THIỀN ĐẠI TOÀN THIỆN LÀ GÌ?
Là toàn thiện ngay từ cái lúc bắt đầu, chứ không phải con thiền để đạt tới cái toàn thiện hơn. Thiền để không phải con trở thành một cái gì đó xịn hơn cái con đang có vì ngay từ bây giờ con đã xịn rồi.
Tỏa chiếu rạng rỡ của Biết thì có gì mà không xịn? Nó chỉ không xịn ở trong suy nghĩ mà thôi. Suy nghĩ bảo rằng “nó không xịn”; bảo “thế này thì chết”, đúng không? Nhưng mà chết thì sao? Chết rất rạng rỡ mà. Biết bao năm sư phụ giảng, thường dạy 5-7 năm mới ra cái đoạn này. Bây giờ dạy luôn cho con biết còn con hấp thụ được bao nhiêu là do duyên, là do ý “cha” đúng không? “Cha” cho hấp thụ bao nhiêu thì hấp thụ được bấy nhiêu.
Khi con nhìn thế giới như vậy thì bệnh tật nó không còn là kẻ thù của con nữa. Bệnh tật sẽ biến thành bạn. Khi xem bệnh tật là bạn thì con không cần thực hành để thoát khỏi bệnh tật nữa, đúng không? Tại sao phải thoát khỏi một thứ vốn luôn rạng rỡ? Con chỉ thực hành để làm quen với sự thật mà thôi.
Thiền là gì? Là con làm quen với cái sự thật mà sư phụ nói. Nhưng khi con rời khỏi lớp này 5 phút là gì? Sự giả lại văng vẳng bên tai và một lúc sau, con quên béng mất cái sư phụ nói. Vậy thiền là làm quen với cái đấy, chỉ vậy thôi.
Thiền là những cách khác nhau để con làm quen với cái sự thật chứ không phải thiền là để biến con từ một người bệnh thành hết bệnh. Cũng không phải thiền để biến một cái người đang đánh nhau với bệnh tật chiến thắng bệnh tật. Không cần chiến thắng bệnh tật, không cần hết bệnh luôn.
Con sẽ dần làm quen với việc bệnh tật chỉ là tỏa chiếu rạng rỡ của Biết, thì đấy gọi là thiền. Không chỉ bệnh tật mà bất hạnh, rủi ro, người yêu phản bội đi chơi với người khác… tất cả đều là toả chiếu rạng rỡ của Biết. Sợ chưa? Nhưng con đồng ý không?
Suy cho cùng mọi thứ: hình ảnh, âm thanh, suy nghĩ,… con có thấy rằng đều hiện ra trong Biết rồi tan vào Biết hay không? Nó có rạng rỡ không? Khi nhìn nhận ở ở góc độ đó thì bất kì chuyện gì xảy ra cũng vô cùng rạng rỡ.
(Trích “Bệnh tật là cái gì?” HN 07/2021)
Xem thêm các bài Trà đàm Trong Suốt về :
SỨC KHỎE – SINH TỬ
- Nhân quả và Sức khỏe
- Hiểu về bệnh tật và cái chết để sống bình an, thanh thản
- Ung thư không có nghĩa là hết
- Sống hạnh phúc – Chết bình an
- Bạn sẽ làm gì khi rủi ro, tai họa xảy đến?
- Hỏi đáp liên quan đến sinh tử
WHAT IS GREAT PERFECTION MEDITATION?
It is to recognize that everything is perfect from the very beginning. It is not to meditate to achieve something more perfect. You do not meditate to become something better than what you are. Because right now you are already perfect.
What isn’t glorious about the radiance of Awareness? It is not glorious only in thoughts, because thoughts say so. “It is not alright if I do this”, thoughts would say. But the question is: what is so bad about not being alright? Not being alright is also glorious!
When you view the world as such, diseases are no longer your enemy. They instead become your friend. When diseases become your friend, you no longer practice to escape from them. Why try to escape from such a glorious situation? You just practice to get used to the truth!
What is your meditation? You get used to the truth. After you leave this class for five minutes, deceptions start spewing garbage in your ears again. After a while, you forget about the truth that I tell you. Thus, meditation is the many ways to help you get used to the truth. Meditation is not to change you from a diseased person to a disease-free person. It is also not to turn you into a person battling their diseases, or conquering their diseases as there is no need to conquer diseases.
So, what are you getting used to? That illness is just Awareness’ glorious radiance. That’s called meditation.
And not just diseases in general: unhappiness, risks, betrayal from your partner, etc. All of these things turn out to be just Awareness’ glorious radiance. Isn’t that amazing? After all, are they not just images, sounds, thoughts, and contents that are radiated from Awareness and dissipate into Awareness? When you look at it that way, that is very glorious.
,
Trong Suốt
(Quoted from the talk “What is the nature of diseases?” Hanoi July 2021. Translated by Nguyen The Tu Dat)
Xem thêm các bài viết liên quan:
Tánh Biết – Tính Không
Một bình giảng ngắn về ba lời tuyên bố của Garab Dorje
do Đức Dudjom Rinpoche
I. Về sự trực tiếp đưa vào bản tánh của chính mình:
Cái tỉnh giác tươi mới hiện tiền này của khoảnh khắc hiện tại, siêu vượt mọi tư tưởng liên quan đến ba thời, chính là cái tỉnh giác bổn nguyên hay trí huệ (ye-shes) bổn nguyên, nó là tánh Giác (rig-pa) tự tại. Đây là sự trực tiếp đưa vào bản tánh của chính mình.
II. Về quyết định dứt khoát ở trong trạng thái độc nhất này:
Bất cứ hiện tượng nào của Sanh tử và Niết bàn biểu lộ ra, tất cả chúng đều hiển hiện trò chơi của năng lực hay tiềm năng sáng tạo của tánh Giác tự tại trực tiếp của chính mình. Bởi vì không có cái gì ra khỏi cái này, người ta cần liên tục ở trong trạng thái của tánh Giác kỳ diệu và độc nhất này. Bởi thế, người ta phải quyết định dứt khoát ở trong trạng thái độc nhất này cho chính mình và phải biết rằng không có gì hiện hữu ngoài Cái Này.
III. Về liên tục trực tiếp tin vào giải thoát:
Bất cứ tư tưởng thô hay tế nào khởi lên, chỉ bằng nhận biết bản tánh của chúng, chúng sanh khởi và tự-giải thoát đồng thời trong cảnh giới bao la của Pháp thân, nơi đó tánh Không và tánh Giác không một chút tách lìa. Bởi thế, người ta cần liên tục tin ngay vào sự giải thoát của chúng.
Dịch bởi Vajranatha Baudhnath, Nepal, 1978
