KHÔNG OÁN TRÁCH!
Tại một thành phố của nước Mỹ, có một vị khách trung niên bắt taxi đến sân bay.
Sau khi lên xe, vị này phát hiện ra chiếc xe mà mình đang đi không chỉ có vẻ ngoài bắt mắt mà bố trí trong xe cũng rất ngăn nắp, trang nhã. Tài xế ăn mặc rất chỉnh tề, lịch sự. Khi xe vừa chạy, ông ấy liền nhiệt tình hỏi hành khách xem độ ấm trong xe đã thích hợp chưa? Không lâu sau, ông lại hỏi hành khách muốn nghe nhạc hay radio? Hành khách lựa chọn nghe nhạc và một đoạn hành trình thoải mái của hai người bắt đầu.
Khi xe dừng trước một đèn đỏ, lái xe quay đầu lại và bảo cho vị khách biết trên xe có tờ báo buổi sáng và tạp chí định kỳ. Ngoài ra, phía trước còn có một tủ lạnh nhỏ, trong tủ lạnh có nước trái cây và cocacola, hành khách có thể tự lấy dùng, nếu muốn uống cà phê, bên cạnh cũng có bình thủy chứa cafe nóng.
Người tài xế mở lời:
– “Tôi là một người dễ nói chuyện, nếu anh muốn nói chuyện phiếm thì tôi có thể nói cùng anh. Nếu anh muốn nghỉ ngơi hoặc ngắm phong cảnh, tôi sẽ yên lặng lái xe, không quấy rầy anh.”
Sự phục vụ đặc biệt này khiến vị khách thực sự ngạc nhiên, anh không khỏi nhìn vị tài xế thắc mắc, khó hiểu. Vị khách cất lời hỏi:
– “Từ bao giờ anh bắt đầu sự phục vụ này vậy?”
Trầm mặc một lát, vị tài xế nói:
– “Thực ra, khi mới bắt đầu, xe của tôi cũng không có cung cấp dịch vụ toàn diện như bây giờ. Tôi cũng chỉ giống những người khác, hay phàn nàn, thường xuyên càu nhàu khách, phàn nàn chính phủ bất tài, phàn nàn tình hình giao thông không tốt, phàn nàn xăng quá đắt đỏ, phàn nàn con cái không nghe lời, phàn nàn vợ không hiền thục… cuộc sống mỗi ngày quả thực là ảm đạm.
Nhưng một lần, tôi vô tình nghe được một cuộc đàm thoại về cuộc sống trong một tiết mục quảng cáo. Đại ý là nếu bạn muốn thay đổi thế giới, thay đổi cuộc sống của bạn, đầu tiên hãy thay đổi chính mình.
– Nếu bạn cảm thấy luôn không vừa lòng thì tất cả những chuyện phát sinh đều khiến bạn cảm thấy như gặp xui xẻo.
– Trái lại nếu bạn cảm thấy hôm nay là một ngày may mắn, như vậy hôm nay mỗi người bạn gặp phải, đều có thể là quý nhân của bạn.
Cho nên tôi tin rằng, nếu tôi muốn vui vẻ, phải thôi phàn nàn, phải thay đổi chính mình. Từ thời khắc đó, tôi quyết định sẽ đối xử tử tế với mỗi hành khách của mình.
Năm thứ nhất, tôi sửa sang xe trong ngoài sạch sẽ, trang trí mới hoàn toàn. Tôi luôn nở nụ cười với mỗi hành khách, kết quả là thu nhập năm đó của tôi tăng lên gấp đôi.
Năm thứ hai, tôi dùng lòng chân thành của mình để quan tâm chia sẻ niềm vui cũng như nỗi buồn của khách hàng. Đồng thời tôi cũng khoan dung và thăm hỏi khách hàng nhiều hơn. Thu nhập năm thứ hai của tôi tăng gấp đôi năm thứ nhất.
Đến năm thứ ba, cũng chính là năm nay tôi đã biến chiếc xe của mình thành một chiếc xe “5 sao” độc nhất này. Ngoài thu nhập tăng lên, hiện tại khách hàng mà tôi chở phần lớn đều là khách quen.
Đến nơi, tài xế xuống xe, ra phía sau giúp hành khách mở cửa, cũng đưa một tấm danh thiếp đẹp, nói:
-“Mong lần sau có thể tiếp tục phục vụ anh.”
Việc làm ăn của anh tài xế không hề bị ảnh hưởng khi nền kinh tế trở nên đình trệ. Anh đã thay đổi, không chỉ sáng tạo ra một nguồn thu nhập tốt, mà còn tạo nên một cuộc sống bình yên như vậy.
Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta thường gặp phải không ít người luôn mang trong lòng tâm oán trách. Họ oán trách cha mẹ không công bằng, oán trách công việc quá nhiều, oán trách bạn bè không hiểu mình, thậm chí trời mưa hay trời nắng cũng oán trách…
Họ không biết được rằng, oán trách là một loại cảm xúc xấu nhất khiến mối quan hệ căng thẳng và mâu thuẫn trở nên kịch liệt hơn. Nó không chỉ khiến cho sức khỏe của chính bản thân người ấy xấu đi mà còn khiến người thân bạn bè dần dần xa lánh họ.
Mục sư người Mỹ – Will Bowen đã viết trong cuốn “A Complaint Free World” (Thế giới không có lời phàn nàn) rằng :
– “Những người phàn nàn quanh năm cuối cùng có thể bị cô lập và bị mọi người xung quanh xa lánh. Oán giận là một loại độc dược. Nó có thể làm giảm nhiệt huyết, phá hủy ý chí, hạ thấp địa vị, hủy hoại cả tâm và thân của con người. Cho nên, oán trách vận mệnh chi bằng hãy cải biến vận mệnh, oán trách cuộc sống chi bằng hãy cải thiện cuộc sống”
Có nên oán trách số phận hay không?
Sáng nay tôi có dịp nói chuyện cùng một cô gái, và thấy cô này cũng đang rất buồn. Hỏi: Vì sao cô buồn?
-Vì trong hai tháng vừa qua gia đình cô liên tục gặp những sự xui xẻo làm thất thoát về tài chính, tiền bạc.
Và cô hay nghe người ta nói :
Do tuổi cô xung khắc với tuổi chồng nên mới bị như vậy.
Cô là tuổi Tỵ, cưới chồng tuổi Dần, sinh con tuổi Thân. Dần Thân Tỵ Hợi tứ hành xung.
Hơn nữa cô thuộc người có gò má cao, lại đính một nốt ruồi trên khuôn mặt tạo một vẻ u buồn tha thiết….
Những yếu tố này kết hợp lại, rồi khi cô nghe những người hàng xóm nói về mình như vậy.
Thế là làm cho cô buồn man mác, và luôn tự trách chính mình…..
Tôi nghĩ đây không phải là vấn đề của riêng cô mà là của rất nhiều người, hiện cũng đang gặp phải tương tự.
Với một người đệ tử Phật, với người hiểu nhân quả thì chúng ta không nên quá bi quan hay than thân trách phận như thế.
Vì sao chúng ta lại rơi vào trường hợp thế này?
Đó là do trong những tiền kiếp chúng ta đã từng là người không có tốt, sống ác.
Nên bị chiêu cảm quả báo phải gặp người chồng và sinh người con xung khắc như thế, để phải khổ đau để phải hao tài tốn của, thất thoát tài sản,….
Nên đây chỉ là sự báo hiệu nhân quả không tốt trong quá khứ mà thôi.
Nhưng chúng ta vẫn còn hiện tại và tương lai phía trước, do đó vẫn còn có cơ hội để chuyển hóa được, chứ số phận nó không phải là một sự cố định, mà nó sẽ bị thay đổi nếu con người chịu thay đổi.
Do đó khái niệm tu tập hình thành từ đây…
Tu chính là sửa mình, tức thay đổi từ người xấu thành người tốt, từ người sống buông lung thành người nghiêm trì giới luật, đức hạnh,….
Sám hối những lỗi lầm quá khứ, thay đổi để trở nên hiền thiện ở hiện tại và tương lai, tích cực làm phước để hoán đổi số mệnh.
Đây là cách thức để chuyển đổi vận mệnh của một con người nào đó, mà Chư Thánh đã chỉ dạy cho con người.
Vì quá khứ thì đã qua rồi, nếu chúng ta buồn hay thấy hối tiếc thì nó cũng vậy mà thôi.
Chúng ta chỉ có thể làm được những điều trong hiện tại, và hướng sự tốt đẹp đến tương lai.
Người sống được như thế, thì đây chính là người có trí tuệ.
Và quý vị phải luôn nhớ một điều rằng :
Hiện tại mình cũng đang bất thiện chứ chưa phải là tốt gì đâu.
Nhiều người họ không có trí tuệ, họ cứ nghĩ rằng họ sống như vậy là hiền thiện rồi.
Nhưng thật ra đó mới chỉ là hiền của thế gian, để không bị bắt ở tù mà thôi.
Còn trong nhân quả những người này hằng ngày đang tạo nghiệp ác rất nhiều, mà chính họ không biết.
Ví dụ :
Tạo nghiệp sát sinh, tạo nghiệp trộm cắp, ham chiếm tài sản bất chính, tạo nghiệp tà dâm dâm loạn, tạo nghiệp nói láo, tạo nghiệp nói tục, tạo nghiệp nói xấu sau lưng, tạo nghiệp nói lời tục tĩu thô ác, tạo nghiệp say sưa nghiện ngập nghiện rượu, nghiện thuốc lá, nghiện game, mê đánh bài, thích chơi cá độ, bất hiếu cha mẹ, không quý mến hàng xóm cùng những người khó khăn, sống thờ ơ ích kỷ,……
Kể sơ sơ để quý vị thấy rằng con người thật ra chưa phải là hiền thiện như họ đã nghĩ đâu.
Do đó, đừng đổ lỗi cho số phận, cũng đừng đổ lỗi cho ông trời, mà hãy nên quay lại để nhìn vào chính mình, để thấy mình vẫn còn xấu xa, ích kỷ và ác độc quá,….
Vậy thì sao có thể hạnh phúc an lạc được….
Cứ gieo hạt ớt thì phải nhận quả đắng cay thôi, chứ sao có thể trách ai được chứ…..
Nam Mô A Di Đà Phật.
Nam Mô Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát.
Cư sĩ Nhuận Hòa
>> Xem thêm : https://xn—hay-uqa.vn/tam-linh/tu-hoc-moi-ngay/
Hãy thôi oán trách “Ông Trời”
Người đời khi gặp quả xấu đến, nếu không oán trời trách đất cũng đổ thừa tại gia đình, người thân, hay xã hội, ít ai nghĩ đến nhân quả công bằng mà sinh lòng ăn năn hối cải.
Chúng ta phải nên biết: “Trồng dưa được dưa, trồng đậu được đậu” là lẽ đương nhiên, đã gieo nhân xấu ác tất phải chịu quả khổ đau. Hiện đời làm ác mà vẫn hưởng phước, là do nhiều đời trước đã biết tích lũy phước báo nhưng không tu trí tuệ buông xả nên đời này vẫn tạo nghiệp ác. Ví như nhiều đứa con nhà giàu do ỷ lại cha mẹ, nên mặc tình ăn chơi bài bạc, nhưng không bị quả báo thiếu thốn, là do cha mẹ có quá nhiều của cải.
Trong cuộc sống thế gian thường nói có nợ mới có duyên, nhân quả vay trả để con người đến với nhau để trả nợ cho nhau bằng tờ giấy hợp đồng ở kiếp trước. Trong sự tái sinh luân hồi vô số kiếp, nhân quả tốt xấu đời trước sẽ theo duyên mà tiếp tục đến đời sau.
Người làm lành mà hay bị tai nạn, là do đời trước gieo nhân xấu nhiều giờ đủ duyên phải trả quả, nếu đời này không làm lành thì họa càng lớn hơn nữa. Chính vì vậy mà chúng ta phải tu ngay từ bây giờ để chuyển hóa nỗi khổ niềm đau thành an vui hạnh phúc. Tu là sửa, sửa xấu thành tốt, sửa sai thành đúng, sửa mê thành ngộ…
Chúng ta nên nhớ, tu là bỏ ác làm lành, nếu trong hiện đời có tai nạn xảy ra, biết đó là nghiệp quá khứ còn rơi rớt lại, không thối chí nản lòng mà kiên quyết vượt qua mọi trở ngại khó khăn. Chúng ta đừng nên nghĩ tu là mọi nghiệp xấu sẽ sạch hết, mọi chuyện đều được như ý muốn.
Khi chúng ta phát tâm tu, nếu gặp người làm chuyện khó dễ gây phiền hà, ta không nên buồn giận mà phải quán từ bi để lần hồi chuyển hóa họ. Nhất là những Phật tử có gia đình mà biết tu, khi bị gia đình người thân làm khó dễ, chớ nên buồn giận mà hãy tìm cách thuyết phục.
Chúng ta do si mê chấp ngã, nên ai chỉ nói một lời hơi nặng nề, thì ta ôm ấp mãi trong lòng mà tạo ra nỗi khổ niềm đau cho mình và người khác. Phật ví dụ người ác mắng chửi người có nhân cách đạo đức, giống như người ngậm máu phun người dơ miệng mình. Thế cho nên, ai chấp trước và dính mắc nhiều sẽ nhận quả khổ đau, mình chưa hại được ai mà đã hại chính mình.
Đa số chúng ta khi phát tâm tu thường cầu an suông, nếu không có người thử thách thì làm sao biết mình làm chủ được thân tâm nhiều hay ít. Chúng ta còn buồn giận nhiều về những việc bất như ý, đó là ta chưa tu tiến.
Tu là chuyển nghiệp để chấm dứt phiền não khổ đau mà được an vui hạnh phúc ngay tại đây và bây giờ. Người nào còn tham chấp nhiều thì sẽ khó mà chuyển nghiệp hết rồi chuyện này lại trách móc chuyện kia, tu như vậy không được lợi ích gì cả. Kính mong rằng ai cũng ý thức việc tu học của mình để chúng ta cùng sống bên nhau bằng tình người trong cuộc sống.
– Thích Đạt Ma Phổ Giác –
Om Mani Padme Hum
>>> Đọc thêm ở: https://xn—hay-uqa.vn/tam-linh/tu-hoc-moi-ngay/
FB: – Om Mani Padme Hum –
OÁN TRÁCH
Con người sống ở trên đời
Miệng hay trách móc, đất trời không thương.
Tai ương xui rủi ven đường
Đau thương buồn khổ, miệng vương trách hờn.
Phật trời ban phát tình thương
Chúng sanh làm ác, nên đường chông gai.
Lệ rơi máu chảy trách ai
Thân làm muôn việc, tội gây do mình.
Miệng thì oán trách thần linh
Chẳng thương chẳng giúp, cho mình an vui.
Luân thường nhân quả ai khui
Tự mình tạo nghiệp, thân vùi vương mang.
Cớ sao oán trách lầm than
Thánh thần Đức Phật, vô can chuyện đời.
Tự mình gieo nghiệp không rời
Ắt chịu hậu quả, luật trời không dung.
– Ngạo Thiên –
Om Mani Padme Hum
>> Đọc thêm tại: https://xn—hay-uqa.vn/tam-linh/tu-hoc-moi-ngay/
FB: – Om Mani Padme Hum –