Câu chuyện : MỘT LY SỮA
(Câu chuyện có thật về Tiến sĩ Howard Kelly: Bác sĩ, nhà vật lý lỗi lạc, đã sáng lập khoa Ung thư, trường Đại học John Hopkins)
Ngày xưa, có một bé trai nghèo phải đi bán hàng từ nhà này sang nhà khác trên suốt con đường đến trường để kiếm sống.
Một hôm, cậu bé chợt nhận ra mình chỉ còn vỏn vẹn một hào mà thôi, và lúc đó em đã đói lắm rồi.
Cậu bé quyết định sẽ xin thức ăn ở một căn nhà bên đường. Tuy nhiên, em đã không đủ can đảm để mở lời khi thấy một người phụ nữ trẻ đẹp ra mở cửa.
Thế là, thay vì xin thức ăn, cậu bé đã xin nước uống. Người phụ nữ nhìn dáng vẻ em và nghĩ có lẽ em đang đói nên mang cho em một ly sữa lớn.
Cậu bé uống chậm rãi, rồi hỏi:
– Cháu nợ của cô bao nhiêu?
Người phụ nữ đáp lại:
– Cháu không nợ cô gì cả. Mẹ cô dạy rằng, không bao giờ nhận tiền trả cho lòng tốt. Đừng bao giờ mong đợi sự đền đáp khi chúng ta giúp đỡ người khác.
Cậu bé nói:
– Thế thì cháu xin chân thành cảm ơn cô.
Khi Howard Kelly – tên của cậu bé rời khỏi ngôi nhà ấy, em không chỉ cảm thấy khỏe mạnh hơn mà lòng tin của em đối với cuộc đời, đối với con người cũng sâu sắc, mạnh mẽ hơn.
Một thời gian lâu sau, người phụ nữ ấy mắc bệnh trầm trọng. Các Bác sĩ địa phương đều bó tay. Cuối cùng họ đưa cô đến một Thành phố lớn và mời các chuyên gia đến nghiên cứu căn bệnh hiếm thấy của cô.
Bác sĩ Howard Kelly đã được mời đến tham gia buổi hội chuẩn.
Khi anh ta nghe đến tên Thị trấn nơi bệnh nhân cư ngụ, một chút bất ngờ lóe hiện trong ánh mắt của anh. Ngay lập tức anh đứng dậy và đi xuống dãy phòng nơi cô ấy đang nằm. Trong trang phục bác sĩ, anh đến gặp cô. Anh nhận ra cô ấy ngay tức khắc.
Thế rồi anh trở lại phòng hội chẩn và quyết định dùng tất cả khả năng của mình để cứu mạng sống cho cô.
Từ ngày hôm đó, bác sĩ Howard Kelly đã quan tâm đặc biệt đến trường hợp của người bệnh này.
Sau một thời gian dài, cuộc chiến đấu với bệnh tật cuối cùng cũng đã mang lại chiến thắng. Bác sĩ Kelly yêu cầu phòng tài vụ chuyển hóa đơn tổng cộng của bệnh nhân đến để anh ta phê duyệt. Anh xem qua hóa đơn, viết mấy chữ vào bên lề của hóa đơn rồi chuyển đến cho cô ấy.
Cô ta lo sợ nên chưa dám mở hóa đơn ra xem, bởi vì cô đinh ninh rằng mình sẽ phải làm lụng suốt phần đời còn lại mới trả đủ toàn bộ chi phí trong hóa đơn đó. Cuối cùng thì cô cũng lấy hết can đảm để mở hóa đơn ra xem. Một dòng chữ nguệch ngoạc nằm bên lề hóa đơn thu hút ngay sự chú ý của cô. Và cô đọc những chữ ấy:
“Đã thanh toán đủ bằng một ly sữa”.
Bác sĩ Howard Kelly (đã ký).
Những giọt nước mắt sung sướng tuôn trào trên đôi mắt cô. Với niềm hạnh phúc vô bờ bến, cô đã thầm nguyện:
“Cảm ơn Ngài, tình thương yêu của Ngài đã lan khắp đến những đôi tay và trái tim nhân loại”.
(1) Tiến sĩ Howard Kelly: nhà vật lý lỗi lạc, đã sáng lập khoa Ung thư, trường Đại học John Hopkins năm 1895.
#OmManiPadmeHum #QuanAmBoTat
FB: Om Mani Padme Hum – Quan Âm Bồ Tát
Bạn đọc comment:
Mai Mỹ Phượng Thi ăn bất cầu bảo nhưng sẽ được báo ân xứng đáng nhân quả là như vậy đó
Phan Van Duc : Câu chuyện có thật ????
Thu ha Pham – Câu chuyện cảm động, cảm ơn bạn!
một câu chuyện có tính nhân văn sâu sắc, đáng để nghe và suy ngẫm.
Thật tuyệt vời! Tôi đã đọc và đã học thêm đc nhìu, đã làm tôi thấy vui hơn trg cuộc sống khi mà vẫn còn có sự iu thương như vậy
( evanminh )
Cuộc sống sẽ tốt đẹp hơn biết bao nếu có những tấm lòng biết yêu thương như vậy. Tôi thật sự rất xúc động khi đọc câu chuyện này. Không còn lời bàn nào nữa… quá hay và mang tính nhân văn sâu sắc !
( Nguyễn Thùy Dương )
great ! I love
( Jenny )
Cô bé đã gieo hạt giống thong minh và tốt bụng của mình xuống mảnh đất hoang. Mảnh đất hoang ấy đã được mùa bội thu và mùa bội thu ấy nhân loại được hưởng. Mảnh đất hoang ấy đã biếu chủ nhân của mình những hạt giống tốt nhất để chuẩn bị cho mùa sau.
( khuatthuy )
Sao tôi thấy ít người bình luận về bài này vậy. Chắc mọi người ít vào mục này, nhưng quả thực, câu nói của cô bé ” không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt” là câu nói khiến cho chúng ta tìm lại được giá trị lòng tốt của mình. Cảm ơn bạn đã đăng câu chuyện này
( đoàn thành hưng )
Đơn giản cho câu trả lời của Đoàn T Hưng, vì thời nay chẳn ai làm một điều tốt mà không có tính toán trong đó.
( bell )
Tôi lại ko nghĩ vậy vẫn có nhiều người tình nguyện vào những nơi nuôi dưỡng trẻ mồ côi hay khuyết tật gì đó hay làm những việc giúp ích cho đời mà ko cần ai đền đáp họ vẫn tình nguyện làm một cách âm thầm lặng lẽ và tôi luôn tin rằng thời nay vẫn còn nhiều điều tốt đẹp vẫn đang hiện hữu xung quanh chúng ta đừng bi quan thế bạn hãy nhìn cuộc đời đôi mắt bao dung thì bạn sẽ thấy nó tốt đẹp vô cùng.
( nancy )
Hay tuyệt! Đọc xong, mình thấy rằng phải rộng lượng và giúp đỡ với tất cả mọi người đang khó khăn trên thế giới này ngay khi có thể.
( phuong )
Ly sữa đã cứu lấy 1 con người khỏi cái xã hội tha hoá này.
( khangminh94 )
Câu chuyện này đã làm mình khóc đấy !!!
( chuotngo1111 )
Câu chuyện trên đã được đưa vào Đề thi thử THPT Quốc gia môn Ngữ văn,
I. ĐỌC HIỂU
Đọc văn bản sau (câu chuyện trên) và trả lời câu hỏi bên dưới:
- Câu 1. Chỉ ra phương thức biểu đạt chính của văn bản.
- Câu 2. Theo tác giả, vì sao cậu bé Howard Kelly khi rời khỏi căn nhà “không những cảm thấy trong người khỏe khoắn, mà còn thấy niềm tin vào con người, vào cuộc sống rất mạnh mẽ.”?
- Câu 3. Anh/Chị hiểu thế nào về lời nói của cô bé: “…Mẹ dạy rằng chúng tôi không bao giờ nhận tiền khi làm một điều tốt.”?
- Câu 4. Nêu bài học mà anh/chị nhận được từ ý nghĩa của câu chuyện trên.
II. LÀM VĂN
Câu 1. Từ câu chuyện Một ly sữa ở phần Đọc hiểu, anh/chị hãy viết một đoạn văn (khoảng 200 chữ) trình bày suy nghĩ củ mình về câu nói của Brian Tracy: Hãy luôn cho mà không ghi nhớ và luôn nhận mà không lãng quên.
CHIA SẺ HAY
Câu chuyện nầy mang ý nghĩa của lòng bố thí Vô úy, một sự bố thí không cầu mong sự đáp đền nhưng như lời Phật dạy sự bố thí của mình sẽ còn đó có thể được đền đáp trong đời nầy và cũng có thể sẽ trong đời sau.
Người Phụ nữ ngày xưa khi cho cậu bé ly sữa cũng chỉ bằng lòng thương hại và không nghỉ ngợi gì để được đền đáp cho mai sau, nhưng quả đất tròn rồi luật nhân quả cũng lặp lại để trên 20 năm sau người Phụ nữ trong cơn bệnh ngặt nghèo túng quẩn lại vô tình được cậu bé năm xưa trả ơn.
Bạn thân mến, đâu đó vẫn có những hành động vô ơn nhưng không phải luôn luôn như vậy. Đừng quá bi quan về cuộc đời, vì vẫn còn đó những tấm lòng nhân hậu … Có những thứ giá trị tuy nhỏ nhưng trong hoàn cảnh nhất định đem lại một giá trị rất lớn lao. Hãy quảng đại khi trao tặng và sống xứng đáng với những gì đã cho và nhận.
Huynh Trưởng cấp Tấn Minh Hạnh Huỳnh Văn Long
Câu chuyện về TÌNH NGƯỜI và LÒNG BIẾT ƠN
Câu Chuyện “Một ly sữa” cho chúng ta một bức tranh thật êm đềm và ngọt ngào, phải không các bạn !
Thế giới sẽ đẹp biết bao nhiêu khi người ta đối xử với nhau bằng tấm lòng cao cả như vậy !
Câu chuyện rất ngắn, nhưng diễn tả một thời gian rất dài tình người trong sáng đỡ nâng nhau, cho nhau, và vì nhau.
CẬU BÉ BÁN HÀNG RONG
Chúng ta hình dung ngay một đứa bé sớm đương đầu với những gian khổ nhưng có ý chí vượt qua.
Cậu biết nghĩ đến tương lai và nuôi dưỡng ước mơ vươn lên.
Nói đến đây chúng ta lấy làm tiếc và ngao ngán cho những đứa trẻ con nhà giàu sang, lớn lên cái gì cũng có , trừ ra một cái đầu chứa một bộ óc biết suy nghĩ điều chân thiện thì không có !
Nên chúng sớm sành sỏi và trưởng thành trên con đường ăn chơi trác táng, học thói lưu manh, cao bồi du đãng … đốt cháy tuổi thơ và tan vỡ tương lai ngay trong tuổi vào đời.
Những bản tin đại loại như thế này thì rất nhiều, xin tóm tắt :
“Qua điều tra ban đầu, các trinh sát công an phường Trường Thọ xác định đối tượng gây án tên Nguyễn T. Đ. (sanh năm 1992, ngụ số nhà x, đường y, P.1, Q.3) ” Đạt mới 16 tuổi.
Vì một chuyện cãi vã không đâu, rồi đôi bên kết băng đảng tìm đâm chém nhau, Đạt đã giết chết một học sinh chưa từng thù oán gì với mình tên Nguyễn T. K. mới 15 tuổi! (sinh năm 1993). (Công An cuối tuần số 335).
Tội nghiệp cho cậu bé bán hàng rong, tuổi thơ vươn lên trong thiếu thốn, cậu đang chới với giữa dòng. Cậu sẽ buồn và thất vọng biết bao nhiêu, nếu người phụ nữ trẻ đẹp kia không hiểu cậu !
Một ly sữa, không chỉ no lòng trong lúc đói, mà còn hơn thế nhiều, cậu tìm thấy một người “hiểu” cậu: “Người phụ nữ đoán cậu đang đói bụng mang cho cậu ly sữa lớn”.
Người phụ nữ đã cho cậu hơn điều cậu xin và đúng với điều cậu đang chờ đợi ! Hãy thử tưởng tượng lúc ấy người phụ nữ bưng cho cậu một ly nước lã. Sự nhạt nhẽo không chỉ vì đó là một ly nước lạnh, mà vì sự nhạt nhẽo của lòng người quá vô tình.
Thế nên ly sữa ngọt ngào đã tiếp sức cho cậu bé thêm can đảm phấn đấu trong cuộc đời. “cách cho quý hơn của cho”, cung cách cho của người phụ nữ xinh đẹp tử tế đã giúp cậu bé nhìn không gian cuộc đời đầm ấm tình người và vững lòng tiến bước một cách tự tin không cô độc.
Ly sữa quan trọng đến như thế sao ? – Ly sữa không quan trọng đến như thế, nhưng tình người trao ban ly sữa đó đã làm cho ly sữa tăng thêm sức mạnh kỳ diệu. “Cậu cảm thấy khoẻ khoắn hơn và niềm tin vào con người cũng mãnh liệt hơn”, thế nên ly sữa đó thật là quan trọng.
“Cháu sẽ biết ơn cô từ sâu thẳm trái tim cháu”. Lời cám ơn ấy không chỉ là phép lịch sự của một đứa bé được giáo dục tốt, mà còn hàm chứa một lời hứa quyết tâm trở nên một người hữu ích cho cuộc đời mai sau xứng đáng với lòng tốt của người vừa thi ân nói riêng, và tình người sẽ yêu thương đùm bọc cậu nói chung. “cậu cảm thấy khoẻ khoắn hơn và niềm tin vào con người cũng mãnh liệt hơn.”
Thế nên, từ “một cậu bé nghèo làm nghề bán hàng rong đến một tiến sĩ tài giỏi” là đoạn đường phấn đấu trong niềm tin yêu vào tình người và cuộc sống. Lòng biết ơn của tiến sĩ Howard Kelly đối với người phụ nữ trẻ tốt bụng ngày nào cũng cho chúng ta thấy hoa trái của lòng từ ái – dù rất bé nhỏ, chỉ là ly sữa, đã sinh sôi nảy nở đến thế nào ! Cái hóa đơn mà số tiền phải trả cả một đời trị giá bằng một ly sữa. Lòng biết ơn ấy thật là một hành động nhân bản cao đẹp.
NGƯỜI PHỤ NỮ TỐT BỤNG
Cậu bé nghèo chầm chậm nhấp từng ngụm sữa rồi hỏi người phụ nữ:
– Cháu phải trả cô bao nhiêu ạ ?
Người phụ nữ trả lời :
– Cháu không nợ cô bao nhiêu cả, mẹ cô đã dạy không bao giờ nhận tiền trả cho lòng tốt.
Người phụ nữ “trẻ đẹp”, đẹp ngoại hình, đẹp cả tâm hồn. Chị quả thật là một đứa con hiếu thảo, một câu trả lời đơn giản thôi, cũng nhắc đến lời mẹ dạy. Chỉ với một lời dạy như thế thôi, ta cũng có thể tin rằng, mẹ của chị ấy là một người mẹ thật tuyệt vời, biết dạy con những điều đức hạnh.
Thật buồn làm sao có những bà mẹ mất quá nhiều thời giờ “ngồi lê đôi mách”. (Đại từ điển tiếng Việt của Nguyễn Như Ý chủ biên cắt nghĩa thành ngữ “ngồi lê đôi mách” là: la cà hết chỗ này đến chỗ khác để hóng chuyện hoặc đưa chuyện riêng tư, chuyện vặt vãnh của người này nói với người khác, thường gây nên sự nghi hoặc, mất đoàn kết), “cà kê dê ngỗng”, nhiều chuyện, ăn nói lung tung, phát ngôn bừa bãi ! Nhiều bà ngồi sòng bạc sáng trưa chiều, nhiều khi thức trắng năm canh ! La con thì chan chát chan chát, lời lẽ thì thô tục bẩn thỉu! Làm sao khắc ghi vào tâm trí con mình những lời hay ý đẹp, những bài học đạo đức , những tấm gương cao thượng được ?!
“Mẹ cô đã dạy không bao giờ nhận tiền trả cho lòng tốt”. Câu nói thật ngọt ngào, chữ “mẹ cô” nghe thật ấm áp. Chắc hẳn mẹ chị đã dạy chị biết thế nào là lòng tốt, thế nào là sự giúp đỡ vô vị lợi, thế nào là tình người.
Để có được hành động giúp cho đứa bé một ly sữa lớn kèm theo những lời lẽ như vậy, không phải tự nhiên mà có được, nó phải được hình thành từ một nhân cách luôn được quan tâm giáo dục đúng mức, được nhận thức từ những tấm gương trong sáng.
Bạn đọc thân mến !
Câu chuyện nhỏ, nhưng bài học thật lớn, phải không các bạn !
Tình người cho nhau sự ấm áp, và lòng biết ơn cũng từ tình người mà ra. Ai không có trái tim biết yêu thương, người đó không thể vươn lên con người công chính, Ai không có lòng biết ơn người đó cũng không thể là vươn lên con người chân thiện.
Đó cũng là Giới Luật Yêu Thương của Chúa Giêsu đã dạy: “Các con hãy yêu thương nhau, như thầy yêu thương chúng con”…
Lm. Antôn Nguyễn Văn Tiếng