KHI NÀO THÌ MÌNH KHÔNG CÒN SỞ HỮU VỢ NỮA?
Ngày xưa Chúa Giêsu có một người học trò là vị quan giàu có, quyền lực.
Vị quan hỏi Chúa: “Ngài dạy rất hay, con nghe những lời Ngài giảng là phải yêu thương người khác, yêu thương kẻ thù như yêu chính mình, người ta tát má bên phải thì giơ má bên trái ra… Con thấy tuyệt vời, con rất thích, nhưng con cảm thấy chắc là con không thể làm theo lời Ngài được vì ngày hôm nay con còn có vợ con, tiền bạc, địa vị, quyền lực… Con còn rất nhiều ràng buộc, trách nhiệm, làm sao con sống như Ngài được? Chỉ trừ phi là một người đi lang thang, không có gì hết thì mới sống như vậy thôi. Chúa có cách nào chỉ cho con để con vừa sống được như thế này vừa theo được Ngài không?”
Chúa nói: “Ta có một cách để con sống theo lời dạy của Ta. Nếu con sống được như thế này: con có quyền lực mà sống như không có quyền lực; con có tài sản mà sống như không có tài sản; con có vợ mà sống như không có vợ, có con mà sống như không có con thì con sẽ theo ý ta được.”
Câu chuyện này nói về cảm giác sở hữu.
Có vợ mà không cảm giác sở hữu một bà vợ, có tiền mà không cảm giác tôi là người sở hữu đống tiền đấy, có quyền lực mà không cảm giác tôi sở hữu quyền lực đấy thì bất kỳ lúc nào cũng có thể buông bỏ dễ dàng. Khi mình còn cần việc này việc kia thì mình dùng, khi hoàn cảnh không cho phép thì thả nó ra, nhẹ nhàng. Nếu sống được như vậy thì nghĩa là theo được Chúa.
Mấu chốt của vấn đề ở đây là không phải mình ít các mối ràng buộc, mà trong bất kỳ một mối quan hệ nào mình không có cảm giác sở hữu, không có cảm giác bắt buộc mối quan hệ hoặc người kia phải theo ý mình.
Ví dụ như cái dây buộc chặt xong đem đốt, hình thức nó vẫn còn là sợi dây, nhưng chạm vào là nó tan ra. Tuy mình có, mình sở hữu, nhưng mình có thể buông bỏ bất kỳ lúc nào, nếu hoàn cảnh thay đổi.
Mình có quyền lực nhưng mình có thể bỏ lúc nào cũng được, thả nó ra nhẹ nhàng. Mình có vợ nhưng bất kỳ lúc nào mình cũng có thể thả vợ ra, không bắt vợ phải làm theo ý. Ngày hôm nay cô ấy làm khác ý mình, mình có thể thả ra chứ không phải là em đã làm sai cam kết, em phải hứa…
Mấu chốt bên trong là tâm của mình – có thả đối tượng dễ dàng hay không. Nếu tâm của mình thả đối tượng dễ dàng thì mới là không có hữu. Hai người yêu nhau mà mình có thể thả cô ấy ra được – đấy mới là không sở hữu. Còn nếu mình cảm thấy mình chưa thả được – thì sở hữu vẫn còn.
– Trích Trà đàm “Cái tôi trong tình yêu”, Hà Nội 2012