VAI TRÒ CỦA CHÂN CƯ-SĨ
NGƯỜI TIN VÀ TU THEO PHẬT CÓ NHIỀU LỌAI:
1. Thọ Tam Quy, giữ Ngũ Giới, Bát Giới, Thập Giới thường được gọi là Ư-bà-tắc hay Ưu-bà-di.
2. Thọ Bồ-Tát Giới, Tu Bồ Tát Đạo, Hành Bồ-Tát Hạnh, và Phát Bồ Tát Quảng Đại Nguyện.
3. Thọ Bồ-Đề Tâm Giới, kiên giữ Bồ Đề Tâm, các Thệ Nguyện vĩ đại, và Tu theo Kim Cang Đại Thừa Giáo.
ĐỆ TỬ CỦA PHẬT?
Thiện nam tử, thiện nữ nhơn nào đối với giáo pháp biệt giải thoát Ta thuyết ra, chế ra ngăn ngừa bốn trọng tội căn bản mà thanh tịnh không phạm thì Ta là thầy họ, họ là đệ tử của Ta, tùy thuận lời dạy của Ta an trú hoàn toàn trong giáo pháp của Ta, tất cả việc làm đều được thành tựu viên mãn. Vị này an trú hoàn toàn trong giới nên gọi là an trụ hoàn toàn trong tất cả thiện pháp, hoặc gọi là an trú hoàn toàn Thanh văn thừa, hoặc gọi là an trú hoàn toàn Ðộc-giácthừa, hoặc gọi là an trú hoàn toàn đại thừa. Vì sao? – Vì nếu ai có thể hộ trì bốn pháp căn bản thuộc tánh tội này thì nên biết vị đó tạo lập tất cả thắng nhân thiện pháp hữu lậu vô lậu. Vì thế, hộ trì bốn pháp này gọi là căn bản của tất cả thiện pháp.
(… Lại có bốn tội căn bản ác nghiệp lớn, gần tội vô gián. Thế nào là bốn?
1- Sanh tâm bất thiện sát hại Ðộc-giác, là tội căn bản ác nghiệp lớn do giết hại sanh mạng.
2- Tà hạnh với Bí-sô Ni hay Tăng, là tội căn bản ác nghiệp lớn do dục tà hạnh.
3- Lạm dụng tài vật cúng dường Tam bảo, là tội căn bản ác nghiệp lớn do lấy vật không cho.
4- Nhận thức điên đảo, phá hoại hòa hợp Tăng chúng, là tội căn bản ác nghiệp lớn do nói dối.
Người nào phạm một tội trong bốn tội căn bản ác nghiệp lớn gần tội vô gián này, thì không được xuất gia và thọ Cụ túc giới. Nếu cho xuất gia hoặc thọ giới Cụ túc thì thầy bị tội. Nên đuổi người ấy ra khỏi pháp của Ta.
BA HẠNG NGƯỜI THỜ PHẬT
A-Nan bạch Phật: Thờ Phật và thọ giới sẽ được phước đức vô lượng. Vậy thì tại sao có kẻ mắc phải tội lỗi nặng? Con mong được Phật dạy cho điều đó.
Phật đáp: A-Nan! Người mà thờ Phật, phụng trì kinh giới, tinh tấn tu niệm, không hề trái phạm thì được phước đức vô lượng, không thể tỷ dụ được. Nhưng cũng có người thờ Phật, thọ giới mà không giữ gìn thanh tịnh, không lo tinh tấn tư duy thiền định, mà chỉ mượn danh thờ Phật, rồi chuyên làm những sự tà vạy tham cầu không nhàm, không có tâm niệm biết đủ, không có ý nghĩ chế ngự, dâm dật sắc dục, ưa thích ca múa, tham đắm rượu thịt, buông lung phóng đãng, thì làm sao tránh khỏi tội lỗi khó lường của họ? Vì lẽ đó, họ đọa mãi ba đường, chịu nhiều thống khổ, khó được giải thoát!
Phật dạy: có ba hạng người thờ Phật:
1. – Một là đệ tử của Ma thờ Phật.
2. – Hai là hàng Nhân Thiên thờ Phật.
3.- Ba là đệ tử của Phật thờ Phật.
Sao gọi là đệ tử của Ma thờ Phật?
Phật đáp: Tuy rằng thọ giới theo Phật, nhưng tâm niệm của họ ưa làm những việc tà vạy: bói xâm, giải trừ, cúng tế cầu đảo, đồng bóng mê hoặc, tin có Quỷ Thần gần gũi trong nhà, không tin theo những điều chân chánh, không biết quả báo tội phước. Chỉ mượn danh nghĩa thờ Phật mà thường theo những kẻ tà ác, chết đọa địa ngục không kịp trở tay, phải chịu khổ lâu lắm mới có ngày thoát ra, mà lại làm ba con với bọn ma, siểm nịnh yêu quái, thật rất khó cứu độ! Hạng người này do dư phước đời trước nên tạm thời được gặp Chánh đạo mà tâm ý vẫn mù mờ, không hiểu được túc phước. Rồi lại phải đi theo nẻo tà kiến mà bị sa đọa không biết bao giờ cùng! Ấy là đệ tử của Ma thờ Phật.
CHỨNG CỚ:
Ngay trong đời Phật, không nói sau nầy, vì nhiều người ngu si nói chỉ biết Tàu, Nhựt, Đại Hàn, v.v… bịa đặt.
1. Ngài Duy-Ma-Cật là một Đại Cư Sĩ (Vimalakirti-nirdesa Sutra)
2. Ngài Hiền-Hộ là một Đại Cư Sĩ (Maharatnakuta Sutra)
3. Vua Ấn Nại Na Bộ Đế (Indrabhuti) và các vị Vua, Hậu, v.v… là những Đại Cư Sĩ (Kinh Tối-Thượng Đại-Thừa Kim-Cang Đại Giáo Bảo Vương)
4. Lại có mười sáu vị Đại-Quốc-Vương như: Tịnh-Phạn Đại-Vương nước Ca-tỳ-la, Tần-bà-sa-la-vương nước Ma-già-đà, Ca-tư-đại-vương nước Ba-la-nại, Vu-xiển Đại-vương nước Hữu-vu-đà, Ca-tỳ na-vương nước Sa-la… Trong mười sáu Đại-vương và các Tiểu-vương ấy, vua Ba-tư-nặc, quốc-chủ nước Xá-vệ tên là Nguyệt-Quang làm Thượng-Thủ. Các vị ấy đều đầy-đủ phúc-trí thần-thông, có uy-đức lớn như Chuyển-luân-vương; hết thảy oán-địch tự-nhiên hàng-phục, nhân dân rất thịnh, đất nước giàu vui. Các vị ấy trồng mọi căn lành nơi vô-lượng Phật nên thường được chư Phật hộ-niệm. Trong kiếp Trang-nghiêm (quá-khứ) nghìn đức Phật ra đời, các Đại-vương, Tiểu-vương ấy thường làm thí-chủ; trong Hiền-kiếp (hiện-tại) nghìn đức Phật ra đời, các Đại-vương, Tiểu-vương ấy cũng làm thí-chủ; trong kiếp Tinh-tú sau này nghìn đức Phật ra đời các vị ấy cũng sẽ làm thí-chủ; cho đến đời vị-lai hết thảy chư Phật xuất hiện thế-gian các Đại-vương, Tiểu-vương ấy đem bản nguyện-lực, thường làm việc bố-thí lợi-ích chúng-sinh, tùy nghi vào suốt các cửa phương-tiện. Các vị ấy tuy làm Quốc-vương nhưng, không tham sự vui sướng thế-gian, các vị ấy chán bỏ sinh-tử, tu nhân giải-thoát, cần cầu Phật-đạo, ưa-thích Đại-thừa, hóa-lợi quần-sinh, không chấp-trước các tướng, nối dòng Tam-Bảo, khiến hạt giống ấy không đoạn-tuyệt. Các vị ấy vì duyên nghe pháp, cúng-dàng Như-Lai, sắm nhiều đồ ăn quý báu, kính-cẩn đem hương hoa đến nơi Phật, cùng với một vạn, hai vạn cho đến nghìn vạn các quyến-thuộc, cùng ngồi lại pháp-hội nghe Phật thuyết-pháp.
Lại có các phu-nhân của mười sáu Đại-quốc-vương như: Vi-đề-hy phu-nhân, Diệu-thắng-man phu-nhân, Thậm-khả ái-nhạo phu-nhân, Tam-giới vô tỷ phu-nhân, Phúc báo quang-minh phu-nhân, Như-ý bảo-quang phu-nhân, Mạt-lỵ phu-nhân, Diệu-đức phu-nhân…Trong các phu-nhân ấy, Thù-thắng diệu-nhan phu-nhân làm Thượng-thủ. Các phu-nhân ấy đã nhập được vô lượng chính-định. Song vì muốn độ chúng-sinh, các phu-nhân ấy thị hiện nữ-thân, dùng ba môn giải-thoát tu tập tâm mình mà có đại trí-tuệ, phúc-đức viên-mãn, vô duyên đại-từ, vô ngại đại-bi, thương xót chúng-sinh như con đỏ. Do bản-nguyện-lực, các phu-nhân ấy được gặp Thế-Tôn và vì muốn nghe pháp nên tới nơi Phật, chiêm-ngưỡng Tôn-nhan, mắt không tạm chợp. Các phu-nhân ấy đem vô-lượng thứ thượng-cúng trong cõi người , kính dâng lên Thế-Tôn cùng đem vô-số chuỗi ngọc báu nhiệm-mầu cúng-dàng lên Như-Lai, rồi các phu-nhân ấy cùng với hàng trăm, nghìn quyến-thuộc cùng ngồi lại pháp-hội nghe Phật thuyết-pháp. (Kinh Tâm Địa Quán)
5. Thiện-Tài Đồng Tử và các vị nơi Kinh Hoa Nghiêm – Phẩm Nhập Pháp Giới.
6. Các Nữ Đại Cư-Sĩ nơi Kinh Đại Tập, Kinh Đại Bảo Tích)
Ngần ấy những bậc Đại Cư-Sĩ, nam có nữ có, đã giúp chúng ta thấy được Đại Đạo thẳng tấp dẫn đến bảo thành Vô-Thượng Chánh-Đẳng Chánh-Giác.
FB Tu học mỗi ngày –