Muôn Kiếp Nhân Sinh (Many Lives – Many Times) – Nguyên Phong
Tôi chưa từng có dịp gặp tác giả Nguyên Phong. Trước đó, tôi biết đến ông như một nhà khoa học nổi tiếng thế giới và cũng là người phóng tác, viết lại những tác phẩm về văn hóa, tâm linh kinh điển mà nhiều thế hệ bạn đọc Việt, trong đó có tôi, hằng yêu mến.
Hơn năm năm trước tôi có nhân duyên được trò chuyện cùng tác giả Nguyên Phong về những bí ẩn liên quan đến tác phẩm kỳ bí nổi tiếng Hành Trình về Phương Đông – tác phẩm ra đời gần nửa thế kỷ trước nhưng không một ai trên thế giới có thể truy tìm được bản gốc, để biết bao độc giả nhiều thế hệ còn thắc mắc và khiến một nhà xuất bản ở Mỹ phải dịch ra tiếng Anh từ nguyên bản tiếng Việt mà Nguyên Phong đã phóng tác. Tôi đã hiểu rộng hơn nghĩa phóng tác – là có thể viết theo tiềm thức của mình, bằng kiến thức và những chiêm nghiệm cuộc sống. Và tôi đã nghiệm ra, có những người Việt vô cùng khiêm nhường nhưng không hề thua kém bất cứ ai trên thế giới rộng lớn này.
Tôi đã may mắn được ông chia sẻ nhiều câu chuyện trong nhiều năm. Vào một đêm khuya năm 2016, trong cuộc trò chuyện kéo dài gần về sáng, tôi đã hỏi ông về Nhân quả và Luân hồi. Ông đã kể lại một mối nhân duyên xảy ra nhiều năm trước, về Thomas – một doanh nhân nổi tiếng ở New York – và những câu chuyện tiền kiếp của mình.
Tôi đã vô cùng ngạc nhiên và linh cảm rằng câu chuyện này có liên quan đến những trăn trở trước giờ của tôi, và chắc cũng của rất nhiều người. Tôi rất mong tác giả Nguyên Phong có thể viết lại những câu chuyện đó thành một cuốn sách. Ông im lặng không trả lời, và cũng không nhắc lại chuyện này trong những cuộc nói chuyện tiếp theo.
Bẵng đi hơn hai năm, tôi bất ngờ nhận được thư điện tử của ông, trong đó là những chương đầu tiên của cuốn sách mà ông đặt tên là Muôn Kiếp Nhân Sinh. Đọc xong, tôi đã thầm nghĩ không thể có cái tên nào chính xác hơn. Tôi biết được rằng trong hai năm qua ông đã bay sang New York nhiều lần, phỏng vấn, trò chuyện với ông Thomas để thực hiện cuốn sách. Trước đó, tác giả Nguyên Phong đã liên lạc với ông Thomas để hỏi xin ý kiến về việc viết một cuốn sách kể lại các câu chuyện tiền kiếp mà ông từng chia sẻ. Ban đầu ông không chắc ông Thomas sẽ chấp nhận, vì nhiều câu chuyện quá riêng tư, nhạy cảm, nhưng bất ngờ thay, Thomas đã đồng ý.
Muôn Kiếp Nhân Sinh là một bức tranh lớn với vô vàn mảnh ghép cuộc đời, là một cuốn phim đồ sộ, sống động về những kiếp sống huyền bí, trải dài từ nền văn minh Atlantis hùng mạnh đến vương quốc Ai Cập cổ đại của các Pharaoh quyền uy, đến Hợp Chủng Quốc Hoa Kỳ ngày nay – nơi nhân vật chính Thomas, người bạn tâm giao lâu năm của tác giả Nguyên Phong – đang sống.
Muôn Kiếp Nhân Sinh cung cấp cho bạn đọc kho kiến thức mới mẻ, vô tận của nhân loại lần đầu được hé mở, cùng những phân tích uyên bác, tiên đoán bất ngờ về hiện tại và tương lai thế giới của những bậc hiền triết thông thái. Thông điệp quan trọng xuyên suốt của tác phẩm thức tỉnh con người chính là nguồn gốc và cách thức vận hành luật Nhân quả và Luân hồi của vũ trụ. Đời người tưởng chừng rất dài nhưng lại trôi qua rất nhanh, sinh vượng suy tử, mong manh như sóng nước. Luật Nhân quả cực kỳ chính xác, chi tiết, phức tạp, được thu thập qua nhiều đời, nhiều kiếp, liên hệ tương hỗ đan xen chặt chẽ lẫn nhau, không ai có thể tính được tích đức này có thể trừ được nghiệp kia, không ai có thể biết được khi nào nhân sẽ trổ quả. Nhưng, một khi đã gây ra nhân thì chắc chắn sẽ gặt quả – luật Nhân quả trước giờ không bao giờ sai.
Những xung lực, năng lượng vô hình của vũ trụ qua luật Luân hồi và Nhân quả đã tạo nhân duyên để người này gặp người kia. Gặp nhau có khi là duyên, có khi là nợ; gặp nhau có lúc để trả nợ, có lúc để nối lại duyên xưa. Có biết bao việc diễn ra trong đời, tưởng chừng như là ngẫu nhiên nhưng thật ra đã được sắp đặt từ trước. Luân hồi là một ngôi trường rộng lớn, nơi tất cả con người, tất cả sinh vật đều phải học bài học của riêng mình cho đến khi thật hoàn thiện mới thôi. Nếu không chịu học hay chưa học được trọn vẹn thì buộc phải học lại, chính xác theo quy luật của Nhân quả. Có người có cơ duyên được chứng kiến luật Nhân quả hay Luân hồi, có người thì không, điều đó còn phụ thuộc vào cơ duyên, nhận thức, trải nghiệm và niềm tin ở mỗi người.
Một lời tri ân chân thành tới tác giả Nguyên Phong – người đã dày công viết nên cuốn sách đặc biệt này – là không đủ. Qua những lần trò chuyện, tôi nhận ra ông chỉ có một ước mong duy nhất khi viết cuốn sách này. Xin được cảm ơn ông Thomas – vì tất cả. Xin được chia sẻ cùng bạn đọc những chiêm nghiệm sâu sắc, tâm huyết nhất của ông:
“Hiện nay thế giới đang trải qua giai đoạn hỗn loạn, xáo trộn, mà thật ra thì mọi quốc gia đều đang gánh chịu những nghiệp quả mà họ đã gây ra trong quá khứ. Mỗi quốc gia, cũng như mọi cá nhân, đều có những nghiệp quả riêng do những nhân mà họ đã gây ra. Cá nhân thì có ‘biệt nghiệp‘ riêng của từng người, nhưng quốc gia thì có ‘cộng nghiệp‘ mà tất cả những người sống trong đó đều phải trả.
Hãy nhìn khắp thế giới hiện nay với hơn bảy tỷ người, có bao nhiêu người đang hành động độc ác, vô nhân tính? Có những quốc gia đang đối xử với người khác tàn độc như thế nào? Có biết bao cái chết thương tâm và cuộc sống bi đát của nhiều con người vô tội đã và đang diễn ra? Hãy thử nghĩ nếu tất cả đều chịu học hỏi và hiểu rõ về Nhân quả, biết rõ một khi ‘gieo nhân gì sẽ gặt quả đó’ thì có ai dám hành động như thế không? Thường thì con người, khi hành động, ít ai nghĩ đến hậu quả, nhưng một khi hậu quả xảy đến thì họ nghĩ gì, làm gì? Họ oán hận, trách trời, trách đất, trách những người chung quanh đã gây ra những hậu quả đó? Có mấy ai biết chiêm nghiệm, tự trách mình và thay đổi không? Đó là động lực để tôi chia sẻ những câu chuyện chưa từng kể với ai này – dù có những điều thiên cơ bất khả lộ – và chấp thuận để anh chia sẻ những trải nghiệm, bài học vô tiền khoáng hậu này với các bạn của anh, để viết thành một cuốn sách cho nhiều người trên thế giới cùng chiêm nghiệm – giữa lúc hành tinh đang gặp nhiều tai ương, biến động từng ngày. Tôi mong chúng ta – những cánh bướm bé nhỏ rung động mong manh cũng có thể tạo nên những trận cuồng phong mãnh liệt để thức tỉnh mọi người.
Tương lai của mỗi con người, mỗi tổ chức, mỗi quốc gia và cả hành tinh này sẽ ra sao trong giai đoạn sắp tới là tùy thuộc vào thái độ ứng xử, nhìn nhận và thức tỉnh của từng cá nhân, từng tổ chức, từng quốc gia đó tạo nên. Nếu muốn thay đổi, cần khởi đầu bằng việc nhận thức, chuyển đổi tâm thức, lan tỏa yêu thương và chia sẻ sự hiểu biết từ mỗi người chúng ta trước.
Nhân quả đừng đợi thấy mới tin. Nhân quả là bảng chỉ đường, giúp con người tìm về thiện lương“.
– Nguyễn Văn Phước
Sáng lập First News – Trí Việt
Năm 2008, tôi có dịp tham dự một hội thảo khoa học tại Đài Bắc. Nhân dịp đó, tôi liên lạc với một người bạn thân, giáo sư Raymond Yeh, để đến thăm ông này. Giáo sư Yeh là cựu Trưởng khoa Khoa học Máy tính tại trường Đại học Texas và Đại học Maryland.
Ông là một nhà khoa học, là tác giả của rất nhiều tài liệu nghiên cứu và của mười cuốn sách giáo trình được dạy trong các trường đại học tại Hoa Kỳ. Ông đã đào tạo nhiều thế hệ khoa học gia và giáo sư nổi tiếng ngày nay. Mặc dù đã về hưu và sống tại Đài Bắc nhưng ông vẫn tiếp tục hoạt động trong lĩnh vực khoa học và có tầm ảnh hưởng lớn trên thế giới.
Giáo sư Yeh vui mừng mời tôi ghé qua tư gia ăn tối. Điều bất ngờ là trong bữa ăn đó cũng có sự hiện diện của phi hành gia Edgar Mitchell [1] và một người bạn của ông tên là Thomas K, cũng đến thăm giáo sư Yeh.
Giáo sư Yeh mở đầu giới thiệu với mọi người:
– Phi hành gia Edgar Mitchell là một nhà khoa học lỗi lạc với nhiều công trình nghiên cứu nổi tiếng về không gian tại Đại học Harvard và Viện Công nghệ Massachusetts (MIT). Ông là một trong sáu người đã đặt chân lên mặt trăng bằng phi thuyền Apollo 14 vào ngày 31 tháng 1 năm 1971. Trên hành trình trở về trái đất, nhìn qua cửa sổ của phi thuyền, ông thấy trái đất thật nhỏ bé so với vũ trụ bao la và bất ngờ trải nghiệm một cảm giác bình an lạ lùng không thể diễn tả.
Khi trở về, ông tìm đủ mọi cách để tìm hiểu về cái cảm giác đó. Là nhà khoa học, Edgar Mitchell cố gắng nghiên cứu để giải thích sự bình an lạ lùng này qua các lý thuyết khoa học nhưng không thành công. Ông quy tụ một số khoa học gia nổi tiếng, thành lập một viện nghiên cứu về mối liên hệ giữa khoa học và trải nghiệm nội tâm (Institute of Noetic Science); nhưng qua nhiều năm, những nhà khoa học lỗi lạc nhất này cũng chưa thể đi đến một kết luận nào cả. Do đó, lần này tôi mời ông ấy đến gặp Hòa thượng Thánh Nghiêm, mong rằng ngài có thể giúp ông ấy giải đáp thắc mắc về trải nghiệm này.
Trong bữa ăn tối hôm đó, chúng tôi đàm đạo thân mật về các lý thuyết khoa học vừa được phát minh vào lúc đó. Tôi nhận thấy phi hành gia Mitchell là người có đầu óc cởi mở, với sự hiểu biết rộng và sâu sắc hơn những nhà khoa học khác mà tôi đã gặp.
Ông Mitchell nói:
– Các phát minh khoa học mới nhất hiện nay đang thúc đẩy nhân loại phải thay đổi cách suy nghĩ và quan niệm của họ, ngay cả với những gì mà trước đây chúng ta vẫn cho là đúng. Càng ngày càng có thêm nhiều khám phá mới, dữ kiện mới, có thể hoàn toàn thay đổi nền tảng khoa học mà chúng ta đã xây dựng từ mấy trăm năm nay. Thí dụ như, trong nhiều thế kỷ, chúng ta đã tin rằng trái đất là trung tâm của vũ trụ và mọi hành tinh, kể cả mặt trời, mặt trăng đều quay quanh trái đất. Dĩ nhiên hiện nay chúng ta biết rằng điều này hoàn toàn sai. Mặt trời chỉ là trung tâm của một Thái Dương hệ, quả đất của chúng ta và các hành tinh liên hệ đều quay quanh mặt trời. Tuy nhiên, vũ trụ thì vô cùng rộng lớn và có rất nhiều Thái Dương hệ khác mà chúng ta chưa biết đến. Theo ước tính của Cơ quan Hàng không và Vũ trụ Mỹ (NASA) thì có khoảng hơn một tỷ Thái Dương hệ trong vũ trụ bao la mà Thái Dương hệ của chúng ta chỉ là một phần nhỏ trong đó.
Ông Mitchell bất chợt trầm ngâm, giọng xúc động:
– Chỉ khi con người đi ra ngoài không gian mới thật sự thấy được chúng ta quá nhỏ bé giữa vũ trụ bao la ngoài sức tưởng tượng này. Hiện nay, chúng ta biết rằng sự sống đã có mặt trên trái đất này từ hàng triệu năm nay, nhưng biết đâu sự sống cũng có thể hiện hữu ở các hành tinh khác hay các Thái Dương hệ khác nữa. Chúng ta cho rằng loài người là thông minh nhất khi so sánh với các loài vật, nhưng biết đâu có những sinh vật thuộc hành tinh khác còn thông minh hơn mà chúng ta chưa hề biết đến.
Cách đây không lâu, chúng ta cho rằng vật thể nhỏ nhất trên thế giới là phân tử (Molecule) , nhưng sau đó chúng ta tìm ra nguyên tử (Atom) và nghĩ rằng nguyên tử là vật thể nhỏ nhất. Hiện nay, chúng ta biết rằng nguyên tử không phải là nhỏ nhất mà còn có những hạt lượng tử nhỏ hơn nhiều (Quark) . Nếu chúng ta tiếp tục nghiên cứu thì có lẽ sẽ còn có những thứ nhỏ hơn nữa.
Do đó, kiến thức của chúng ta luôn luôn thay đổi theo các khám phá mới của khoa học. Nếu chúng ta có thể chứng minh được rằng hạt vi lượng (Neutrino) di chuyển nhanh hơn vận tốc ánh sáng thì quan niệm về thuyết Tương đối của Einstein phải thay đổi và quỹ đạo của mọi hành tinh trong vũ trụ sẽ khác hẳn những gì chúng ta đo được ngày nay.
Ông ngừng lại và nhấn mạnh từng chữ:
– Vấn đề là chúng ta sẽ phản ứng như thế nào với những dữ kiện mới được khám phá? Liệu chúng ta có chấp nhận rằng những gì chúng ta tin tưởng từ bấy lâu nay chỉ là những lý thuyết không còn giá trị nữa không? Hay chúng ta vẫn bám chặt lấy quan niệm cũ vì đã coi chúng như là chân lý tuyệt đối?
Giáo sư Yeh đồng tình tiếp lời:
– Khoa học thực nghiệm chỉ là tập hợp những kiến thức thu tập được từ nhiều cuộc thí nghiệm, với những dữ liệu được đo lường, quan sát và kiểm chứng. Là khoa học gia, chúng ta luôn luôn tìm kiếm, học hỏi và nghiên cứu dựa trên lý luận, đặt ra những giả thuyết, rồi chứng minh rằng chúng đúng hay sai. Tất cả những gì chúng ta xây dựng đều hoàn toàn dựa vào các công cụ đo lường; nhưng với sự tiến bộ của khoa học, khi các công cụ này ngày một tinh vi hơn, chính xác hơn, chúng ta sẽ tìm thêm được những dữ liệu mới để bổ sung cho những dữ liệu trước và tiếp tục xây dựng nền khoa học hiện nay. Nói cho đúng thì khoa học thực nghiệm là một tiến trình luôn luôn thay đổi để bổ sung cho những gì bất toàn trước đây.
Ông Mitchell mỉm cười:
– Nhưng sẽ có một lúc nào đó chúng ta tìm ra những dữ liệu hoàn toàn khác với những dữ liệu trước đó. Chúng ta sẽ đặt ra những giả thuyết mới để thay đổi các quan niệm hiện tại và chúng ta sẽ có một cuộc cách mạng khoa học lật đổ tất cả những gì chúng ta xây dựng trước đây.
Bất chợt, ông Mitchell quay qua hỏi tôi:
– Anh cũng là một nhà khoa học, vậy anh nghĩ như thế nào?
Tôi suy nghĩ, rồi trả lời:
– Một cuộc cách mạng khoa học như thế có lẽ cần nhiều thứ hơn là việc đưa ra một lý thuyết mới để đánh đổ những lý thuyết trước. Theo tôi nghĩ, trước hết, chúng ta phải nghiệm lại các quan niệm trước để tìm hiểu tại sao chúng không còn đúng nữa. Như giáo sư Yeh đã nói, nếu chúng ta phát minh ra những công cụ tinh vi hơn, chính xác hơn, thì chúng ta hiểu rằng công cụ trước đây không hoàn hảo. Nếu chúng ta có thể chứng minh rằng những dữ liệu mới này hợp lý hơn, chính xác hơn, giá trị hơn, thì chúng ta có thể đưa ra bằng chứng để biện minh cho lý thuyết mới này và thay thế lý thuyết trước đã không còn giá trị nữa. Tuy nhiên, tôi nghĩ có lẽ sẽ phải mất nhiều thời gian để thay đổi tư duy của mọi người.
Chúng tôi tiếp tục thảo luận về các phát minh khoa học, nhưng phần lớn là cuộc đối thoại giữa phi hành gia Mitchell và giáo sư Yeh. Tôi và ông Thomas chỉ ngồi nghe, đôi khi thêm vào vài câu xã giao. Tôi thấy ông Thomas chăm chú vào cuộc đối thoại, thỉnh thoảng lại mỉm cười nhưng không nói gì. Có lẽ vì ông là một doanh nhân chứ không phải là khoa học gia như chúng tôi nên ông kiệm lời hơn.
Sau bữa ăn, ông Mitchell hỏi tôi:
– Ngày mai chúng tôi sẽ đến gặp Hòa thượng Thánh Nghiêm, anh có muốn đi cùng với chúng tôi không?
Dĩ nhiên tôi không thể từ chối một cơ hội hiếm có như vậy.
Buổi gặp gỡ được sắp đặt trước này diễn ra tại giảng đường Đại học Đài Bắc cho một số sinh viên và giáo sư tham dự. Giáo sư Yeh là người chủ trì buổi nói chuyện.
Giáo sư Yeh bắt đầu cuộc gặp mặt:
– Mitchell, ông hãy kể về trải nghiệm lạ lùng khi bay trên không gian vũ trụ cho Hòa thượng Thánh Nghiêm nghe và hỏi ngài về những thắc mắc của ông đi.
Phi hành gia Mitchell lên tiếng:
– Thưa Hòa thượng, sau khi hoàn tất sứ mệnh trên mặt trăng, chúng tôi bắt đầu bay trở về trái đất. Khi bay trong không gian, phi thuyền của chúng tôi phải liên tiếp xoay tròn theo trục di chuyển 360 độ để giảm sức nóng phát ra từ ánh sáng mặt trời. Do đó, cứ mỗi hai phút thì tôi lại nhìn thấy trái đất, mặt trăng và mặt trời qua cửa kính của phi thuyền. Tôi cũng phải nói thêm là bên ngoài không gian, vì không có bầu khí quyển nên chúng tôi nhìn thấy các hành tinh rất rõ. Khi ở trên trái đất, chúng ta nhìn lên bầu trời và thấy các vì sao lấp lánh vì ảnh hưởng của bầu khí quyển; nhưng trong không gian, tất cả đều sáng rõ như một mạng lưới khổng lồ với hàng ngàn hàng vạn vì sao trông như những hạt kim cương tỏa sáng. Đó là một hình ảnh tuyệt vời đối với các phi hành gia chúng tôi lúc đó. Ngày nay, mọi người đều có thể nhìn thấy hình ảnh này qua kính viễn vọng Hubble, hay qua các hình ảnh mà Cơ quan Hàng không và Vũ trụ Mỹ chụp được và đưa lên mạng. Nếu quan sát kỹ, chúng ta sẽ thấy vũ trụ đẹp vô cùng, không lời nào có thể diễn tả được.
Là một nhà khoa học, tôi biết rằng tất cả những tế bào, những nguyên tử trong cơ thể tôi, hay cơ thể của những người bạn tôi trong phi thuyền, và ngay cả những nguyên tử cấu tạo nên phi thuyền, đều phát xuất từ hành tinh của chúng ta hay chính là khởi nguồn trong vũ trụ. Mọi hiện tượng vật chất đều phát xuất từ vũ trụ này. Từ đó, tôi ý thức rằng thân thể của tôi và tất cả mọi vật trong vũ trụ không có gì sai biệt. Thay vì là một cá thể độc lập, một thành phần riêng rẽ, tôi ý thức rằng tất cả cùng chung một nguồn gốc. Ngay khi đó, toàn thân tôi bỗng nhiên rung động mãnh liệt. Tôi thấy mình chìm đắm trong một cảm giác bình an lạ lùng không thể diễn tả. Trải nghiệm này tiếp tục diễn ra mỗi khi tôi không bận rộn. Là phi hành gia, dĩ nhiên chúng tôi rất bận vì vừa phải điều khiển phi thuyền, vừa phải hoàn thành những thí nghiệm khoa học trong phi thuyền, nhưng thỉnh thoảng tôi cũng dừng lại nhìn ra ngoài cửa sổ để chiêm ngưỡng vẻ đẹp diệu kỳ của vũ trụ và cảm nhận cảm giác bình an lạ lùng này.
Với mỗi vòng quay của phi thuyền, tôi lại nhìn thấy trái đất, mặt trăng, mặt trời, cùng các vì tinh tú lấp lánh. Tôi thấy vũ trụ giống như một tấm lưới với hàng triệu vì sao toát ra thứ ánh sáng rực rỡ, và tôi ý thức rõ ý niệm “vạn vật đồng nhất thể”. Tôi hiểu rằng nếu đã đồng nhất với tất cả thì vạn vật đều liên quan chặt chẽ với nhau, không thể tách rời được. Đây là một quan niệm mới lạ mà từ trước đến nay, các nhà khoa học chúng tôi không ai nghĩ đến.
Trong trải nghiệm bình yên đặc biệt đó, tôi tự hỏi: “Tôi thực sự là ai? Tôi từ đâu tới đây? Rồi tôi sẽ đi về đâu? Vũ trụ được hình thành và có mối liên hệ như thế nào với trái đất cùng những con người sống ở đó? Có phải chúng tôi, những người đầu tiên du hành ra ngoài không gian, đã cảm nhận được sự tương quan rõ rệt giữa con người và vũ trụ, khác hẳn với ý niệm của những người chưa từng rời trái đất?”.
Từ ý niệm này, tôi nghĩ rằng có lẽ đã đến lúc phải tìm cách thay đổi các quan niệm định kiến chật hẹp đã giam cầm bao nhiêu thế hệ từ trước đến nay bằng một quan niệm mới về sự tương quan giữa con người và vũ trụ. Có lẽ các định luật khoa học, các kiến thức được xây dựng từ ngàn xưa sẽ phải thay đổi khi chúng ta nhìn lại tất cả những gì chúng ta đã làm trên trái đất này, sau khi chứng kiến sự nhỏ bé của chúng ta so với vũ trụ bao la. Ngay như nền khoa học hiện đại bắt đầu khoảng bốn trăm năm trước với Isaac Newton cũng sẽ phải thay đổi khi con người bước ra khỏi tầm ảnh hưởng của sức hút trái đất.
Khi lan man nghĩ đến đó, tôi chợt nghĩ đến những bậc tiên phong như Copernicus, Galileo và những nhà khoa học lỗi lạc khác đã đưa ra ý kiến về sự tương quan giữa trái đất và vũ trụ nhưng phải chịu đựng sự chống đối, kỳ thị của những quan niệm thiển cận, hẹp hòi lúc bấy giờ. Người thì bị thiêu sống, người thì bị giam cầm cho đến chết, nhưng sự thật vẫn là sự thật, không thể chối cãi. Tất cả khuynh hướng bảo thủ, hẹp hòi trước sau cũng phải thay đổi khi người ta biết hướng tầm mắt lên cao, xóa bỏ thành kiến cũ và mở rộng tâm hồn để nhìn ra vũ trụ bao la.
Phi hành gia Mitchell ngừng lại suy nghĩ, rồi tiếp tục:
– Khi trở về trái đất, tôi luôn thắc mắc về cái cảm giác bình an lạ lùng này. Tôi tìm đọc rất nhiều sách vở khoa học nhưng không tìm thấy gì có thể giải thích hiện tượng trên. Tôi chuyển qua nghiên cứu các sách vở tôn giáo của phương Tây nhưng cũng không tìm được gì. Tôi tìm đến những học giả thông thái nhưng không ai có thể trả lời được thắc mắc của tôi. Một người bạn khuyên tôi nên tìm đọc các tài liệu về tôn giáo phương Đông, và tôi bắt đầu nghiên cứu Phật giáo, nhất là các sách nói về đại định (Samadhi) . Tôi thấy có sự trùng hợp giữa trải nghiệm mà tôi đã trải qua trên không gian với trải nghiệm của các hiền triết phương Đông, khi họ diễn tả về trạng thái thiền định.
Giáo sư Yeh chợt hỏi:
– Phải chăng cảm giác đó là thấy mình hợp nhất với vạn vật?
Phi hành gia Mitchell trả lời:
– Đúng thế, lúc đó tôi không thấy có sự khác biệt giữa mình và vạn vật nữa. Cái cảm giác hòa hợp, rung động cùng với sự chuyển động của vũ trụ, là một trải nghiệm kỳ lạ không thể diễn tả được bằng lời.
Giáo sư Yeh quay sang hỏi Hòa thượng Thánh Nghiêm:
– Bạch Hòa thượng, theo quan niệm của Phật giáo, trải nghiệm không còn thấy sự phân biệt giữa mình và vạn vật của phi hành gia Mitchell có phải là một sự chứng ngộ không?
Mời các bạn đón đọc Muôn Kiếp Nhân Sinh (Many Lives – Many Times) của tác giả Nguyên Phong.
[Review] Muôn kiếp nhân sinh, Nguyên Phong
– Một lời nhắc nhở bằng những câu chuyện thần thoại
Mình được bạn tặng cuốn Muôn kiếp nhân sinh của tác giả Nguyên Phong, ông cũng chính là Giáo sư người Mỹ gốc Việt John Vũ. Ông là một nhà khoa học gốc Việt nổi tiếng ở Mỹ, có trong top những người sáng tạo nhất thế giới.
John Vũ từng là phó chủ tịch – Vice President phụ trách tất cả vấn đề về kỹ thuật của tập đoàn Boeing. Cá nhân mình vài năm gần đây hay đọc những bài viết về công nghệ của giáo sư John Vũ trên website Science-technology.vn
John Vũ cũng chính là người dịch tác phẩm nổi tiếng về tâm linh như Hành trình về Phương Đông, Bên rặng tuyết sơn, Đường mây qua xứ tuyết… và mới đây nhất là cuốn Muôn kiếp nhân sinh kể về chuyện một nhân vật ở Mỹ giấu tên đã trải qua những câu chuyện luân hồi ở trong các thế giới cổ đại như Atlantis, Ai Cập do chính John Vu viết.
1. Dùng câu chuyện ngày xưa để cảnh báo thời nay và sự lặp lại của thành – trụ – hoại – diệt
Một trong số những tiền kiếp trước của Thomas, nhân vật chính trong Muôn kiếp nhân sinh kể rằng mình đã từng sống ở lục địa Atlantis, nơi con người là á thần và cả những con người được lai tạo với các loài dã thú. Đó là một mở đầu hấp dẫn, và câu chuyện tiếp tục kể về một trong ba quốc gia coi trọng tôn trọng tâm linh, giới luật và sở hữu một sự tiên tiến mà trong thời đại này coi đó là phép lạ.
Nhưng con người ở Atlantis lại không có tình thương và sự đồng cảm với nhau. Họ còn thèm khát và bị dâm dục điều khiển trong mọi hành động. Cuối cùng các quốc gia trong Atlantis gây chiến với nhau và tất cả bị xoá sổ bởi một trận động đất chôn vùi nền văn minh Atlantis. Tuy nhiên một số người đã được chọn để đưa tới một số vùng đất khác để tái thiết lại từ đầu dựa trên tôn giáo, sự tiến bộ về tâm linh và văn minh của mình. Ai Cập “may mắn” được những người Atlantis sống sót chọn lựa.
Nhưng Ai Cập lại mắc phải những sai lầm của Atlantis như việc theo đuổi chiến tranh, xây dựng các đền thờ, lăng mộ, lợi dụng tôn giáo và phổ biến sự mê tín để điều khiển các Pharaoh và cưỡng đoạt của cải lẫn sức lực của dân chúng. Tuy nhiên, trong những lỗi lầm đó một số cá nhân Ai Cập đã học hỏi và tiến bộ hơn con người Atlantis đó là sự can đảm, đồng cảm và yêu thương. Đây không phải là cái kết có hậu trong câu chuyện vượt thời gian và trải dài vô số kiếp này. Con người trong thời hiện đại đã lại mắc lại sai lầm từ hàng nghìn năm trước.
Nguyên Phong – John Vu vốn là một nhà khoa học máy tính đã khéo léo lồng ghép hình ảnh những sinh vật nửa người nửa thú ở Atlantis với trào lưu Cyborg – con người được gắn với các thiết bị công nghệ để gia tăng tuổi thọ và tối ưu hoá các kĩ năng vật lý. Cùng với ẩn dụ rằng “Người Atlantis có thể thay thế bộ não con người bằng những dụng cụ khác biến con người trở nên khờ dại, chịu sự sai khiến trong sự vô thức” ám chỉ đến internet và các thiết bị điện tử và di động, vốn đang thay thế khả năng tư duy và biến con người trở thành một sinh vật mất sự tự chủ trong hành vi và suy nghĩ.
Ngoài ra, con người cũng đang vô cùng mạo hiểm khi tiến sâu vào lĩnh vực trí tuệ nhân tạo và máy học, mà theo Nguyên Phong – John Vũ với tư cách là chuyên gia về máy tính cho biết “máy học và trí tuệ nhân tạo đã biết cách tự lừa lẫn nhau để dành chiến thắng trong một ván cờ. Điều này các nhà lập trình chưa bao giờ cài đặt cho chúng và không thể ngờ đến.” Đây là sự cảnh báo nhưng hiện tại hậu quả vẫn chưa đến mức độ để đại đa số lo sợ, nhưng thông qua bối cảnh chính trị, chiến tranh và sụp đổ của Atlantis đã cho người đọc thấy sự đáng sợ thế nào khi con người đặt mình vào tình tế tự diệt vong bằng chính sự văn minh và tiến bộ của mình.
Trong dòng thời gian của lịch sử, bất cứ một nền văn minh, đế quốc hay vùng đất nào đều trải qua quá trình sáng tạo, phát triển, suy vong và sụp đổ được gọi là Thành – Trụ – Hoại – Diệt. Nghe có vẻ đáng lo sợ và hứa hẹn về một sự u ám, nhưng quá trình này lại chính là vô thường, luân hồi, nhân quả của các tôn giáo và mình gọi đó là “Hợp tự nhiên”. Trên hết, qua quá trình Thành – Trụ – Hoại – Diệt đó con người sẽ học hỏi được gì và tiến bộ như thế nào hay sẽ lập lại một chu kỳ luẩn quẩn của luân hồi và nhân quả. Nói như cái nhìn của Phật giáo gọi đó là nghiệp quả và nếu đã gieo nhân nào thì cuối cùng qua bao nhiêu kiếp sẽ phải lãnh kết quả và hậu quả do nghiệp nhân tạo ra vì “Bất cứ động lực nào phát ra cũng có một lực phản ngược lại và một hành động xảy ra sẽ đem lại kết quả.”
2. Khoa học luôn đi cùng với tôn giáo và tình yêu thương, thực hành thiền định sẽ dẫn tới điều thiêng liêng
Muôn kiếp nhân sinh chính là cái nhìn của một nhà khoa học máy tính với chuyên môn cao mà Nguyên Phong – John Vũ muốn truyền đạt cái nhìn của mình về việc tôn giáo có vai trò đồng hành với khoa học thế nào trong việc tìm hiểu và khám phá những kiến thức mới trong vũ trụ và tâm linh. Với cái nhìn của riêng ông, một người được công nhận là xuất chúng trong chuyên môn khoa học và máy tính, nhưng lại ngầm đồng ý rằng giá trị của tôn giáo trong việc khám phá vũ trụ là không thể không suy xét kỹ.
Nếu đây là một cuốn sách dựa trên sự phóng tác hay là sự thật thì nó cũng đã đem tới những giá trị không phủ nhận được thông qua câu chuyện về Atlantis, Ai Cập cùng triết lý nền tảng của các tôn giáo dù khó hiểu với đa số. Chuyện lấp lửng giữa sự thật, phóng tác hay những vấn đề chưa có lời giải trong Muôn kiếp nhân sinh lại càng làm người đọc tò mò hơn. Mấu chốt ở đây là Nguyên Phong – John Vũ đã đưa ra hai lời khuyên phải có lòng yêu thương và sự quán chiếu tìm kiếm Thần Thái Dương, Chúa, Phật qua nội tâm của chính mình.
Trong giáo lý của Thiên Chúa giáo “Kính Chúa và thương người” là hai điều răn quan trọng nhất vượt trên mọi điều răn. Còn trong Phật giáo, sự yêu thương chính là Tứ vô lượng tâm đến với tất cả chúng sinh không phân biệt.
Vậy tại sao lại là sự yêu thương chứ không phải điều gì khác? Vì nếu lấy yêu thương làm nhân, thì gặt hái những quả, những hoa đem đến một cuộc sống tốt đẹp hơn dù trong bất cứ tình cảnh nào. Việc phát sinh lòng yêu thương ở những giai đoạn quan trọng nhất trong câu chuyện luân hồi của Muôn kiến nhân sinh đã trả lời cho giá trị của hành động này. Sự yêu thương vượt trên quyền lực, văn minh, cấp bậc và trí thông minh. Trên hết, họ đã biết giá trị của sự yêu thương có ý nghĩa thế nào. Nó là bước đầu để phát triển trí thông minh, khi có thông minh sẽ có trí tuệ và trí tuệ sẽ tới sự thiêng liêng kết nối con người với Thần Thái Dương, Chúa, Phật, Đại ngã tuỳ theo cái nhìn của mỗi tôn giáo.
Và việc để phát khởi lòng từ bi thì Muôn kiếp nhân sinh có chỉ ra một cách là thông qua con đường hành động thiền định. Qua thiền định sẽ tạo ra suy nghĩ đúng đắn, qua suy nghĩ đúng sẽ có hành động đúng và sự yêu thương chính là hành động đúng. Trên thực tế, thiền định là hành động đơn giản nhất mà một con người có thể phát triển trí tuệ và xoá bỏ bản ngã.
Thiền định sâu xa sẽ giúp bạn hiểu được và thấy rõ mọi sự, mọi vật như nó là và vượt qua cái tướng bên ngoài để thấy rõ cái bên trong. Trong sự thiền định, con người sẽ hướng động lực của mình lên trên để kiểm soát nội tâm thay vì hướng xuống để dục vọng làm chủ bản thân.
3. Sự nhận biết là đôi cánh dẫn tới thiên đường
Sau cùng, nội dung trong Muôn kiếp nhân sinh khá rời rạc, phân mảnh và thiếu một câu trả lời rốt ráo vì chính câu chuyện tiền kiếp của nhân vật chính cũng… kết thúc giữa chừng vì người viết không đề cập nữa. Bù lại, giá trị mình thích nhất trong Muôn kiếp nhân sinh là sự ý thức được chính mình. Đó là điều căn bản của mọi truyền thống tâm linh.
Có một câu chuyện của Plato được nhắc đến trong sách là con người trước đây có cánh và sống với thần linh trên thiên giới. Nhưng không biết vì lý do gì họ đã từ bỏ đôi cánh đó và quên đi bản chất thực sự của mình. Tuy nhiên con người vẫn là thần linh, và việc quan trọng của cuộc đời họ là tìm lại đôi cánh để quay về thiên giới. Vậy có cách nào để biết đôi cánh đó ở đâu không?
Trước tiên hãy quay vào bên trong chứ không phải hướng ra bên ngoài để tìm kiếm câu trả lời. Vì biết mình là biết được nguồn gốc thiêng liêng của mình. Một khi ý thức về nguồn gốc thiêng liêng của mình thì tất cả sẽ được giải đáp.
Tác giả: Đức Nhân
Edit: THĐP
Bạn đọc comment:
Mic Tran John Vũ không dịch gì cả, ông viết ra nó nhưng lấy tên tác giả là người khác.
Đỗ Hoàng Sơn Không Mic Tran Giáo sư tên là Nguyên Phong á bạn chứ không phải là tên người khác ????
Tien Nguyen Mình nghĩ những ai đọc cuốn này rồi, lẫn đọc các bài viết về The Law Of One của anh Ngô Sa Thạch có thể tìm đọc cuốn “Nhà tiên tri Vanga và Vũ trụ huyền bí” – Như một kiểu tổng hợp kiến thức sâu và đầy đủ về: Linh hồn và sự tái sinh, kiếp sau, nhân quả, bí mật của Vũ trụ (Có nhắc đến Atlantis và Ai Cập), về các chu kỳ và chủng tộc (trong đó, trái đất đang tiến về thời đại mới, nơi những đứa trẻ tâm linh xuất hiện nhiều hơn). Một cuốn sách khó đọc gấp nhiều lần MKNS nhưng ẩn chứa vô số sự khai sáng.
Bìa cuốn sách. Có những dự đoán về quy luật và hiện tượng vô cùng chính xác, như tình hình dịch bệnh hiện nay, dù sách xuất bản từ năm 2010. Mình mua cuốn này từ cuối năm ngoái, lúc đó đọc thấy khó nuốt nên bỏ dở. Giờ đọc các bài viết của anh NST (cũng có nhắc đến Atlantis và các chu kỳ) và cuốn MKNS, cũng như các bài viết khác trong cộng đồng tâm linh, nên đã đủ để đọc tiếp và hiểu được những gì cuốn này nhắc đến.
Nhất Chi Mai Đến với bác Nguyên Phong lần đầu năm 2018 qua cuốn Hành trình về phương đông. Hai năm sau đó, lần lượt đọc hết loạt sách từ Hoa sen trên tuyết, Đường mây qua xứ tuyết, Bên rặng tuyết sơn và gần nhất là Huyền thuật và các đạo sỹ Tây Tạng. Phần lớn sách đều viết về Phật giáo, chủ yếu là Phật giáo Tây Tạng. Hỏi mình đọc xong trong đầu còn nhớ được gì? Thật ra không nhiều, không nhớ tên nhân vật, cũng ko nhớ tên địa danh. Chỉ là từ đó thấy mình nhìn nhận và suy nghĩ về cuộc đời đã không chỉ còn toan tính bằng số năm số tháng, cũng không chỉ còn toan tính chuyện của kiếp này, mà bỗng dưng thành chuyện của muôn kiếp nhân sinh.
Thời này người ta đi chùa nhiều, lại hay thích cầu cho con giàu ú ụ. Nhưng ai hiểu đôi chút về Phật giáo đều biết rằng cái điều mà Đức Phật Thích Ca ngộ ra dưới gốc cây bồ đề cách đây hơn 2000 năm là răn con người từ bỏ mọi dục vọng (bao gồm dục vọng về tiền tài danh vị) để sớm thoát khỏi luân hồi. Vậy nên chưa bao giờ mình tin Phật phù hộ cho ai giàu ú ụ.
Quay lại với việc đọc, niềm vui lớn nhất mà sách mang lại có lẽ là mở rộng phạm vi tư duy và tưởng tượng. Gặm nhấm xong mấy cuốn của Nguyên Phong dịch, mình thường nghĩ bản thân là một linh hồn bé nhỏ đã lang thang qua nhiều kiếp sống. Ví như đã từng là một nàng tiểu thư xinh đẹp của xứ sở bông vải thuộc miền Nam nước Mỹ, trải qua cuộc nội chiến và trở nên giàu có nhờ tính cách mạnh mẽ quyết đoán và đầy ích kỷ – như nàng Scarlett của Cuốn theo chiều gió. Hoặc biết đâu đã từng là một trí thức sống trong những năm cách mạng văn hóa của Trung Quốc, từng lấy máu nuôi đại mạch chờ nó to như hạt ngô để được về nhà – Tứ Thư của Diêm Khoa Liêm. Biết đâu nữa lại là một nạn nhân của thảm kịch Chernobyl dưới thời Xô Viết, sống sót qua thời đại kinh hoàng của Stalin để rồi nhận ra đó chưa phải điều kinh khủng nhất. Thậm chí ngay cả khi đọc Lược sử loài người cũng có thể tưởng tượng cách đây hàng vạn năm mình từng là một Homo của vùng xích đạo châu Phi đang lang thang trên những đồng cỏ kiếm miếng ăn ????
Đấy, cứ một cuốn sách là một kiếp người. Đọc vạn cuốn sách xem như sống qua vạn kiếp người. Ngại ngần gì nữa, cho “Muôn kiếp nhân sinh ” vào list sách cần đọc thoai.
Bui Mai Anh Để c lấy động lực đọc nó. Lâu lắm rồi không đọc sách gì cả e ạ 🙁
Nhất Chi Mai Có ai nuôi để mình ở nhà đọc sách là tiện nhất c ạ. Hi
Bui Mai Anh Nhất Chi Mai Chuẩn e nhờ ????