Nhân quả của người bị mù
[GƯƠNG NHÂN QUẢ]: Mắt Bị Mù, Liên Quan Đến Nguyên Nhân Gì Sao Lại Nhận Quả Báo Này?
Có một nữ sĩ tại đạo tràng bên Mỹ, tuổi hơn 40, bỗng bị bệnh mắt, chẳng bao lâu thì mù. Cô hỏi cư sĩ Quả Lâm nguyên nhân này do đâu?
Quả Lâm hỏi:
– Cô hay ăn mắt dê, bò, cá, gà, vịt…tức là cô rất ưa thích ăn mắt của loài vật, có phải vậy không?
– Đúng thế! Vì ba tôi nói: “Thị lực con quá kém, cần phải ăn nhiều mắt loài vật thì mới bổ mắt”…
Quả Lâm lại hỏi:
– Lúc cô tức giận gây cãi cùng chồng, có phải cô thường hay nói: “Tôi đúng là mắt mù nên mới lấy loại người như anh?”
Cô nghe vậy, rơi nước mắt, bảo:
– Khi đó do tôi giận quá nên mới nói như thế, chứ chẳng phải thật lòng. Chỉ nói như vậy thôi mà cũng bị báo ứng hay sao
– Lời nói dù cô thốt ra tùy tiện, cũng xuất phát từ tâm mà. Hơn nữa nội dung chứa đầy ác ý xúc phạm, gây tổn thương người. Mỗi lần cãi nhau xong, dù làm lành rồi, có phải cô vẫn chưa từng hướng về chồng xin lỗi hoặc thú nhận mình sai bằng mấy câu tạ lỗi như: “Em thật không đúng, xin anh tha thứ!”…
Cô gật gật đầu. Quả Lâm nói:
-Nếu như do cô tức giận rồi sau đó biết ăn năn, sám lỗi thì tội này không đến nỗi nặng như thế, và có lẽ không đến mức giờ đây phải bị mất ánh sáng.
Cô hỏi:
– Vậy mắt tôi còn có thể phục hồi được không?
– Điều này phải xem chính cô có thật sự chân thành sám hối hay không? Chẳng phải cô vẫn còn ăn thịt chúng sanh hay sao?
– Nhưng tôi ăn “Tam tịnh nhục” mà….
Quả Lâm bảo:
– Đây chỉ là phương tiện, Phật tạm hóa độ người sơ cơ, chưa thể ngay trong một lần dứt trừ ăn mặn liền được. Nhưng thực tế, ĂN THỊT CHÍNH LÀ SÁT SINH, CÁI QUAN NIỆM “ĂN GÌ BỔ NẤY” CHÍNH LÀ TÀ THUYẾT CỰC KỲ SAI LẦM! Nếu muốn mắt sáng trở lại, cô cần phải dứt tuyệt đồ mặn (bao gồm cả Trứng) và nguyện ăn chay trường.
Nếu cô hiểu được rằng loài vật bị giết ăn, đau đớn thống khổ như thế nào thì còn phải lo tích cực mà phóng sanh cho nhiều. Tụng kinh, niệm Phật cũng không phải để cầu cho mình mạnh khỏe, bởi vì mù là quả báo tội lỗi của cô. Phải vì những chúng sanh mà cô từng ăn, giết… mà niệm Phật, tụng kinh hồi hướng, giúp cho chúng lìa khổ được vui. Nếu chúng được cầu siêu, mở lòng tha thứ cho cô và chuyển tái sinh vào thiện đạo rồi, thì thị lực của cô tự nhiên hồi phục. Nhãn căn cô vốn không bị hư, chỉ do nghiệp lực ngăn che thị lực mà thôi.
Cô vui mừng tiếp thọ.
Cảm nghiệm
Bất kể bạn tin Phật hay không, dù là người xuất gia hay kẻ thế tục, thì Nhân quả báo ứng không sai mảy may, như bóng theo hình. Cho nên chúng ta thờ Phật, không những miệng chúng ta thường niệm Phật, mà cần phải chú trọng đến Tâm ý, nghĩa là trong tâm lúc nào cũng phải có Phật. Vậy mới là quản Tâm giỏi, không cho nó chạy bậy. Mỗi một niệm trong tâm đều phải tương ưng cùng tri kiến Phật. Vì chữ “Phật” nghĩa là Giác ngộ. Phật dạy thế nào, hãy làm theo thế ấy, bởi minh lý, nên không làm sai.
Ngoài những lúc niệm Phật ra vẫn phải luôn luôn tu, nghĩa là mỗi thời mỗi khắc đều phải biết canh giữ Tâm, không cho nó khởi Tà niệm hoặc Ác niệm. Nếu có khởi, thì phải phát giác ra và quay về niệm Phật. Minh bạch đạo lý này rồi, thì tinh tấn trì giới tu hành, niệm niệm giác ngộ, ngôn hạnh đúng pháp, tức là khai ngộ.
“Ác do Tâm khởi, Thiện từ Tâm sanh”, nếu không khiến tâm dừng ác hướng thiện, không thể nhiếp phục được Tâm, thì dù có tu pháp gì, có bái ai làm Thầy, thì cũng không thể nào thoát ra khỏi Tam giới.
Nam Mô A Di Đà Phật!
(Trích từ quyển Nhân Quả Phụ Giải Lương Hoàng Sám – Dịch giả: Hạnh Đoan)
Bạn đọc comment:
Lê Tú Anh xin cảm ơn rất nhiều vì nhờ có bài viết này mà tôi đã giác ngộ ra được rất nhiều điều ạ !!
Quoc Nguyenchanh Nam mô A Di Đà Phật ! Ngài Quả Khanh là 1 trong những Đệ tử tu học Phật pháp do Hòa thượng Tuyên Hóa làm Đạo sư ! Xin tán thán Công đức tu hành của Ngài đi theo Hạnh Nguyện của Thiên thủ thiên nhãn Quán Thế Âm thị hiện chính là Đại sư Tuyên Hóa ! 17/2/2022.
Phuc Nguyen Van Rất thấm thía. Mong cầu cho mọi người sống tin sâu nhân quả. Bỏ ác làm lành để cuộc sống nhẹ nhàng yên ổn.
Người sáng nhưng lại theo người mù
Một lần nọ, khi tôi có dịp đi vào trong quán ăn cùng một vài người bạn mà lâu lắm tôi mới gặp.
Khi chúng tôi đang ngồi ở bàn bên này, thì nghe tiếng nói từ một dãy bàn dài của nhiều người đang ăn và nâng cốc chúc mừng :
« Vì xứ mệnh được giao phó, chúc mừng chúng ta đã hoàn thành thiên mệnh của Đấng… giao phó, và chúng ta sẽ tiếp tục với những thiên mệnh khác… ».
Khi nghe người chủ quản bên bàn ấy phát biểu như vậy, tôi thấy hơi lạ, thế là tôi để ý quan sát xem họ nói gì và đang bàn gì vậy.
Nghe được một lúc là tôi biết nhóm người này đang theo một tôn giáo nào đó. Chỉ cần nghe họ nói là tôi biết họ đang theo chánh hay theo tà, nhưng tôi vẫn im lặng, giả bộ ngó lơ, làm như không để ý.
Nhìn kĩ, tôi thấy người chủ quản nhóm người ấy là một người khiếm thị (bị mù).
Khi nhìn thấy người bị mù này rất dõng dạt phát biểu, hô to, lúc ấy tôi nghĩ bụng và cười nhẹ trong đầu «Người sáng mắt mà lại nghe theo người mù mắt».
Câu chuyện của nhóm người này tôi xin dừng ở đây, mà không bàn thêm, vì sợ đụng chạm.
Nhưng ở đây, tôi muốn bàn đến cái nhân quả của một người mà bị mù mắt, cũng như nhân quả của người mà bị theo đường tà, thích đi đường tà.
Người bị mù thì có nhiều nhân như quá khứ từng lấy đi đôi mắt của chúng sinh làm chúng sinh bị mù, người phá đèn, phá bóng điện,…v…v….
Nhưng cũng có một nhân quả khác nữa là người ấy đi theo các chủ thuyết tà kiến, sai trái, rồi dẫn dắt và hướng người khác đi vào con đường của sự lệch lạc và sai trái.
Thì những người này không những bị quả báo nhiều đời, nhiều kiếp phải bị đọa súc sinh, ác thú, đọa xứ và địa ngục. Còn nếu sau khi mãn quả báo mà tái sinh trở lại làm người thì thường bị mắt lé, mắt mù.
Vậy còn những người thích nghe theo, đi theo đường tà thì nhân quả của họ thế nào?
Vì trong tâm họ đã huân tập các nghiệp bất thiện, chất chứa nhiều tâm niệm và tập khí bất thiện, tà kiến.
Giống như người thích chơi lô đề thì sẽ thích nói chuyện hay chơi với người đánh lô đề, người thích nhậu thì thích bàn chuyện nhậu với người nhậu,…v….v….
Cũng vậy, người mà trong tâm chứa chất điều bất thiện, tà kiến thì họ sẽ bị kéo về phía người bất thiện tà kiến, thích nghe theo và đi theo các chủ thuyết tà kiến, sai trái.
Giống như có lần tôi nói chuyện với một cô gái mà cô này có người mẹ hay bị vong nhập.
Sau khi tôi hỏi và kiểm tra, thì tôi phát hiện người mẹ của cô gái này rất thích đồng bóng và hay đi vào các nơi như Ninh Thuận, Phan Rang nơi có đồng bóng để cầu xin.
Nên người mà trước đây, cũng có thể trong tiền kiếp đã từng làm người hầu đồng. Thì kiếp này, dù không còn hầu đồng nữa, nhưng vẫn bị cái nghiệp cũ là dễ bị vong theo nhập.
Do vậy, phải nói rằng, người đủ phước duyên mà đi theo chánh đạo thì rất là khó và quý.
Có theo chánh thì mới làm điều chân chánh và mới tiến bộ trong cuộc sống, cũng như trong Tâm linh tu tập được.
Còn không thì cứ mãi trôi lăn và đọa lạc lâu dài.
Nam Mô A Di Đà Phật.
Cư sĩ Nhuận Hòa
FB: Tu học mỗi ngày