Thầy chữa lành – Cái chạm chữa lành
Thầy chữa lành
Đích xác chức năng của thầy chữa lành là gì?
Thầy chữa lành không phải thực sự là thầy chữa lành vì người đó không phải là người làm. Việc chữa xảy ra qua người đó; người đó chỉ làm triệt tiêu mình đi. Là thầy chữa lành thực sự có nghĩa là không hiện hữu. Bạn càng ít hiện hữu, việc chữa lành tốt hơn sẽ càng xảy ra. Bạn càng hiện hữu, bước chuyển càng bị ngáng trở. Thượng đế, hay cái toàn bộ, hay bất kì cái gì bạn thích gọi nó, đều là thầy chữa lành: cái toàn thể là thầy chữa lành…
Người ốm là người đơn giản đã phát triển các khối chắn giữa bản thân mình và cái toàn thể; cho nên một cái gì đó bị gián đoạn. Chức năng của thầy chữa lành là nối lại cho người đó. Nhưng khi tôi nói chức năng của thầy chữa lành là nối lại cho người đó, tôi không ngụ ý rằng thầy chữa lành phải làm cái gì đó. Thầy chữa lành chỉ là một chức năng. Người làm là Thượng đế, cái toàn thể.
Từ “Beloved of my Heart, Ch. 19”
Nghề y không phải là nghề bình thường. Nó không chỉ là công nghệ, vì con người có tham dự vào. Bạn không sửa một cái máy, đấy không chỉ là vấn đề biết cách làm, đấy là vấn đề về yêu…
Bạn đang chơi với con người và mạng sống của họ, và đó là hiện tượng phức tạp. Đôi khi người ta có thể phạm phải lỗi lầm, và những lỗi lầm này có thể là việc chấm dứt cuộc sống của ai đó. Cho nên đi vào với lời cầu nguyện sâu sắc đi. Đi vào với lòng nhân đạo, khiên tốn, giản dị.
Những người đơn giản đi vào ngành y dường như họ đang đi vào trong kĩ nghệ không phải là người làm bác sĩ hay bác sĩ điều trị đúng – họ là những người sai. Nhưng người không có yêu ghét đều là những người sai. Họ sẽ làm việc trên con người như là thợ sửa động cơ xử trí với chiếc xe ô tô. Họ sẽ không cảm thấy sự hiện diện tâm linh của bệnh nhân. Họ sẽ không chữa trị con người, họ sẽ chữa trị triệu chứng. Tất nhiên, họ có thể rất chắc chắn; nhà kĩ thuật bao giờ cũng chắc chắn.
Nhưng khi bạn được tham dự cùng con người, bạn không thể nào chắc chắn được đến thế: do dự là tự nhiên. Người ta nghĩ hai lần, ba lần trước khi làm cái gì đó, vì có sự tham dự của cuộc sống quí giá – cuộc sống mà chúng ta không thể nào tạo ra được, cuộc sống mà một khi đã trôi qua rồi là trôi qua mãi mãi. Và đó là một cá nhân, người không thể nào thay thế được, duy nhất, người giống như người đó chưa bao giờ có, và người giống như người đó sẽ chẳng bao giờ sẽ có nữa. Bạn đang chơi với lửa – do dự là tự nhiên. Đi vào trong nó đi! Đi với khiêm tốn mênh mông. Có kính trọng sâu sắc với bệnh nhân. Và trong khi chữa trị cho người đó, chỉ trở thành phương tiện của năng lượng thiêng liêng. Đừng trở thành bác sĩ, đơn giản trở thành phương tiện của năng lượng chữa lành thiêng liêng – chỉ là một nhạc cụ. Để bệnh nhân có đó – có kính trọng lớn lao với bệnh nhân, đừng điều trị người đó như một vật – và để Thượng đế có đó, và với lời cầu nguyện sâu sắc cho phép Thượng đế tuôn chảy qua bạn và đạt tới bệnh nhân. Bệnh nhân đang ốm; người đó không thể được nối với Thượng đế. Người đó đã đi xa. Người đó đã quên mất chính ngôn ngữ về cách chữa lành cho mình. Người đó đang trong trạng thái tuyệt vọng. Bạn không thể trách người đó được; người đó đang trong trạng thái bất lực.
Ai đó đang khoẻ có thể có ích lớn lao lắm nếu người đó trở thành phương tiện. Và nếu người khoẻ cũng là người hiểu biết, điều đó có thể còn quan trọng hơn, vì năng lượng thiêng liêng có thể cho bạn chỉ những hướng dẫn rất tinh tế – chúng phải được bạn giải mã. Nếu bạn biết về y, bạn có thể giải mã nó rất dễ dàng. Và thế thì bạn chẳng làm điều gì cho bệnh nhân, chính Thượng đế đang làm điều đó. Bạn làm bản thân mình thành sẵn có cho Thượng đế và bạn làm cho mọi tri thức của mình thành sẵn có. Chính năng lượng chữa lành của Thượng đế trong kết hợp với tri thức của bạn trở thành giúp ích. Và nó không bao giờ làm hại. Bạn có thể gây hại. Cho nên vứt bỏ bản thân bạn đi, để cho Thượng đế có đó. Đi vào y, và thiền.
Từ “God is not for Sale, Ch. 7”
Mọi người đều có thể trở thành thầy chữa lành. Việc chữa lành là cái gì đó giống như việc thở vậy; nó là tự nhiên. Ai đó ốm; điều đó có nghĩa là người đó đánh mất khả năng chữa lành cho chính mình. Người đó không còn nhận biết về nguồn gốc chữa lành của riêng mình. Thầy chữa lành là để giúp người đó được gắn nối lại. Cội nguồn đó là một với cội nguồn mà thầy chữa lành rút ra, nhưng người ốm đã quên mất cách hiểu ngôn ngữ của nó. Thầy chữa lành đang trong mối quan hệ với cái toàn thể, cho nên thầy chữa lành có thể trở thành môi giới trung gian. Thầy chữa lành chạm vào thân thể người ốm và trở thành mối nối giữa người đó và cội nguồn. Bệnh nhân không được nối một cách trực tiếp với cội nguồn cho nên người đó trở nên được nối gián tiếp. Một khi năng lượng này bắt đầu tuôn chảy, người đó được chữa lành.
Và nếu thầy chữa lành thực sự là người hiểu biết… vì bạn có thể trở thành thầy chữa lành và bạn có thể không phải là người hiểu biết. Có nhiều thầy chữa lành vẫn làm điều đó nhưng họ không biết làm sao điều đó xảy ra; họ không biết cơ chế của nó. Nếu bạn cũng hiểu nữa, bạn có thể giúp cho bệnh nhân được chữa lành và bạn có thể giúp cho người đó nhận biết về cội nguồn mà từ đó việc chữa lành đang xảy ra. Cho nên không chỉ người đó được chữa lành bệnh hiện tại của mình, người đó còn được ngăn ngừa khỏi bệnh tương lai. Thế thì việc chữa lành là hoàn hảo. Nó không chỉ là việc chữa chạy, nó còn là việc phòng ngừa nữa.
Chữa lành gần như trở thành kinh nghiệm về lời cầu nguyện, kinh nghiệm về Thượng đế, về tình yêu, về cái toàn thể.
Từ “Beloved of my Heart, Ch. 19”
https://www.facebook.com/179238385592132/posts/1516074101908547
Cái chạm chữa lành
Cái chạm chữa lành là gì?
Chỉ đặt tay bạn lên chỗ được cần của người đó. Nếu người đó bị đau đầu, đặt tay bạn lên đầu người đó, nhắm mắt lại, bắt đầu cảm thấy năng lượng đổ ra, và bạn sẽ có cảm giác rân rân ở tay, chúng sẽ trở thành như là điện. Hay nếu người này đang gặp rắc rối với dạ dầy, đặt tay bạn lên dạ dầy. Phần được cần phải được chạm tới. Nếu nó có thể được chạm tới một cách trần trụi, không quần áo, càng tốt, sẽ hiệu quả hơn. Nhưng đừng chạm vào phần được cần quá một phút. Nếu bạn chạm vào phần được cần quá một phút, thế thì đôi khi bệnh có thể bắt đầu chảy tới bạn.
Năng lượng là nhịp điệu: một phút nó đi ra, phút khác nó đi vào. Cho nên làm thành vấn đề rằng khi bạn đặt tay lên thân thể ai đó, thở ra; nó đồng bộ hoá với việc thở vào, thở ra. Khi bạn đặt tay lên họ, thở ra, và liên tục thở ra; và khi bạn thấy rằng bạn không thể thở ra thêm được nữa, rụt tay ra và thở vào. Nếu bạn thở vào trong khi đặt tay bạn lên, bạn có thể bị ảnh hưởng bởi bệnh đó. Người này có thể được chữa lành nhưng bạn sẽ mắc bệnh, và điều đó là vô nghĩa. chỉ đặt tay bạn khi thở ra, và khoảnh khắc thở vào bắt đầu, rụt tay lại.
Từ ” Won’t You Join the Dance, Ch. 24″
Làm sao chữa lành cho người sợ bị chạm?
Khi bạn đang chữa cho một người, rất nhiều năng lượng đang đổ ra đó nếu bạn chạm, điều đó sẽ gần như là bạn đang chạm vào người đó bằng một dây sống, một dây điện sống. Người đó sẽ trở nên sợ đến mức các cánh cửa của người đó sẽ đóng lại – và nếu các cánh cửa bị đóng lại, bạn có thể trút ra và không cái gì xảy ra. Chữa lành là có thể không chỉ vì năng lượng của bạn – nó là có thể chỉ khi năng lượng của bạn đi vào người kia và trở thành năng lượng của người đó. Nếu nó đi tới cửa và quay lại, không việc chữa lành nào xảy ra.
Đó là lí do tại sao nếu một người không tin cậy vào bạn, đừng bao giờ thử chữa lành – đừng bao giờ thử, vì điều đó là không thể được. Nếu một người có hoài nghi về bạn, quên người đó đi. Điều đó là có thể chỉ trong tin cậy sâu sắc, và nếu bạn thử trên những người không tin cậy bạn, bạn sẽ trở nên không tự tin vào năng lượng riêng của bạn. Nếu bạn thất bại nhiều lần, thế thì dần dần bạn sẽ nghĩ, “Không cái gì xảy ra. Mình không có năng lượng.” Thực ra mọi người đều có năng lượng chữa lành. Nó là cái gì đó tự nhiên. Không phải là vài người là thầy chữa còn người khác thì không, không đâu. Mọi người sinh ra đều là thầy chữa nhưng đã quên mất năng lực này, hay chưa bao giờ dùng nó, hay đã dùng nó trong các liên kết sai và đã đi tới cảm thấy rằng nó không bao giờ vận hành.
Cho nên đừng bao giờ thử nó lên ai đó, người thách thức bạn. Nó không phải là thách thức. Nếu ai đó sẵn sàng tham dự, đi cùng bạn, thế thì đó là kinh nghiệm đẹp. Cho nên lúc ban đầu đừng bao giờ chạm. Khi người đó thảnh thơi ngày càng nhiều và bạn cảm thấy… và tôi đang nói cảm thấy – không phải bạn nghĩ. Nếu bạn cảm thấy có một thôi thúc nảy sinh để chạm vào người đó – chẳng hạn người đó bị đau dạ dày hay đau đầu hay đau cái gì đó khác và bạn cảm thấy rằng chỉ cần chạm vào đầu sẽ giúp ích – thế thì chạm, nhưng trước hết để cho người đó được hài hoà với bạn. Trước hết cho việc xoa bóp năng lượng, không chạm vào thân thể.
Giữ khoảng cách sáu cm, vì hào quang thân thể của người này ở cách xa thân thể người đó quãng hai mươi cm. giữ cách xa quãng sáu, tám cm, để cho theo cách nào đó bạn chạm vào hào quang năng lượng của người đó. Bạn không chạm vào thân thể vật lí của người đó, nhưng bạn chạm vào thể tinh tế của người đó – và thế là đủ. Để cho năng lượng xuyên thấu vào, thế là đủ. Bạn đã thực sự chạm vào người đó, nhưng người đó sẽ không sợ về điều đó. Khi bạn cảm thấy rằng người đó đang tham dự vô cùng, khi tin cậy của người đó là mênh mông và bạn có thể thấy rằng người đó đang tuôn chảy với bạn, và bạn có thể cảm thấy rằng năng lượng của bạn đang được hấp thu – nó không bị bác bỏ; người đó đã trở thành giống như miếng bọt biển và đang trương lên – thế thì điều đó trở thành một điểm chính xác. Tại điểm đó toàn thể năng lượng tuôn trào và đi vào sâu nhất.
Sau mỗi lần chữa lành, tốt hơn cả là bạn đi tắm, làm như vậy. Nếu điều đó là không thể được, thế thì ít nhất rửa tay bạn ngay lập tức và vung vẩy chúng. Điều bao giờ cũng xảy ra là khi bạn đang truyền năng lượng vào người khác, năng lượng của người đó đôi khi cũng truyền vào bạn; chúng chèn lấp lẫn nhau. Đôi khi người đó có thể rất mạnh, thậm chí còn mạnh hơn bạn. Đôi khi người đó có thể không mạnh, nhưng bệnh của người đó có thể rất mạnh, cho nên những rung động đó của bệnh đó có thể đi vào bạn và có thể mang tính phá hoại. Chúng có thể làm cho bạn bị ốm, căng thẳng. Chữa lành là tốt nhưng không phải với cái giá tổn hại riêng cho bạn, vì thế thì đó sẽ là ngu xuẩn và bạn không thể chữa lành được mấy. Sớm hay muộn bạn sẽ trở nên ốm, ốm tồi tệ, và thân thể bạn sẽ bị xáo trộn rất lớn.
Từ ” The Passion for the Impossile, Ch. 1″
Xoa bóp không đơn giản là xoa bóp. Bạn đang chia sẻ năng lượng; và chừng nào bạn chưa có năng lượng tuôn chảy trong bạn, bạn sẽ sớm trở nên mệt mỏi. Thế thì điều ấy là rất mạo hiểm. Không phải là mệt mỏi thể chất kéo đến đâu – điều đó không quan trọng; bạn sẽ ngủ, bạn sẽ ăn, và điều đó sẽ đi. Nhưng xoa bóp là việc chia sẻ năng lượng sâu sắc hơn. Khi bạn xoa bóp thân thể ai đó, không chỉ các thân thể của các bạn là có tham dự vào – các thể tinh tế của các bạn, hai thể năng lượng, hai plasma sinh học nữa. Người đang nhận xoa bóp có thể nhận nhiều plasma sinh học của bạn, và chừng nào bạn chưa là nguồn cung cấp bên trong thường xuyên, chừng nào bạn chưa được nối với cội nguồn, bạn sẽ trở nên bị tiêu tán rất nhiều bởi điều đó. Nó có thể không ảnh hưởng ngay lập tức tới bạn vì bạn còn trẻ. Thậm chí nhiều tháng và nhiều năm sau bạn có thể không cảm thấy điều đó, nhưng rồi một ngày nào đó đột nhiên bạn sẽ cảm thấy bạn sụp đổ.
Cho nên hiểu biết của tôi là ở chỗ người ta nên làm việc trên bản thân người ta, và người ta phải rất, rất được tập trung. Khi bạn được tập trung, bạn không hiện hữu. Khi bạn được tập trung, cội nguồn bắt đầu vận hành. Thế thì bạn chỉ là lối chuyển. Càn khôn bắt đầu tuôn chảy qua bạn – thế thì không có vấn đề gì. Bạn có thể chia sẻ nhiều năng lượng tuỳ ý, và bạn sẽ thường xuyên nhận được năng lượng mới. Thế thì bạn không giống như nơi trữ nước không có suối đổ vào nó. Bạn giống như cái giếng có nhiều dòng suối đổ vào nó; bạn liên tục múc nước ra và nước mới chảy vào – bạn không thể múc cạn nó được. Thực ra bạn lấy nước cũ, ôi thiu, tanh nồng ra, và nước sạch và sống đi vào. Cho nên giếng rất hạnh phúc – bạn làm nhẹ gánh cho nó khỏi quá khứ và cái cũ và cái tù đọng. Cho nên nếu bạn đang trong luồng chảy và năng lượng của bạn đang nở hoa thế thì không có vấn đề gì.
Cho nên xoa bóp và chữa lành và những hiện tượng này là rất tinh tế. Và vấn đề không chỉ là biết về kĩ thuật, vấn đề lớn hơn là cách ở tại cội nguồn – thế thì không có vấn đề gì. Thế thì tôi không bận tâm ngay cả về kĩ thuật và liệu bạn có biết nó hay không. Bạn có thể đơn giản bắt đầu chơi với thân thể ai đó và năng lượng sẽ tuôn chảy, và sẽ có ích lợi lớn. Nhưng chỉ có ích lợi thực khi người đang xoa bóp cũng được lợi qua việc đó – thế thì có ích lợi thực. Thế thì người chữa cũng được lợi, và người được chữa cũng được lợi nữa – cả hai được lợi. Không ai bị thiệt.
Từ ” The Shadow of the Whip, Ch. 9″
Sống Vui Khỏe Club – https://www.facebook.com/179238385592132/posts/1515936085255682