Làm lễ, giải hạn, cúng bái… xong thì có hết lo không?
Hỏi đáp thực hành thiền và tâm linh-Trong Suốt (Đà Nẵng 7/2018)
Bạn Trang: Em chào Thầy ạ.Em có hai cháu, 9 tuổi và 5 tuổi. Hai đứa khác hoàn toàn tính nhau ạ. Thằng cu bé thì rất lém lỉnh và thông minh. Nhưng em rất lo vì mấy năm trước, em họ của chồng em là con một, gia đình có điều kiện, mọi thứ rất là hoàn hảo, nhưng bị tai nạn và mất. Vì thế các cụ hay nói là con của Trời, không phải con mình. Thế nên em rất sợ vì thằng bé nhà em thì được nhiều người khen. Em luôn nói ra cái mà nó xấu nhất để họ đừng khen nữa. Thế nhưng cuối tháng vừa rồi, nhà em đi du lịch thì con nhà em nhảy từ bể bơi dành cho trẻ em sang bể bơi người lớn mà không ai để ý. May mà có một anh thanh niên cứu kịp vì nó uống rất nhiều nước rồi.
Sau hôm đấy về thì mẹ em rất lo, bà nói trước đấy bà cũng có linh cảm. Bà muốn vào chùa hỏi sư thầy để bán khoán cho cháu. Mùng một vừa rồi, bà vào chùa thì sư thầy nói số thằng bé này không phải chết dưới nước. Thầy xem tuổi nó thì bảo phải tìm người nhận nó là con nuôi lấy vía.
Sau đó thì chị dâu em cũng lấy ngày sinh của cháu để một thầy cúng xem. Chị em đã theo người này 10 năm nay rồi. Chị hỏi thì thầy cúng nói thế này “Thằng bé này sinh vào giờ phạm, thọ mệnh vào giờ phạm. Có đúng là nó rất là khôi ngô tuấn tú không?”. Thì chị em nói nó là đứa xinh trai nhất trong bốn đứa cháu trong gia đình. Thầy bảo nếu đúng thế thì nó có hai khả năng: Một là nó rất tài giỏi, thông minh nhưng mà số phận chết yểu. Hai là sau này rất là vất vả. Sau đấy chị ấy nói về tìm trên người con, từ ngực hắt lên đến chân mày, xem có cái nốt ruồi hay vết chàm nào không? Nếu mà có thì sẽ bị…, em cũng không biết nó bị gì cả. Ngay buổi trưa em về thì thấy con không có… chỉ có một nốt ruồi ở cánh tay. Thế là em bảo là không có. Chị ấy bảo xem ngực hắt lên, thì em thấy cũng có một nốt ruồi ở trong tai, ở trên đầu.
Đến chiều em lên điện hỏi thì người ta bảo: “Đấy thấy chưa! Đã bảo là kiểu gì trên người cũng phải có”. (Thầy và mọi người cười) Không hiểu sao lúc đấy tâm rất là sợ rồi. Lúc đầu em cũng bảo có thể em nói sai giờ sinh do sinh mổ, có thể trước hay sau 9 giờ gì đấy, thì họ bảo “Không, không quan trọng cái đấy”. Còn nếu mà con em sinh vào giờ…
Thầy Trong Suốt: Quan trọng là cái nốt ruồi đúng không?
Bạn Trang: Dạ vâng. Thì con em chết rồi chứ không thể còn đến ngày hôm nay ạ. Sau đấy họ cũng lấy giấy tờ ra họ viết bảo đấy là xem cái kinh dịch, chứ không phải xem cái… cái gì cả.
Thầy Trong Suốt: Rồi! Rồi! Em muốn hỏi cái gì?
Bạn Trang: Họ nói, em sinh đứa con thứ nhất là nhà đã có sự rồi, vì con không hợp với mẹ. Sau đó là sinh đứa thứ hai thì nó gánh tất cả cho gia đình ạ. Số mệnh của nó sẽ yểu. Thì có những cái tuổi 1, 3, 6, 7 gì đấy thì năm nay là năm cháu 6 tuổi, thì nó đã qua đại hạn rồi. Nhưng mà đến tháng 10 âm này lại sẽ có đại hạn nữa và tháng 7 gì đấy sẽ có đại hạn.
Nếu mà vượt qua được cái năm đại hạn đấy 11, 13, 17 thì đến 21 tuổi là bản mệnh của con… con em hết. Đó… thì em muốn hỏi bây giờ em phải làm như thế nào?
Thầy Trong Suốt: Tương lai tươi sáng còn gì nữa nhỉ?
Bạn Trang: Người ta bảo phải cúng để giữ bản mệnh cho con em và di cung hoán số gì đấy cho hai mẹ con em. Vì cung của em, một là có chồng, hai là có con. Thì họ bảo là bây giờ phải làm lễ.
Thầy Trong Suốt: Bao nhiêu tiền?
Bạn Trang: 50 triệu ạ. (Mọi người cười)
Một vài bạn: Biết ngay mà.
Bạn Trang: Họ nói là họ bảo là bây giờ làm lễ là 50 triệu, còn nếu mà làm phép thì hết độ 10 triệu thôi. Họ nói vì họ rất thân với chị dâu em nên họ rất ngại vấn đề kinh tế này. Bảo em cứ đi hỏi, thương thảo chỗ khác đi… tùy gia đình. Thì em thấy rất là lo…
Thầy Trong Suốt: “Có tiền thì để…”, Việt Nam có câu ngạn ngữ ấy nhỉ? “Có tiền thì… cái gì đem cho thầy bói rước lo về mình ấy nhỉ?
Một bạn: Giữ khư khư…
Thầy Trong Suốt: Đấy! Đem cho thầy bói rước lo về mình.
Một bạn: Rước lo vào mình.
Thầy Trong Suốt: Đố em đưa 50 triệu xong mà hết lo đấy. Thầy đố em đấy!
Bạn Trang: Em cũng nghĩ là như thế ạ.
Thầy Trong Suốt: Chắc chắn là không hết lo, chỉ có lo hơn thôi. Ngày mai bảo: “Không, lễ trước chưa đạt, hôm nay cần một lễ 100 triệu”. Mà đã 50 rồi thì sao?
Một bạn: Thì lại thêm ạ.
Thầy Trong Suốt: Ừ! Em chọn một giải pháp sai lầm. Một giải pháp sai lầm thì nó dẫn đến sai lầm tiếp. Tóm lại là gì? Em chọn đi theo nỗi sợ thì em sẽ có một nỗi sợ mới. Đấy! Nguyên tắc cuộc đời là thế. Nếu ở đây tất cả những người nào mà làm một việc gì đấy do nỗi sợ khống chế thì sẽ có một nỗi sợ mới. Ví dụ mình nói dối để tránh một nỗi sợ. Gặp một nỗi sợ mà nói dối thì kiểu gì cũng dẫn đến cảnh sợ một cái mới. Nếu em cúng mà vì sợ thì em sẽ có một nỗi sợ mới, kiểu gì cũng đến trong đời em. Nên đấy là ngõ cụt. Đấy! Ngõ cụt chắc chắn không có đường ra.
Thứ hai là không một ông thầy Phật giáo chân chính nào mà lại tin vào những thứ như là: di căn hoán số, tử vi, rồi bản mệnh, rồi bán khoán, v.v… đấy là văn hóa không phải đến từ Phật giáo, vì nó trái với sự thật, Phật không dạy như vậy, đúng chưa?
Đấy! Phật bảo đấy, hòn đá này vứt xuống nước, xong rồi niệm chú cho nó nổi lên, không niệm được, cúng kiểu gì cho nổi lên bây giờ? Nhân quả không thể nào mà dùng cúng bái giải quyết được. Nếu em thực sự thương con nhé, thương em nữa… thì cái em cần không phải là đi cúng mà là tu.
Nhưng mà tu không phải là kiểu như ông thầy kia đâu. Đấy không phải là tu. Tu là gì? Sửa cái sai bên trong mình, làm lành tránh dữ – “Không làm các điều ác, làm tất cả điều lành, thanh tịnh tâm ý mình…” – thanh tịnh là sửa cái sai bên trong mình đấy – “…là lời chư Phật dạy”. Nên nếu em nghe thầy, dừng tất cả các thứ lại, không gặp cái bà gì đấy nữa. Không gặp vì đấy là những người sai lạc, nói những điều hoàn toàn không có cơ sở gì cả. Gặp những người đấy xong nỗi sợ em tăng lên.
Bằng chứng để phân biệt một ông thầy đúng với ông thầy sai ấy, rất dễ. Người thầy đúng có một năng lực gọi là Vô úy thí – Bố thí cái sự không sợ hãi cho người khác. Gặp một ông thầy xong mà em bớt sợ hãi đi thì đấy là ông thầy đúng. Tối thiểu là không gây sợ hãi. Gặp một ông thầy xong, sợ hơn – đấy là người thầy sai. Em dùng cái đấy kiểm tra, tạm dùng cái đấy kiểm tra thấy ngay. Những người đi gặp một phát mà sợ hơn, thôi đừng theo nữa. Người thầy nào giúp em không sợ hãy theo!
Đấy! Nhật Hải có ở đây không nhỉ? Ở đây có ai biết chuyện mẹ Nhật Hải không ấy nhỉ? Không có nhỉ? Bạn đấy kể mới thuyết phục. Mẹ bạn ấy gặp thầy trong một trạng thái sợ hãi hết cỡ vì có một ông thầy nào đó bảo là con đẻ của bác ấy, sống ở Đức, sẽ gặp đại nạn, sẽ chết hay sẽ gặp chuyện rất kinh khủng vào ngày đấy, tháng năm đấy. Xong là phải cúng nhé, phải cúng hết cái này sang cái khác thì may ra mới giải được!
Thầy bảo “Không sao, thầy sẽ “cúng” giúp. Nhưng mà thầy không cúng mà thầy chỉ con cách tập hằng ngày”. Thế là bác ấy hằng ngày tập theo cách thầy giảng. Kết quả là ngày đấy tháng đấy qua đi và sao? Đứa con vẫn khỏe mạnh như thường. Mà ông thầy kia rất nổi tiếng. Từ đấy trở đi bác ấy theo Phật Pháp, không đi theo một con đường khác nữa.
Mọi thứ trên thế giới này vận hành bởi nhân quả, chứ không phải bởi cúng bái. Nếu em gieo những nhân lành, sẽ có bức tường nghiệp tốt, thì em có cơ hội tránh được những cơn sóng nghiệp xấu. Nếu bức tường không đủ thì sóng nghiệp xấu đến vỡ tan tành, rồi người cũng gặp chuyện. Đấy, thế thôi! Như vậy việc của em là tu nhân tích đức, tăng trưởng nghiệp tốt và sửa những cái sai bên trong, chứ đừng tin vào những cái mê tín dị đoan đấy nữa, không đến đâu hết!
Trong kinh Phật viết rằng “Tất cả những người nào lợi dụng tâm linh để làm người khác sợ hãi là nhân của việc xuống địa ngục”. Chưa nói lấy tiền hay không lấy tiền, chỉ cần làm người khác sợ hãi, dùng tâm linh làm người khác sợ hãi, đã là nhân xuống địa ngục rồi, nữa là lấy tiền của người khác. Em phải dừng hết những thứ đấy, nếu em muốn tìm con đường chân chính. Dừng hết lại!
Bạn Trang: Vâng, thì hôm đấy em cũng chỉ nghe như thế thôi. May là em gặp một chị ở công ty, chị bảo là đến gặp Thầy ạ.
Thầy Trong Suốt: Dừng cái đấy lại, xong rồi cúng theo kiểu thầy dạy. Biết cách cúng kiểu thầy dạy không?
Bạn Trang: Là… tu tâm tích đức, xong rồi đi…
Thầy Trong Suốt: Tu tâm tích đức là cúng theo kiểu thầy dạy. Còn đâu, đốt vàng hương rồi cầu thần, ai đấy cứu cho, đấy là không đúng. Em tu tâm tích đức, thực hành theo thầy dạy thì tâm em sẽ an. Có câu là “Tâm bình thế giới bình” – Tâm an xong thấy con mình cũng ổn, chứ có gì đâu. Tuấn tú đẹp trai càng tốt! Có gì sợ đâu nhỉ? Có con đẹp trai mà lại sợ. (Mọi người cười)
Đẹp trai thông minh lẽ ra mình phải vui, đây là mình sợ vì con đẹp trai thông minh quá. (Mọi người cười) Buồn cười, quá buồn cười! Đấy! Em thấy là: “Ồ,vui quá, lâu nay ông Trời ban cho mình niềm vui, mình không chịu hưởng, mình ngồi lo”. Trời thương, trời quý, nghiệp tốt mình nhiều thì ông ban cho đứa con tử tế, đẹp trai, thông minh, sáng sủa thì phải nên mừng chứ sao lại lo? Đấy! Em tu tâm tích đức một thời gian sẽ thấy cái lo ấy là sai lầm.
Đấy! Khi nào ra Hà Nội thì em nên gặp bạn nào giới thiệu đấy, xong bạn ấy sẽ chỉ em cách làm thế nào tu tâm tích đức theo cách của thầy dạy. Còn em cần một bài văn cúng, thầy có luôn. (Mọi người cười) Trong đấy toàn là sám hối với cả quyết tâm tu hành giác ngộ. Tóm lại là chẳng có tí nào mê tín ở đấy cả. Đấy! Có hẳn văn cúng. Nhỉ? Sắp tới sẽ phát hành một quyển văn khấn. Toàn nói về những giá trị Phật pháp, nhân quả, trí tuệ ở đấy luôn. Em khấn theo cái đấy thì yên tâm. Được chưa? Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng – Em xa bớt mực đi, 50 triệu đen quá! (Mọi người cười) Như vậy là em xa bớt đi nhé! Được rồi!
Bạn Trang: Dạ vâng ạ.