Kính gửi thầy Pram Nguyen những tiếng nói của lòng con ????
Bài thơ: THẦY ƠI CÓ BIẾT!
Thầy có biết không thầy ơi
Thầy đã cho con thêm một lần được sống
Hiểu về Phật Pháp chao ôi dài rộng
Biết đến Hoàng Hậu Thắng Man hào kiệt nữ nhân.
Thầy đã cho con trong tăm tối thấy ánh sáng vô ngần
Đèn trí tuệ mỗi ngày bớt đi lay lắt
Biết kính tôn những công lao hộ trì chánh Pháp
Biết cúi xuống ôm lấy chân ngài: Diên Mệnh Thế Tôn.
Biết vứt bỏ cái tôi ngã mạn điên cuồng
Biết muốn tu gì cũng phát tâm Bồ Đề trước hết
Biết không khổ đau vì sinh diệt
Biết nhìn thẳng vào chính mình sám hối trước Như Lai.
Ngày mai
Đối với con quá ngắn
Những cuốn kinh thầy dặn con lo học
Vì ngu si nên đọc lắm mà chẳng hiểu nhiều
Thầy đi rồi con biết chọn ai để kính yêu
Mà hỏi những điều con chưa biết !!!
Xin dành trọn tâm con giờ đây thanh khiết
Gửi tới mười phương: hộ bước chân thầy
Sẽ có người tài ghánh vác bớt thay
Những cực nhọc mà thầy đang lao khổ.
Dù thầy có đi đâu chăng nữa
Thì trong tâm linh con đã lưu giữ đây rồi
Mong được phát ra trí tuệ sáng ngời
Để một ngày tới thăm thầy…dù nơi xa thẳm nhất !
Lòng kính trọng này xin muôn kiếp đừng để con quên mất
Hỡi mười phương ????
Hương Mai