơn thôi ạ.
Thầy Trong Suốt: Rồi! Rồi! Ở đây nó có ba vấn đề: của anh chị em là một loại vấn đề, gia đình em là một loại vấn đề và em là một loại vấn đề thứ ba. Em thích nghe về phía nào trước?
Xem thêm: Tu thế nào mới là đúng?
8. Có phải trong tâm không còn nhu cầu ăn thịt thì cũng là phóng sinh?
Một bạn: Con chào Thầy ạ! Con năm nay 31 tuổi và đã có duyên lành biết đến Phật Pháp được 7 năm rồi ạ. Suốt một thời gian qua con thực hành nhiều cái như là trì chú, làm thiện Pháp, làm công quả, bố thí, cúng dường. Nhưng con chưa nghĩ đến vấn đề phóng sinh. Trước đây, con không bao giờ mua những con vật được người ta bắt để đem đi phóng sinh, vì con nghĩ về nhà con vẫn bắt con khác để làm thức ăn cho mình thì hành động như vậy không thực sự là phóng sinh.
Về sau, con nghĩ chỉ khi nào trong tâm con không còn muốn ăn những con vật đó thì con mới thật sự là phóng sinh cho chúng và phóng sinh ngay từ trong tâm của mình. Nên con đã bắt đầu không ăn những con vật còn sống, mà chỉ tìm những con vật đã chết, từ đâu con không biết, thì con mới ăn. Và dần dần con không còn ăn nữa. Không ăn không có nghĩa là con chối bỏ nó, mà con không có nhu cầu cần nó để cung cấp cho cuộc sống của mình.
Con theo dõi trang trongsuot.com thì thấy có những hoạt động về phóng sinh. Con muốn hỏi Thầy là ngoài những việc mà con đã thực hành trong những năm tháng qua, thì con nên phóng sinh không ạ? Hay khi trong tâm con nghĩ là không còn nhu cầu ăn thịt động vật thì đó cũng là phóng sinh ạ?
Xem thêm: Có phải trong tâm không còn nhu cầu ăn thịt thì cũng là phóng sinh?
9. Ăn con gì sẽ tái sinh thành con vật đó, đúng hay sai?
Bạn Vân: Dạ! Con có một thắc mắc muốn hỏi Thầy là ở nhà mẹ chồng con có quan điểm là khi mình phóng sinh con vật nào thì không được ăn những thứ từ con vật đó nữa. Nếu mà ăn vào thì kiếp sau mình sẽ tái sinh thành con đó. Không biết quan điểm đấy có đúng không ạ?
Thầy Trong Suốt: Theo con thì sao? Tự trả lời đi. Ăn gì thành nấy, ăn gì bổ nấy đấy. Ăn chuối bổ chuối, hay là ăn chuối thành chuối? (Mọi người cười) Thử đoán xem!
Bạn Vân: Mẹ con cũng có đi chùa, thì sư phụ của mẹ con nói như thế. Con không biết quan điểm đó có đúng hay không? Ví dụ là mình thả con cá lóc thì mình không được ăn con cá lóc nữa.
Xem thêm: Đỉnh cao của ăn là gì?
10. Lấy chồng hay Không lấy chồng?
Một bạn: Dạ! Thưa Thầy, em muốn hỏi về vấn đề nhân duyên. Em cũng lớn tuổi rồi, mà…
Thầy Trong Suốt: Em năm nay bao nhiêu tuổi mà lớn?
Bạn đó: Dạ… dạ… 29. (Mọi người cười to) Gia đình rất là thúc ép, trước giờ em cũng quen rất là nhiều mối tình, nhưng mà mối tình nào cũng… thất bại hết ấy. Thì có một lần em có duyên gặp một thầy đạo sĩ, đó là một người tu từ nhỏ nhưng vẫn có vợ có con và vẫn có tổ đường ở nhà. Thầy còn là Trưởng môn của một môn phái, có rất nhiều người đệ tử. Thì người đó nói là em có vong theo (cười). Trước đó em có rất nhiều giấc mơ, em gặp cái “vong” trong giấc mơ của em và người ta… van xin tùm lum hết. Nhiều lúc em thấy tâm thần của em nó không có được ổn định, thì em cũng có đi cúng, dù em không có tin lắm đâu.
Cúng xong rồi em thấy ờ nó cũng suôn sẻ, người yêu cũng tình cảm lắm, rồi thầy đó cũng hướng dẫn cho em là tu hành này nọ, tụng kinh. (Cười) Xong rồi một thời gian thì cũng chia tay. Rồi khi em gặp một trong những người yêu cũ của em, bạn đó cũng con đường tâm linh, thì lại nói là: “Ờ tại vì kiếp trước tôi đắp chiếu cho bà thôi, chứ tôi không có chôn bà”. Thế em mới nói: “Ủa, chứ không lẽ kiếp trước nhiều người đắp chiếu cho mình quá, mà không ai chôn mình cả…”. (Thầy và mọi người cười) “…Cho nên là không có cách gì có chồng được?”. Em không biết nhân duyên của em thế nào, nhưng em yêu cả nam lẫn nữ. Giờ em nhất quyết là không có chồng nữa. Em muốn hỏi cái nhân duyên quá khứ đó Thầy giải thích như thế nào ạ?
Thầy Trong Suốt: Ừ! Được! Em không định lấy chồng đúng không? Không vấn đề gì hết. Đầu tiên là phải thấy là không vấn đề gì cả. Đủ duyên thì mới lấy chứ, đúng không? Lấy chồng hay không không phải do mình quyết đâu, mà do gì?
Xem thêm : Lấy chồng hay Không lấy chồng?
11. Sau khi chết bao lâu thì thần thức ra khỏi thân thể?
Một bạn: Dạ chào Thầy! Em tên là Nguyễn Thị Thời. Em có đi Trà đàm về nuôi dạy con theo tinh thần Phật Pháp ạ. Đến bây giờ thì em cảm thấy mình rất là vui, hạnh phúc khi được tìm đến Phật Pháp. Sau khi em đi buổi Trà đàm của Thầy về thì em biết được 3 thứ mình phải theo là nhân quả, bất toại nguyện và vô thường. Thì em thấy trong lòng mình tĩnh đi rất là nhiều.
Hôm vừa rồi nhà em có người mất, em cũng được cô Vũ Nga, là cô giáo của em, đưa cho cuốn Hộ niệm của nhóm Trong Suốt. Khi em đọc cuốn Hộ niệm Trong Suốt và cuốn Nghiệp báo, thì em thấy tất cả các điểm đều giống nhau. Nhưng có 2 điểm em muốn hỏi Thầy:
Thứ nhất là, trong cuốn Nghiệp báo nói rằng: “Con người không phải sau 49 ngày mới siêu thoát, mà vừa lâm chung là người ta đã siêu thoát rồi”. Theo em hiểu là mình gieo nhân tốt, như Thầy nói ạ, thì mình sẽ được đi vào những cái cấp bậc cao. Nếu như người ta gây ra nghiệp xấu thì người ta sẽ sa vào cái cấp xấu nhất.
Và trong cuốn sách của Thầy thì nói rằng sau khi mất khoảng 8 tiếng ạ, lúc đó người nhà mới được hộ niệm. Em thấy có quá nhiều trường hợp, ví dụ mình đưa đi mai táng sớm, sau khi bỏ vào quan tài thì khoảng 24 tiếng có khi người ta sống lại. Nên em muốn hỏi Thầy là thế nào?
Thầy Trong Suốt:
Được rồi! Thứ nhất là 49 ngày đúng không? Chắc cái bản của Thầy mà em đọc được là bản rút gọn. Bản đầy đủ (Sinh tử và những bước chuẩn bị cho cái chết) nói là không phải 49 ngày đâu, mà nó là con số tương đối. Có những người là 49 ngày, có những người chết phát đi luôn. Có những người phải 100 ngày sau. Nghĩa là, đó là cảnh giới tương đối và người ta lấy một con số tương đối là 49 ngày, chứ không phải cứ 49 ngày đâu.
Xem thêm: Thần thức ra khỏi thân thể sau khi chết
Bạn đó: Dạ! Dạ! Thế em cảm ơn Thầy rất nhiều ạ.
Thầy Trong Suốt: Rồi, chúc anh chị em Đà Nẵng có một buổi tối vui vẻ. (Mọi người vỗ tay) Và sau buổi này, hy vọng là có một số người quyết tâm sửa mình nhiều hơn – tu đấy.
Bạn có thể tải file hoặc nghe trực tiếp.
Nguồn: Trongsuot.com -https://trongsuot.com/hoi-dap-trong-thuc-hanh-thien-va-tam-linh-15-07-2018-da-nang/