QUẢ BÁO NÀO DÀNH CHO NGƯỜI TRỘM CHÓ
Trộm chó thời nay nó đã trở thành một cái nghề đối với nhiều người.
Điều này đã gây ra sự bức xúc rất lớn trong xã hội .
Quý vị sẽ cảm thấy như thế nào, nếu một sớm mai thức dậy, con chó cưng của nhà mình đã bị những kẻ ăn trộm bắt mất…..
Ôi thật là đau khổ biết bao !
Tối hôm qua khi tôi đi thăm một người Phật tử, nói chuyện được một lúc, sau đó tôi có nghe người Phật tử tâm sự là :
Nhà có nuôi 3 con chó, mà hai con đã bị bắt trộm rồi, chỉ còn lại 1 con đây, nó khôn lắm…
Và tôi để ý trong xóm, đa phần nhà nào cũng bị mất chó, nhà nhiều thì mất 2, 3 con, nhà nào ít thì mất một con.
Nên phải nói rằng :
Những người ăn trộm chó, đang là nỗi ám ảnh của xã hội hiện đại ngày nay…
Vậy nếu một người mà thường xuyên đi ăn trộm chó thì sẽ bị quả báo gì ?
Tôi nghĩ họ có thể sẽ bị những quả báo sau đây :
- 1. Bị đánh đau nếu người dân bắt được :
Quả báo này quý vị sẽ thấy rất rõ, mà không cần phải chờ đợi lâu. - 2. Nếu chính quyền bắt được :
- Thì có thể sẽ bị phạt hành chính, hoặc bị phạt tù, tùy mức độ nặng nhẹ, số lượng chó bắt nhiều hay ít.
- 3. Khi đi bắt chó thường họ sẽ thắt cổ vào con chó và kéo.
- Hành động ác này chính là họ đang gieo nhân để chịu quả báo sẽ chết vì bị thắt cổ trong hiện kiếp, nếu quả không xảy ra trong hiện kiếp thì họ sẽ gặt lấy quả báo trong những kiếp ở tương lai.
- 4. Họ lôi con chó làm nó bị tổn thương thân thể, nên sẽ chiêu cảm quả báo thân thể họ cũng sẽ bị tai nạn làm tan nát bầm dập thân, và có thể sau đó sẽ thiệt mạng.
- 5. Nếu họ bắt chó bằng chích điện, thì đang gieo nhân để sẽ chết bằng điện giật.
- 6. Nếu chó bắt được mà chưa chết, sau đó về họ nhận nước cho chết, thì là đang gieo nhân để nhận lấy quả báo chết do bị đuối nước, hay bị ma da kéo.
- 7. Nếu bắt chó với ác tâm như trên, thì sau khi chết có thể thần thức sẽ bị sinh vào địa ngục và chịu hình phạt đau đớn, thống khổ :
- 8. Sau khi chết rất dễ tái sinh trở lại thành chó, và rồi cũng bị người ta bắt và ăn thịt như thế, để họ sẽ cảm nhận cái cảm giác bị người ta bắt mình là như thế nào.
- 9. Cuộc sống trong hiện đời cũng như trong vô lượng kiếp về sau thường gặp nhiều xui xẻo, hay tai hoạ, hoạn nạn :
- 10. Những nổi ân oán và sự hận thù của chúng sinh với bản thân họ ngày càng thêm lớn.
Và chính họ sẽ bị những con chó trả thù trong tương lai, nếu nó đủ duyên tái sinh trở lại thành người.
( Quý vị thấy trên báo chí, có nhiều trường hợp những người thân quen giết hại lẫn nhau, đây chính là sự tuần hoàn của nhân quả, có thể nhiều khi người giết chính là những con chó chẳng hạn, chúng tái sinh trở lại trong gia đình để trả thù ).
Do vậy với những người nào đã lỡ đi ăn trộm chó trong cuộc đời của mình thì hãy nên thành tâm mà sám hối đi, như vậy thì tội mới giảm.
Còn những vị nào có ý tính đi ăn trộm chó
thì hãy nên từ bỏ đi, tìm cái nghề chân chính mà làm ăn sinh sống.
Còn các quý vị Phật tử nào hữu duyên đọc được bài viết này thì hãy nên chia sẻ rộng để cho những người trộm chó đọc được mà dừng tay làm ác.
Hành động chia sẻ tuy nhỏ nhưng có một ý nghĩa vô cùng lớn, và quý vị sẽ gặp được rất nhiều may mắn bất ngờ trong đời.
Không những thế các con chó trong nước sẽ biết ơn quý vị rất nhiều.
Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát.
Nam Mô Hộ Pháp Chư Tôn Bồ Tát.
Cư sĩ Nhuận Hòa
Trộm Chó Giết Ăn Thịt Và Báo Ứng Không Ngờ.
Năm năm trước, Hạ tiên sinh hơn 40 tuổi, con trai ông là Cún được 12 tuổi. Ngay từ nhỏ Cún đã hết sức ương bướng. Sau khi cho đi học, không những nó ham chơi, chẳng chịu học hành, ưa đánh nhau, lại thường xuyên trốn học. Cha, mẹ, thầy giáo đều bó tay hết cách đối với thằng bé.
Cún quậy tưng làm cho cả nhà không được yên.
Em gái Hạ tiên sinh một lòng tin Phật, biết đây là nghiệp báo oan gia đến đòi nợ, cô muốn nhờ Phật pháp giáo dục thằng bé, giúp anh mình giải mối lo. Thế là cô dẫn anh đến gặp Hòa thượng Diệu Pháp cầu cứu. Cũng hy vọng anh mình thấy Ngài trí huệ mà phát tâm tin Phật.
Hòa thượng chăm chú nhìn ông Hạ và hỏi:
– Ngày xưa anh có giết qua con chó nào không?
– Dạ không, xưa nay con chưa từng giết qua con chó nào! – Hạ tiên sinh nhấn mạnh.
– Vậy sao? – Con chó đó lông vàng, trên lưng đốm đen, lúc ấy anh khoảng chừng 20 tuổi – Sư phụ nói rõ thời gian và tả kỹ hình dáng con chó.
Hạ tiên sinh nhớ lại chuyện thuở xưa và nói:
– À, hồi đó còn làm ruộng tại vùng Hắc Long Giang, do mấy thằng bạn đồng công tác suốt thời gian dài không được ăn miếng thịt nào nên đã lén trộm con chó vàng của làng bên cạnh, tụi nó thì bắt và giết chết chó, phần con chỉ phụ tá, giúp lột da, mổ bụng, làm thịt giùm thôi.
– Anh có ăn một chén thịt nữa mà?
– Dạ, đương nhiên là vậy rồi, con đã phụ giúp, lẽ nào không ăn cho đỡ thèm! – Ông Hạ cười nói.
– Anh đã lột da, lại còn mổ bụng, xẻ thịt chó, làm vậy cũng đồng như giết nó. Đến thởi điểm này thì chính con chó đã đầu thai làm con anh, tìm anh mà báo oán đó.
Mặt ông Hạ đầy bất bình, tức tối nói:
– Như thế quá vô lý và không đúng chút nào! Trước tiên con chó phải tìm kẻ bắt nó, giết nó, mà báo oán mới hợp lý chứ? Vả lại bọn họ cũng ăn thịt nhiều hơn con mà! Tại sao lại nhắm vào con? Con đâu phải là người giết nó!?
Sư phụ giải thích:
– Chuyện đến nay đã hơn 20 năm, có lẽ nó đã tìm tới những người kia báo thù rồi. Nhưng không nhất định là phải đầu thai làm con họ.
Phàm những kẻ tham dự việc bắt chó, giết, ăn… Sớm muộn gì đều phải trả báo hết. Còn như ai trả báo trước, ai bị báo sau, chuyện này không nhất định! – Bởi vì nghiệp lực và phúc đức mỗi người khác nhau, nên thời gian trả báo cũng có sớm muộn chẳng đồng – Người có phúc báo lớn một chút thì đời này đời sau cũng chưa thọ báo, đợi đến nhiều đời nhiều kiếp sau nữa, phúc hết, thì họ mới trả báo. Điều này vốn không nhất định mà!
Hòa thượng thở dài, cố sức nhắc nhở ông Hạ:
– Ôi! Ta biết anh không tin những gì ta nói. Hôm nay anh đến đây cũng là cùng Phật có duyên. Ta hy vọng anh có thể cởi bỏ phiền não, cho nên mới giảng về nhân quả cho anh nghe. Còn số mệnh anh, số mệnh gia đình, đều nằm trong tay của chính anh. Tất cả đều có thể chuyển đổi được.
Ngừng một chút Hòa thượng tha thiết nói:
– Nếu như anh có thể sám hối tội giết con chó, hằng ngày chịu khó tụng kinh Phổ Môn Quan Thế Âm Bồ-tát, hồi hướng công đức cho con chó đó, đồng thời dùng tâm nhẫn nại giáo dục con, thì con anh sẽ thay đổi tốt đấy. Anh nếu càng chân thành, thì con anh thay đổi càng nhanh. Nói ngược lại, nếu như anh không thể làm theo lời ta, đợi đến lúc con anh 17 tuổi, nhà anh sẽ phát sinh việc lớn. Và sau đó con anh có thể tạo họa, sa vào lao ngục. Ngàn vạn lần chớ nên khinh thường!
Hạ tiên sinh nghe xong, không nói gì, mắt cụp xuống, mặt hiển lộ vẻ không tin, anh hoàn toàn chẳng tiếp nhận lời khuyên vàng ngọc của Hòa thượng.
Thời gian qua như tên bay, chớp mắt con trai ông Hạ đã mười bảy tuổi. Trong quá khứ, suốt mấy năm ở trường học, hành vi xấu ác của thằng bé đã khiến cho nó bị đuổi học. Ông Hạ vì vậy phải tốn rất nhiều tiền để duy trì học bạ cho con. Nhưng ông vô phương dạy dỗ, thằng bé ngày càng hư đốn khó bảo, một mực kình chống cha. Vì nó mà vợ chồng ông Hạ thường xuyên cãi lẫy, thậm chí đánh nhau ầm ĩ.
Năm năm sau, gia đình ông giống như chiến trường, không có ngày nào được an. Mùa xuân năm nay, đêm giao thức, hai vợ chồng vì con mà gây gỗ dẫn tới đánh nhau tưng bừng.
Người mẹ réo đứa bé trợ giúp. thằng Cún bây giờ cao một mét tám, huyết khí bừng bừng, vừa nghe tiếng mẹ hô hoán, là nó chạy tới giữ chân cha lại, vật ông té nhào, nó tiếp tục giữ chặt chân cha, để mẹ nó đánh thỏa thích, cho đến khi ông ngất đi, họ mới kêu xe cấp cứu đưa vào bệnh viện.
Cuối cùng ông Hạ phải li hôn, thằng con đi theo mẹ.
Sau đó còn gì xảy ra nữa thì tôi không biết. Tôi thật rất tiếc cho Hạ tiên sinh, 5 năm trước nếu ông chịu nghe lời Hòa thượng khuyên dạy, thì có lẽ đã tránh được những điều không hay cho ông lẫn thằng cún.
Nhân chuyện này, tôi thắc mắc hỏi:
– Bạch Hòa thượng, xin Ngài hãy giải thích vì sao mang thân chó?
Hòa thượng thở dài đáp:
– Con người được tôn là loài chí linh trong vạn vật, biết may đồ mặc, chế tạo đủ thứ vật chất văn minh để phục vụ cho cuộc sống của mình.
Nếu làm người mà nhân cách phẩm hạnh không xứng với vị trí con người, cứ hành động phi pháp, trái đạo, luôn mưu hại kẻ khác, đánh mất nhân phẩm, thì cuối cùng sẽ thay đổi đầu mặt, làm kiếp thú.
Nam Mô A Di Đà Phật!
Cư sỹ Quả Khanh (Trích trong “Báo ứng hiện đời 1 – Hạnh Đoan biên dịch)