Triết lý đơn giản này lại giúp bạn hạnh phúc
Tôi cũng như bạn, cũng đã nhiều năm đi gom góp những điều để giúp mình bình an hơn. Đọc ít nhất vài ba quyển sách, có ít nhất vài ba người thầy, tham gia ít nhất vài ba hội nhóm nhưng đến hôm nay tôi mới chợt nhận ra điều này.
Tất cả các cuốn sách, tất cả các vị thầy, tất cả các hội nhóm không nêu BẬT được triết lý đơn giản này. Có thể là có nói, có thể là ý đó nhưng ta lại không nhận ra hay coi đó là kim chỉ nam. Thế nên đến nay, bao nhiêu năm ta vẫn không bình an hơn. Những điều hay ý đẹp, những điều đạo lý có làm chúng ta hiểu biết hơn, hoàn thiện hơn, thậm chí cảm thấy oách hơn nhưng bạn vẫn thấy tâm bất an nhất là khi gặp chuyện lớn là chúng ta thấy rõ nhất.
Bạn có thấy mình vẫn để ý đến người khác hơn, quan tâm đến người khác hơn hơn là quan tâm đến chính bản thân mình không? Mỗi khi bạn khó chịu hay không vừa ý, bạn cho rằng người khác đã hành động không đúng, đối xử không tốt với tôi, do họ chứ không phải do tôi. Họ phải làm như này mới đúng. Chính quyền phải như thế kia. Xã hội phải như thế nọ. Đường phố phải như thế này… Và dường như bạn không để ý đến cảm xúc và trạng thái của mình. Bạn đương nhiên khó chịu, bực tức. Mọi thứ như vậy tôi không bực sao được.
Không biết người khác có thay đổi, mọi thứ có tốt đẹp lên không nhưng bạn là người sống trong tiêu cực trước tiên. Hàng ngày có cả trăm điều khó chịu to nhỏ khác nhau ở trong bạn và bạn cảm thấy đương nhiên. Hãy quan sát mọi người xung quanh bạn cũng dễ nhận thấy điều đó.
Khi bạn chú ý ra thế giới bên ngoài là lúc bạn không thể chú ý đến mình, không biết vấn đề của mình ở đâu. Khi bạn dồn năng lượng cho thế giới bên ngoài thì bạn không dành cho bên trong mình. Cứ cho là người khác làm theo mong muốn của bạn, đường phố đẹp như ý của bạn nhưng liệu những thứ ngoài bạn như thế có mãi theo ý muốn của bạn được không? Có khác nào chúng ta đang xây một lâu đài cát trên bãi biển.
Vợ chồng cũng có thể phụ bạc
Con cái cũng có thể bất hiếu
Nhân viên cũng có thể qua mặt sếp
Học trò cũng có thể phản thầy
Xe cũng có thể bị chầy xước
Tiền cũng có thể bị mất
…
Vì tất cả đều là thứ bên ngoài mà mình không thể kiểm soát được. Bạn chỉ may ra kiểm soát và điều chỉnh được bản thân mà thôi, thứ gần gũi và dễ nhất với bạn.
Ngày nay, học nhiều, đọc nhiều, tiền nhiều, quyền nhiều để kiểm soát thế giới bên ngoài tốt hơn. Người khác phải theo ý mình. Mọi thứ phải tiện nghi… Bạn cho rằng người khác phải có trách nhiệm với những cảm xúc tiệu cực của bạn mà không phải bạn.
Dấu hiệu nào cho thấy bạn đang quan tâm đến bên ngoài?
Khi bạn quan trọng việc người khác như thế nào hơn trạng thái của mình như nào. Đó là lúc bạn đang bỏ quên chính mình.
“Sửa mình là con đường duy nhất dẫn đến hạnh phúc“ – Trong suốt – Tôi chưa thấy cuốn sách nào nêu bật vấn đề được như vậy.
Khi đó, người ta không quan tâm đến người khác đối xử với mình như nào, mà quan tâm đến tâm mình như nào. Đối tượng quan tâm và điều chỉnh không phải ai hay cái j bên ngoài mà là bên trong mình.
Thắng mình mới quan trọng, chính là sửa mình mới quan trọng. Kẻ thù lớn nhất của đời mình chính là mình nghĩa là những nhầm lẫn vô minh bên trong mình mới là kẻ thù lớn nhất. Và đó cũng chính là thứ mà ta cần quan tâm nhất chứ không phải người khác.
FB Tu học mỗi ngày
Bạn đọc comment:
Anh Ngoc Do
Hành trình bí ẩn về Phương Đông có nói đến vấn đề này, và “Hiểu về trái tim” của sư Minh Niệm có trình bày rất kĩ nhé
KimHoa Vu
Ta chỉ quan tâm đến nhg thứ ta có thể kiêm soát đc, đó chí h là suy nghĩ và hđông của ta thui nhỉ
Trang Nhung
Đúng là đấu tranh với bản thân mình nhiều lúc cũng mâu thuẫn lắm anh ạ. Nhưng đúng là nhìn lại bên trong mình đc thì sẽ bớt sân xi, lúc đó mình thấy thoải mái hơn, nhẹ nhàng hơn
Trang Phạm
Tâm mình đang đuối lắm, chẳng vì ai hay việc j, mà do bị muỗi cắn nhiều quá, thiếu máo luôn
Hung Nguyen
Mình đính chính là Kẻ thù lớn nhất là cái bóng của chính mình.Đó sự thật,đơn giản thế thôi,ai ko thấy thì Kệ.
Xem thêm: