Ăn con gì sẽ tái sinh thành con vật đó, đúng hay sai?
Hỏi đáp thực hành thiền và tâm linh-Trong Suốt (Đà Nẵng 7/2018)
Bạn Vân: Dạ! Con có một thắc mắc muốn hỏi Thầy là ở nhà mẹ chồng con có quan điểm là khi mình phóng sinh con vật nào thì không được ăn những thứ từ con vật đó nữa. Nếu mà ăn vào thì kiếp sau mình sẽ tái sinh thành con đó. Không biết quan điểm đấy có đúng không ạ?
Thầy Trong Suốt: Theo con thì sao? Tự trả lời đi. Ăn gì thành nấy, ăn gì bổ nấy đấy. Ăn chuối bổ chuối, hay là ăn chuối thành chuối? (Mọi người cười) Thử đoán xem!
Bạn Vân: Mẹ con cũng có đi chùa, thì sư phụ của mẹ con nói như thế. Con không biết quan điểm đó có đúng hay không? Ví dụ là mình thả con cá lóc thì mình không được ăn con cá lóc nữa.
Thầy Trong Suốt:
Tốt nhất là có gì ăn nấy. Chứ không phải là không được ăn này không được ăn kia đâu. Đức Phật đi khất thực, có người hủi cho Đức Phật ăn, thì một ngón tay rơi vào trong bát ăn. Phật làm gì? Ngón tay trở thành vật bố thí, ăn luôn ngón tay của người hủi. Có gì ăn nấy.
Đỉnh cao của ăn là gì?
Đỉnh cao của ăn là có gì ăn nấy, chứ không phải không được ăn cái này, tránh ăn cái kia, không được ăn con nọ… ăn con cá lóc thành cá lóc mất. Đấy! Đỉnh cao của ăn là có gì ăn nấy. Thế thôi!
Về quê thăm chị, chị mổ con gà, ăn bình thường, thế mới là thực sự. Nhưng đấy là người có trí tuệ mới làm thế được. Còn con chưa có trí tuệ thì con phải tránh ăn con gì mà vì việc mình ăn gây đau khổ cho nó. Ví dụ về quê thăm chị, mà chị giết con gà sẵn rồi thì sao?
Một bạn: Mình cứ ăn bình thường.
Thầy Trong Suốt: Mình ăn bình thường, mình không phải là cái người gây đau khổ cho nó. Nhưng nếu mà mình về chị bảo là: “Em ăn gà không? Chị mổ nhé?”. Mình gật đầu thì sao?
Một bạn: Thì là mình có tội ạ.
Thầy Trong Suốt: Là mình gây đau khổ cho nó – mình không ăn. Thì ăn cá lóc cũng thế thôi. Chứ còn ăn cá lóc không liên quan gì đến tái sinh làm cá lóc hay không. Con kiểm tra xem là cái ăn đấy có gây đau khổ cho nó không? Đấy là lý do tại sao thầy nói mình không trực tiếp sát sinh là vì thế. Mình trực tiếp sát sinh thì mình gây đau khổ trực tiếp cho nó luôn. Còn nó là con chết rồi mình ăn, thì cái ăn của mình không phải thứ gây đau khổ cho nó – thì chấp nhận được. Đấy!
Còn đỉnh cao là gì? Ăn không phân biệt, có gì ăn nấy, chay mặn như nhau. Tốt hơn nhiều phải suốt ngày lo lo lo. Nhưng vì mình chưa ở đỉnh cao, đúng không? Thì mình ở mức thấp hơn, ăn những con gì mà không gây đau khổ cho nó thì được. Chứ không phải là ăn cá lóc thì thành cá lóc. Tại sao có chuyện buồn cười thế được?!
Không phải đâu, nhầm đấy, ít nhất thầy chưa thấy sách nào viết thế. Còn đây là quan điểm của thầy. Tùy, mỗi ông thầy có một quan điểm.
Bạn đó: Vâng, con cám ơn Thầy ạ.
Câu chuyện cười cái gì thành cái đấy
Thầy Trong Suốt: Mọi người biết chuyện cười cái gì thành cái đấy chưa? Cười người hôm trước hôm sau người cười. Cười người gì sẽ thành người đấy! Thế là cả thế giới này cười ai biết không? Cười Bill Gates. (Mọi người cười) “Đúng là cái thằng nhà giàu, ha ha ha ha…” (Mọi người cười) Liệu mình biến thành nhà giàu được không? Nghe buồn cười, đúng chưa? Cái chuyện rất buồn cười. Chuyện hài ấy mà. Làm sao cười người giàu thành người giàu được!Đúng chưa?
Còn con cười cái gì? Một số người có quan điểm là: “À, mình cười cái gì rồi mình thành cái đấy. Đã thế tôi cười ai? Tôi cười Bill Gates cho nhanh thành nhà giàu”. (Mọi người cười) Đấy! Làm sao thành nhà giàu được. Phải không? Nên là ăn con nào thành con đấy giống hệt là cười cái gì thành cái đấy. Đúng chưa? Làm sao thế được! Buồn cười.