Tham nhũng trong giá thuốc
Quan Thế Dân – Bác sĩ, Tiến sĩ Y học
Trong những ngày liên tục có các lãnh đạo, nhân viên ngành y bị bắt, tôi nhận được nhiều lời động viên, an ủi và cả câu hỏi rằng, chỗ chúng tôi “có xao động gì không”.
Tôi không xao động, không bối rối vì những sự việc ấy xảy ra dễ hiểu. Nhiều nguyên nhân dẫn đến hành vi phạm pháp trong ngành đã được nói đến từ lâu. Có thể kể đến: Mức đãi ngộ thấp dẫn tới tham nhũng vặt để “tự cứu lấy mình”; Bổ nhiệm lãnh đạo không đủ rõ ràng, thậm chí không căn cứ vào chuyên môn, mở đường cho “yếu tố” đồng tiền xuất hiện; Những kẽ hở của pháp luật như mời chào người ta phạm luật, không khác gì cái bẫy.
Giá thuốc là một cái bẫy, một nguyên nhân dẫn đến tham nhũng trong ngành y, điều mà những người lăn lộn trong ngành sẽ thấy rõ.
Năm 2005, khi lần đầu tiên tham gia quản lý bệnh viện ở mức thấp, tôi mới biết đến một quy định của BHYT: Bệnh viện không được hưởng lợi nhuận nào trên tổng tiền thuốc mà bệnh viện tiêu thụ. Ví dụ một năm, bệnh viện nhập về 100 tỷ tiền thuốc để chữa bệnh, thì cuối năm BHYT trả cho bệnh viện đúng 100 tỷ, không hơn không kém.
Tôi rất ngạc nhiên vì tôi và các bác sĩ lúc đó cũng đang mở phòng mạch ngoài giờ ở nhà, chúng tôi biết giá thuốc bán sỉ và bán lẻ phải khác nhau. Nên việc bệnh viện tiêu thụ được cả 100 tỷ tiền thuốc mà không được đồng lời nào thì quá khó hiểu. Càng khó hiểu hơn nữa, là bất công như thế mà không thấy ai lên tiếng.
Không ai giải thích cho tôi, cuối cùng tôi cũng tìm hiểu được, như sau: Toàn thể nhân viên bệnh viện, từ giám đốc cho đến hộ lý, đều làm thuê cho nhà nước. Đất xây bệnh viện nhà nước cấp, nhà cửa máy móc phần lớn nhà nước trang bị… thuốc được cấp để phát lại cho bệnh nhân. Hoàn toàn là xin-cho và cấp-phát.
Toàn bộ quy trình này là không lợi nhuận. Vì thế, thuốc tiêu bao nhiêu thì được thanh toán bấy nhiêu.
Trước đây thì quy trình này đúng, vì thuốc cung cấp từ các xí nghiệp dược quốc doanh, nên xí nghiệp dược quốc doanh có lãi thì cũng vào “nồi cơm chung” là nhà nước, không ai thắc mắc gì.
Nhưng khi ngành dược được tư nhân hóa thì khác. Công ty dược tư nhân mọc lên như nấm, chiếm chủ đạo trong việc cung cấp thuốc cho bệnh viện. Đây là lúc kẽ hở hiện ra.
Công ty dược tư nhân cung cấp thuốc cho cửa hàng, dĩ nhiên phải với giá bán sỉ, rồi cửa hàng mới bán lẻ thuốc đến tay người bệnh. Chênh lệch giữa giá bán sỉ và lẻ khoảng 20% hoặc cao hơn. Thế nhưng khi công ty dược cung cấp thuốc cho bệnh viện, thì được bán với giá nào? Giá bán lẻ hay bán buôn? Lẽ tự nhiên chúng ta nghĩ bệnh viện là những khách hàng lớn, phải được hưởng giá bán buôn.
Nhưng khảo sát thực tế, giá thuốc bệnh viện nhập vào không rẻ hơn giá bán lẻ đến tay người dùng là bao. Ví dụ thuốc kháng sinh Medocef, giá BHYT thanh toán trong bệnh viện là 53.500 đồng, giá bán ở hiệu thuốc là 50.000 đến 56.000 đồng tùy số lượng. Tuy nhiên ma trận giá thuốc ở Việt Nam rất phức tạp.
Để biết giá thuốc bệnh viện mua vào đã là giá thật chưa, có thể quan sát dòng chảy của lợi ích. Nếu giá thuốc của bệnh viện thật sự là giá bán buôn, sẽ có hiện tượng tuồn thuốc trong viện ra ngoài bán kiếm lời. Hiện nay, dù sự quản lý của các bệnh viện chưa thực sự chặt chẽ, hiện tượng này hầu như không có.
Như vậy có thể nói giá thuốc mà bệnh viện được BHYT thanh toán chưa phải là giá thấp nhất có thể. Để ngăn chặn các tiêu cực trong giá mua thuốc, ngành y tế có rất nhiều quy định về đấu thầu. Nhưng hiệu quả đến đâu thì người trong cuộc mới hiểu. Trong giới am hiểu, người ta nói đến tỷ lệ vàng 20%. Vậy phần chênh lệch này phân chia thế nào?
Có thể nói khái quát: cùng một lượng hàng, một công ty xuất cho các cửa hàng tư nhân, thu về 80 tỷ; nhưng xuất cho bệnh viện, thu về 100 tỷ. Gần đây, điều tra ban đầu vụ án Việt Á đã phần nào xác nhận tỷ lệ vàng này. Việt Á xuất bán 4.000 tỷ tiền hàng thì tiền hối lộ là 800 tỷ, đúng 20%.
Đường đi tiếp theo của đồng tiền như sau: giám đốc công ty dược sau khi nhận được thanh toán 100 tỷ liền hiểu ngay phần của mình cả vốn lẫn lãi chỉ 80 tỷ, nên khả năng họ sẽ dùng 20 tỷ để làm chất bôi trơn.
Điều này cũng phổ biến ở các ngành khác, mà ngôn ngữ chung gọi là “gửi giá”.
Những lỗ hổng định giá thuốc phi kinh tế như thế phải được nhận diện và bịt lại, nếu không sẽ trở thành cái bẫy đón hết lớp này đến lớp khác vào tù. Lỗ hổng này có thể bịt bằng cơ chế đấu thầu thuốc minh bạch, làm sao để bệnh viện mua được thuốc với giá thấp nhất, bằng giá bán buôn thực tế, sẽ giảm gánh nặng cho quỹ BHYT quốc gia.
Đấu thầu thuốc tập trung ở cấp địa phương, rồi cấp quốc gia là những hướng đi mà ngành y tế đang hy vọng sẽ chấm dứt tiêu cực trong giá thuốc. Tuy nhiên từ kinh nghiệm vụ Việt Á, cần phải có cơ chế để đảm bảo giá thuốc sẽ không bị lũng đoạn ở cấp cao hơn.
Theo tôi, không thể ngăn chặn tiêu cực trong giá thuốc chỉ bằng các quy định ngày càng chặt chẽ hơn, mà phải hài hòa các lợi ích kinh tế. Nếu không sẽ dẫn đến tình trạng bệnh viện vướng các quy định đấu thầu quá khó khăn, sợ làm sai, dẫn đến tình trạng thiếu thuốc cho bệnh nhân như hiện nay.
Ở Nhật, các quỹ BHYT thanh toán cho bệnh viện theo giá thuốc được quy định trong khung giá do Bộ Y tế và Phúc lợi đưa ra. Mọi viên thuốc lưu hành trên thị trường đều có giá trong khung công khai, áp dụng thống nhất toàn quốc. Bệnh viện thoải mái đấu thầu và thương lượng giá với các đơn vị cung ứng. Nếu mua cao hơn giá Bộ Y tế, họ bị lỗ; nếu mua với giá thấp hơn, họ được lợi. Một điều rõ ràng là các bệnh viện luôn mua được giá thấp hơn so với giá của Bộ Y tế vì các công ty dược luôn muốn bán được hàng. Thách thức ở đây là Bộ Y tế xác định được giá thuốc gần với giá thị trường, để bệnh viện có lãi nhưng không quá cao.
Ở Thụy Sĩ, nhà thương, phòng mạch tư khi mua thuốc của hãng nào, cũng đều mua với giá rẻ hơn 20-30% so với giá thuốc mà bảo hiểm chấp nhận trả, trừ những thuốc rất đắt. Lợi nhuận này là được cho phép và được khai báo, đóng thuế rõ ràng.
Tôi thấy đây cũng là gợi ý hay cho việc quản lý giá thuốc ở Việt Nam. Đó là chấp nhận thuốc cũng là hàng hóa, tuân theo các quy luật kinh tế. Bệnh viện được chủ động đàm phán mua thuốc theo giá bán buôn, sau đó được thanh toán với bảo hiểm y tế theo giá bán lẻ hợp lý. Phần thặng dư sẽ bù đắp cho chi phí hoạt động bệnh viện, trả lương nhân viên, tích lũy phát triển. Điều này là hoàn toàn bình thường theo pháp luật, được theo dõi sổ sách hạch toán minh bạch, tiền không chạy vào túi riêng của ai.
Sẽ có lo ngại nếu bệnh viện có lợi nhuận trong việc dùng thuốc, sẽ xuất hiện tình trạng lạm dụng thuốc. Nhưng mối lo đó đã có từ rất lâu và BHYT cũng đang rất kiên quyết ngăn chặn lạm dụng thuốc và xét nghiệm.
Trong câu chuyện tôi vừa kể, bạn có thể thay từ “thuốc” bằng máy móc, vật tư y tế, kit test... cũng tương tự; và bạn sẽ hiểu vấn đề dễ nẩy sinh tiêu cực trong ngành y, phần lớn do kẽ hở về quản lý, vô tình hay cố ý được giữ nguyên bao năm qua.
Quan Thế Dân
Nguồn: https://vnexpress.net/tham-nhung-trong-gia-thuoc-4478483.html
Bạn đọc comment
PK Coffee Khối lượng dòng tiền trong ngành y phải nói là rất lớn; nhưng doanh thu, lợi nhuận… thu được là từ đâu, xin thưa là từ túi của người bệnh. Và xin hỏi ngược lại, các bác sĩ liệu ai có còn nhớ đến lời thề đọc lúc ra trường không?
hohalod Cái này khó ak , chủ yếu là bs cũng phải ăn cơm , cũng phải nuôi con . Nếu nhà nước lo hết , bs chắc chắn nhớ …
haovu.phar Trong lời thề không có điều: Cấm kinh doanh và có lợi nhuận đâu bác. Cung cầu như khách hàng và dịch vụ thôi
gbtn25 Bác sĩ nào được hưởng lợi từ dòng tiền này ? Thuốc qua đấu thầu bệnh viện rồi. Thì bác sĩ ở các khoa phòng dùng thuốc có được chiết khấu cũng ít thôi bạn ạ (như tôi biết thì hầu như không có). Tiền đã đi đâu mất rồi. Các bác sĩ trực tiếp kê đơn không được đồng nào đâu bạn ơi.
haicm Nhìn thấy tờ 500đ rơi trên đường, chúng ta có thể ngoảnh mặt và cho qua không nhặt. Nhưng mà thấy tờ 500.000đ thì lại là chuyện khác. Lúc đó có thể tranh nhau chạy đi nhặt đó.
ngusaygiac Dân thu nhập lại thấp lại phải mua thuốc đắt quá trời nguyên nhân thì 1 dây luôn.
Nguyễn Hữu Nhân Thu được từ khám dịch vụ, tiền này sẽ trang trải cho nhân viên của bv chứ nếu khám theo BHYT thì dòng tiền sẽ bị kẹt cứng do đợi BHYT chi trả cho thuốc, đợi chờ là điều khó tránh khỏi.
ftghbbntgghu @gbtn25: Không kê đủ lượng thuốc để có lãi từ bệnh nhân thì còn bị trừ lương ấy chứ tưởng làm bác sĩ dễ lắm à
Bui Hien @gbtn25: Tôi có vài người quen làm trình dược viên và họ có 1 việc là cuối tháng tính tính toán toán rồi trả tiền cho bác sĩ, vậy tiền đó là tiền gì?
Mai Nguyen @gbtn25: Sẽ có 2 đơn thuốc. Trong đó 1 đơn là qua phòng khám tư của bs mà mua. Tôi ra viện nhận thức ngay vấn đề nên “nhờ bs tiện nghỉ trưa mang theo giúp”.
phamtung8592 Nếu bạn học ngành y bạn sẽ thấy rằng, không phải bsi nào cũng được vào BV lớn , những người còn lại sẽ vào bv tuyến dưới. Khi mà công sức bạn bỏ ra 7 8 năm đi học cật lực vs mức học phí cao, đổi lại khi vào BV học việc không lương 6th + trực. ký hợp đồng rồi thì lương hơn 3tr + abc tất cả 5 triệu ( không bằng lương công nhân mà lao động cả trí óc lẫn chân tay). Khi bạn có gia đình thì bạn đi làm đc 1 thời gian nhưng lương chỉ loanh quanh 10 triệu. Bạn nghĩ lúc đó xoay sở giữa lời thề và gia đình thì cái nào hơn ( không chỉ ngành y mà còn rất nhiều ngành khác).
maingocdtstcyb Bạn đang sống trong cơ chế thị trường nhé
Tí Sửu Dần Mão Cái tỷ lệ vàng hay hoa hồng 20% là hợp lý nhưng lẽ ra chạy vào bệnh viện và chia cho các y bác sĩ, giảm nguồn kinh phí cấp thì lại chạy vào túi một số người có quyền. Thảo nào khi kê đơn, ngoài thuốc trị bệnh ra thì các bác sĩ rất hay kê thêm “thuốc bổ”
Thế Ngọc @gbtn25: Bác sỹ nhưng chỉ là nhân viên thì cũng không được đồng nào hoặc rất ít thôi bạn ơi
Mr Ship Đói thì đầu gối cũng phải bò, ở đó mà thề thốt cái gì.
vietduc.1810 đến lúc này bạn còn muốn lấy lời thề ra làm giải pháp à?
kietdiachat Chắc chắn rằng ai cũng nhớ lời thề đó, nhưng trở về với thực tế cuộc sống, với áp lực tiền học phí cho đứa con lớn, tiền bỉm sữa cho đứa con nhỏ và một thoáng nhắm mắt đưa chân…, bạn có phải là người làm trong ngành y không vậy
Doctor X @phamtung8592: Vậy thì chỉ còn cách bỏ ngành thui à… vì nói thật tính theo ngạch lương thấp, thời gian, công sức bỏ ra quá dài. Nên chỉ có chuyển hướng kiếm thêm thôi. Mà kiếm thêm ít nhiều là sẽ phá vỡ sự cao quý của nghề. Cho nên ở các nước tiên tiến: bác sĩ, giáo viên cơ bản phải sống khỏe được mới tính tiếp.
phong KHÔNG CÓ QUỐC GIA VĂN MINH , PHÁT TRIỂN TRIỂN NÀO MÀ MỌI THỨ CHỈ DỰA TRÊN TÍNH TỰ TRỌNG VÀ LỜI THỀ HẾT CẢ…. TẤT CẢ DỰA VÀO QUY TRÌNH, CỦA ĐỊNH CỦA PHÁP LUẬT ĐỂ QUẢN LÝ, Ý THỨC , ĐẠO ĐỨC VÀ LÒNG TỰ TRỌNG NÓ CHỈ CÓ ĐƯỢC KHI CON NGƯỜI SỐNG TRONG KHUÔN KHỔ MÀ THÔI…
tuantran.soiphung Bạn PK hiểu lệch vấn đề rồi, BS luôn thuộc lời thề Hyponhưng bạn nên nhớ BS không thể làm không công được, họ cứu người thì người bệnh phải nuôi họ VỚI MỘT MỨC ƯU ĐÃI chứ. Vấn đề tác giả nêu trên là vấn nạn xã hội mà cơ chế chưa đúng để giải quyết vấn đề, khi cơ chế đúng thì cả người bệnh và BS đều có lợi. Hiện nay phần lớn BS đang hưởng lương rất bèo bọt, mức sống của họ chưa được ưu đãi gì đâu bạn nhé, chỉ được cái mác BS !
Mario Kun Doanh thu và lợi nhuận từ 2 vấn đề: 1 là khám BHYT, 2 là khám điều trị dịch vụ. Dịch vụ thì đa số ở bv tư nhân, công lập tuyến cao. Tuyến dưới đa số là khám chữa bệnh cho đối tượng BHYT nên doanh thu gần như phụ thuộc hoàn toàn vào BHYT nhé bạn.
phinhphuong Xin góp ý thêm với bác sỹ là việc đấu thầu và chậm thanh toán ở các viện cũng là lý do giá thuốc đấu thầu vào viện cao hơn mặc dù số lượng có thể cao hơn ở tư nhân. Công ty bán cho nhà thuốc tư nhân thì có thể nhận được tiền trong thời gian ngắn, giao dịch dân sự nên không cần đấu thầu. Khi vào thầu ở bệnh viện, chi phí thời gian công sức bỏ ra rất lớn, tiền thanh toán thì chờ không biết bao lâu, giá phải tăng lên là tất nhiên. Muốn sửa đổi cơ chế và hưởng giá tốt thì ban ngành chức năng cũng phải biết tự điều chỉnh để luật chơi công bằng, không thể chỉ ép giá theo khung cứng nhắc được. Hầu hết các hãng dược hay đồ y tế đều không tự vào thầu, mà phải qua bên thứ 3 vì họ không thể cho nợ được lâu vậy, giấy tờ thủ tục thì quá lằng nhằng. Nếu đã cải cách thì phải nhìn đến cả khía cạnh này nữa.
Trần Nam Minh Đấu thầu giá thuốc thực ra nó cũng giống như đấu thầu giá đất, đấu thầu xây dựng mà thôi, phần lớn là hình thức. Thật ra để lấy giá chuẩn một loại thuốc, một loại vật tư y tế trên thế giới rất đơn giản và không quá khó. Vấn đề ở đây là Bộ Y tế có muốn làm không thôi.
hgthtung bạn đừng ngây thơ thế, giá vật tư các nhà sx đưa ra để tham khảo và thường cao hơn nhiều giá đàm phán, giá bán buôn thực tế. Việc này nếu quản lý nhưng ko trực tiếp đi đàm phán thì chỉ biết được giá các hãng đã công khai. Như thế cũng là đắt hơn thực tế 20-30% như bài bào nói. Đương nhiên phần lợi dù minh bạch hay ko thì người thiệt nhất vẫn luôn là bệnh nhân!
nguyenrabbit91 kiểm tra giá nhập cũng không dám chắc đó là giá nhập chuẩn nữa là
Trung Thực tế nhiều nước như Mỹ họ còn chẳng quản lý giá thuốc luôn mà để thị trường tự điều chỉnh nên không rõ thế giới mà bạn nói là thế giới nào?
Cau Có Không Quạu @hgthtung: đúng là chẳng có gì đơn giản nhưng tôi không tin với hàng trăm con người có đầy đủ chuyên môn về y tế và tài chính của BYT lại không làm được việc này. Tại sao các nước khác không có tình trạng này mà mình thì nổi cộm tới mức không chịu được nữa? Tôi không biết khó như nào nhưng tôi nghĩ mỗi người có một chuyên môn nhất định thì phải tìm ra cách mà giải quyết công việc của mình, còn tôi là công dân, đóng thuế đầy đủ, tại sao phải chịu hậu quả từ việc quy trình làm việc không khoa học của ngành y tế?
Hong Anh Nguyen Bạn nói đúng, vấn đề có muốn làm hay ko thôi.
ductm31 @Cau Có Không Quạu: 1. Thuốc, vật tư y tế giá lên xuống theo giá thị trường, đặc biệt là thuốc nhập. Mua bắt buộc phải qua đấu thầu. Giá tham khảo có sẵn trên cổng mua sắm công của chính phủ.
2. Cùng 1 loại hoạt chất cần để chữa bệnh, có rất nhiều loại thuốc thành phẩm khác nhau, biệt dược gốc, thuốc generic loại 1,2,3… giá chênh nhau từ vài chục đến vài trăm lần cũng có. Thuốc này doanh nghiệp này bán, thuốc kia doanh nghiệp khác bán, có thuốc cùng bán nhưng giá lại chênh nhau. Để lấy được giá thị trường cho tất cả các loại thuốc, tất cả các loại vật tư y tế, với số lượng mà tất cả các bệnh viện cần là một chuyện rất khó, BYT ko làm được đâu.
ductm31 @Cau Có Không Quạu: Ở nước ngoài người ta ko quản lý giá và có quy định phải đấu thầu với giá thấp nhất trong vòng 12 tháng trở lại đây.
Bệnh viện cũng nhập vật tư y tế từ doanh nghiệp thôi, còn nợ tiền doanh nghiệp thì họ ko bán thuốc cho viện nữa.
Phạm Văn Tịnh Đấu giá hoàn toàn ngược với đấu thầu. Đấu giá làm cho giá của sản phẩm tăng lên còn đấu thầu thì làm cho giá của sản phẩm đó giảm xuống.
Phạm Văn Tịnh @Hong Anh Nguyen: Thế mà cũng bảo đúng, đấu thầu và đấu giá là hoàn toàn ngược với nhau nhé.
Hong Anh Nguyen @Phạm Văn Tịnh: Bạn có thể khai sáng giúp mình và các độc giả khác quy trình làm ở bên đó đc ko? thanks
Người Việt Con người luôn có nhu cầu khác nhau về tiền bạc trong mỗi thời điểm của cuộc đời. Nếu như không có cơ chế để các cá nhân giải quyết vấn đề này thì phạm pháp hay từ bỏ là điều tất yếu. Điều này đúng cho toàn xã hội. Cần phải nhận thức và thay đổi chứ không được giữ mãi quy cách theo cơ chế bao cấp ngày xưa.
Ví dụ: khi tôi chưa có con, tôi tiêu xx đồng. tôi có 1 đứa con, tôi cần tiêu xx + yy đồng. Vậy tôi phải làm thế nào để có yy đồng đó? nếu nơi tôi làm không có cơ chế cho tôi giải quyết vấn đề đó, vậy 1 là tôi phải tìm chỗ nào lương cao hơn mà tôi đi, 2 là tôi ngồi lại và tìm kẽ hở để tôi kiếm. Đó là lộ trình tất yếu.
Tiền còn lớn hơn áp lực khám bệnh, áp lực kê đơn, áp lực cầm dao mổ,… thì các Y, Bác sĩ không thể có đầy đủ “Tâm Sức” để chữa bệnh, giúp người được. Các Y, Bác sĩ đều phải trải qua quá trình thi cử, học tập vất vả; trách nhiệm cao cả; cống hiến lớn lao xứng đáng có được đãi ngộ tương xứng. Giúp các Y, Bác sĩ gở bõ những áp lực vật chất và tinh thần cũng là giúp những bệnh nhân có đều kiện tiếp cận nền y tế tận tâm nhất. Và có thể chính các Y, Bác sĩ sẽ tự tìm ra cơ chế tự nhiên để chống tham nhũng trong lĩnh vực y tế.
Bách Cách đây hơn chục năm tôi vào 1 quán bia mới mở khoảng hơn 5 giờ chiều đúng lúc đông khách nhất thì có chị lao công ra quét đường. Chủ quán thấy vậy ra nói chuyện và dấm dúi cái gì đó cho chị lao công và chị ấy thôi không quét nữa.
Chuyện của ngành y nó cũng giống như các ngành khách trong XH thôi cần phải chấn chỉnh nhưng chấn chỉnh phải đồng bộ, toàn XH không chỉ có ở ngành y. Bản thân chúng ta phê bình người khác thì dễ nhưng có mấy ai nhìn lại mình xem bản thân mình đã liêm chính chưa.
simon.lnk000 @Bách: “Bản thân chúng ta phê bình người khác thì dễ nhưng có mấy ai nhìn lại mình xem bản thân mình đã liêm chính chưa” câu này là quá chuẩn. tôi trước giờ vẫn chưa gặp gia đình nào dạy con làm việc phải trong sạch , dũng cảm đấu tranh với cái ác bất chấp nguy hiểm cả, ai ai cũng dạy con phải biết lanh lẹ giao tiếp này nọ, việc làm thì bỏ tiền để kiếm việc sau bao lâu sẽ lấy lại …, tất nhiên vẫn có những người trong sạch nhưng lại không dám thể hiện ra, bằng chứng là trong các cuộc hội họp , tiệc tùng những người trong sạch thường không có tiếng nói chỉ có thể ngồi nghe những người giàu có kể về cách làm giàu của mình để con cháu học hỏi, tuyệt nhiên những lúc như vậy không ai dám đứng lên chỉ trích thói xấu. hệ quả hiện nay thói xấu đã ăn vào máu thịt của đại đa số người và nó thành lẽ hiển nhiên đúng đắn.
huong hiện nay, sở y tế đấu thầu thuốc tập trung cho tất cả các BV, tôi nghĩ là BV sẽ chả được gì , vì BV bắt buộc phải mua thuốc theo đúng giá đã đấu thầu và mua đúng của đơn vị thắng thầu thì bhyt mới thanh toán.
Phản Pháo Chắc chưa?
Thường Sơn Bạn nói đúng, bệnh viện nhận được danh mục của SYT, sau đó dựa vào nhu cầu sử dụng điền số lượng vào, rồi gửi lên, SYT tổng hợp, đấu thầu
ttytkv08 Vẫn có cạnh tranh và chiết khấu của các công ty dược với Bv nhé!
A Lài Bài viết thú vị của người trong cuộc. Tác giả cũng đã phân tích và đề nghị cách làm hợp lý, có lợi chung. Chỉ còn chuyện người ta có muốn làm hay không mà thôi.
Trần Ngọc Tại sao bảo hiểm y tế (cơ quan quản lý của bộ Tài chính) từ nhiệm vụ chính là thu tiền của người được bảo hiểm, quản lý nguồn tiền đó để chi trả cho bệnh nhân khi bị bệnh, lại trở thành người quyết định giá thuốc, loại thuốc cần mua và các vật tư thiết bị y tế khác ?nhưng khi xẩy ra vấn đề sai phạm thì bảo hiểm hoàn toàn đứng ngoài cuộc? Thiết nghĩ cần đánh giá lại quy trình này để trả lại sự công bằng cho các bác sỹ.
nguyen Mong rằng cơ quan quản lý lắng nghe ý kiến của những y bác sỹ trong bệnh viện công trong việc vận hành và xử lý những bất cập trong việc khám chữa bệnh. Họ là những người hiểu rõ nhất những hạn chế, ràng buộc, lỗ hổng và sự bất hợp của cơ chế hiện nay.
hohalod Tôi mới đưa bố tôi lên viện về , giá thuốc trong bv và bên ngoài khác nhau khá lớn , nhưng thực tế là thuốc trong bv chất lượng ntn so với bên ngoài ai cũng hiểu . Mà tiệm thuốc tư thì mỗi nơi mỗi giá , 2 tiệm cách nhau vài trăm mét đã khác nhau nói gì so với bv .
Mario Kun Chất lượng thì chỉ người sản xuất mới biết, còn giá thì trong bệnh viện công sẽ công khai hơn, do có bảng kê sau khám chữa bệnh.
Andy Cisse ở chỗ tôi cũng vậy mỗi hàng thuốc 1 giá bán,hàng thuốc làm ăn chân chính họ bán đúng giá,hàng gần nhà tôi nó bán 10n,hàng kia bán đúng gía có 5n
Nguyễn Hữu Nhân Thật ra nên phân biệt rõ là khám dịch vụ sử dụng thuốc dịch vụ hay khám bảo hiểm để hưởng thuốc bảo hiểm xã hội.
Nếu đúng tuyến bảo hiểm sẽ đc thanh 100%, còn k sẽ đóng thêm theo luật của BHYT, nên số tiền bv thu được thật ra là không có cho tới rất ít, nếu BHYT k chi trả thì sẽ không có đóng tiền trả cho các công ty dược.
Còn về dịch vụ, thì phải có phí riêng, đây là nguồn thu chính của BV, nếu không có nó thì thu nhập của nhân viên chỉ dựa vào lương cứng làm sao có thể đủ cho sinh hoạt sống.
Bật Sinh Không có bệnh viện tư nào kêu ca về giá thuốc. Vì họ đấu thầu minh bạch. Bệnh nhân dù có hoặc không có bảo hiểm y tế đều hài lòng với dịch vụ. Vấn đề ở đây không phải là tự chủ tài chính, mà cần cổ phần hóa cơ bản bệnh viện công (trừ một số bệnh viện có tính chất đặc thù) để phù hợp với kinh tế thị trường.
tranthithuthuy814 Chênh lệch giá buôn và bán lẻ 20% là quá lớn. Làm gì ra mức lợi nhuận đó so với các ngành nghề khác??
votinhkhuc 20% là con số khiêm tốn rồi nhé. Bạn thấy có ai bị bệnh mà trả giá chưa ?
Người Việt ngành nghề khác còn 30% cơ bác ơi. bác có thể xem giá niêm yết của các thiết bị điện tử và giá bán ở cửa hàng điện máy nhé.
thực ra phần này là tiền cho các hoạt động marketing và logistic. nhiều khi người bán hàng (marketing) phải chấp nhận giảm lỗ để chia sẻ với người khác đó.
Trung Đến bán phở còn lời hơn mức đó đấy bạn à
thanhnvf Tôi bán mặt hàng khác, giá bán lẻ cao hơn 20% giá nhập vì tôi phải thanh toán tiền điện, tiền thuê cửa hàng, tiền bảo quản, tiền lưu kho…
nan chênh lệch giá mua vào và giá bán ra 20% là bình thường bạn ơi. Bạn phải tính chi phí bảo quản thuốc, chi phí logistic, chi phí dự phòng thuốc hết hạn mà chưa dùng xong phải đổ bỏ (do bệnh viện luôn phải dự phòng thuốc dù chưa có người bệnh cho các ca bệnh đột xuất, các ca cấp cứu..) hầm bà lằng các chi phí khác liên quan đến thuốc
voanhthuy Tôi xin góp thêm ý bổ sung: mặt bằng giá thuốc thực ra quản lý khá đơn giản trong thời đại công nghệ thông tin. Bộ y tế cứ công bố giá nhập thuốc một cách công khai. Việc còn lại thị trường, bệnh viện, BHYT sẽ tự biết cách làm thôi. Minh bạch mới là gốc của vấn đề quản lý giá. Còn quy định thầu, xét duyệt này kia cũng chỉ là biện pháp hành chính lỗi thời thôi. Các hãng thấy giá thuốc của đối thủ cũng sẽ tự điều chỉnh để bán được hàng. Người dân sẽ biết bệnh viện nào bán thuốc rẻ mà đến.
Lê Tú Rẻ thì có tốt ko bác? Mua thuốc mà bác cứ nghĩ như mua mớ rau, nay ko ngon thì mai ko mua nữa là xong.
voanhthuy @Lê Tú: Tôi nói về sự minh bạch, chứ không nói về giá. Nếu tìm hiểu sâu hơn bạn có thể mua số liệu thống kê nhập khẩu gồm ai nhập, đơn giá, bên mua bên bán, các cty Ân độ có bán số liêu này. Cũng đã rất nhiều ví dụ điển hình nhờ biết rõ giá nhập mà cơ quan công an đã điều tra được chỗ nào mua giá khống nhiều lần. Cụ thể là vụ robot mổ kê giá từ 7 tỷ nhập lên 43 tỷ. Nếu không biết giá nhập thì không ai đoán được giá hợp lý của robot đó. Còn việc chống chuyển giá là một câu chuyện lớn không riêng gì ngày y đâu nên không bàn ở đây.
votinhkhuc Tôi cũng làm trong ngành y, tuy không làm bên dược, nhưng trong những cuộc trà dư tửu hậu tôi nghe kể rất nhiều cách và rất nhiều kẻ hở tuồn thuốc từ bệnh viện ra ngoài bán, tôi không biết có thật hay không và có bao nhiêu phần trăm, nhưng chắc chắn không như bác nói :”Nếu giá thuốc của bệnh viện thật sự là giá bán buôn, sẽ có hiện tượng tuồn thuốc trong viện ra ngoài bán kiếm lời. Hiện nay, dù sự quản lý của các bệnh viện chưa thực sự chặt chẽ, hiện tượng này hầu như không có”.
Thanh Hiep Truong Quy luật là không có lời thì thông làm. Đừng bắt bệnh viện làm những việc không có lời. Hãy đảm bảo bệnh viện lời một khoảng nhất định và kiểm soát khoảng lời đó. Khi đó ai cũng sẽ vui vẻ làm đúng, công ty bán thuốc, bệnh viện và người dân.
nclinhxd Rất đúng
Thuốc men phải được thẩm định và quy định giá bán cụ thể. Phải có chế tài xử phạt thật nặng những nơi bán và cung cấp hàng hoá đặc biệt này.
leansg2000 Bài viết của tác giả rất sâu sắc và thực tế. Hoan nghênh Bác sĩ đã cho người dân biết mảng tối trong lĩnh vục y tế. Thực tế tôi đi khám ở bệnh viện đa khoa khu vực, Bác sĩ kê toa rất nhiều thuốc. Tôi bị tắc tuyến lệ, đi khám, Bác sĩ cho 3 loại thuốc nhỏ mắt, mỗi loại nhỏ 6 lần/ ngày mỗi mắt một giọt. Như vậy, một ngày tôi phải nhỏ 36 giọt thuốc vào 2 mắt.
Thanh Thien Xin thưa rằng, đầu thầu thuốc tập trung ở cấp tỉnh cũng đều là hình thức cả thôi, cũng vẫn theo nguyên tắc 80-20 cả đấy. Tôi đố ai tìm được một nơi nào đó đấu “thật sự” đấy
duythieu1411 Ban ngành chức năng nên xem lại toàn bộ các thủ tục, quy trình, giấy tờ, hành chính… Số hóa toàn bộ được thì tốt, nhằm công khai, minh bạch, giảm bớt thời gian xử lý công việc bằng giấy tờ. Thực sự mấy cái này làm ảnh hưởng rất lớn tới cả nền kinh tế và cuộc sống người dân nhưng để thay đổi được thì cần người tài. Tuy nhiên phần lớn ngại thay đổi, ngại đưa ra sáng kiến. Trước ra sao thì giờ như thế, thà không làm gì còn hơn là làm sai, kéo theo toàn bộ những tư duy thụ động thì không hiểu ảnh hưởng lớn đến cả hệ thống như thế nào. Việc đấu thầu nên cho một bộ phận riêng đứng ra phụ trách không thuộc quản lý của bệnh viện, các bác sĩ thì tập trung vào chuyên môn của mình.
Canh Phung Ở việt nam, giá thuốc là một ma trận. Người nghèo thiệt, cực kỳ thiệt, họ bị dồn tới đường cùng nếu như ốm, họ sợ bệnh viện hơn bao giờ hết. Tới bệnh viện với 2 tâm trạng, 1 là chưa bệnh, 2 là bị “hút máu”. Bác sĩ kê thuốc có thể tăng gấp 5-6 lần, có lọ glucosamin tới 3 triệu đồng, giá mà ngay cả ở Úc cũng khó tìm được lọ nào đắt như vậy.
tamduc Còn nữa bệnh viện chỉ đảm bảo thuốc và vật tư y tế cho bệnh nhân điều trị nằm viện. Còn khi tới thăm khám định kỳ hay khám bệnh không nằm lại bệnh viện thì bác sĩ kê đơn thuốc bệnh nhân đó đi mua thuốc ở các hiệu thuốc được phép bán và các hãng bảo hiểm cứ thế thanh toán cho hiệu thuốc đó. Làm như vậy bệnh viện sẽ giảm được bao việc để y bác sĩ chỉ chú trọng vào chuyên môn.
vulinh3392 Bsy nói là còn nói giảm nói tránh, chứ thực tế gói gọn như sau : giá trị lô thuốc 70-80tr, nhưng hóa đơn thanh toán 100tr. phần chênh lệch 20-30tr sẽ được cty bán thuốc lại quả lại. Trước đây sẽ có chuyện khống hóa đơn, giờ các bác đang làm chặt soi từng hợp đồng. Giờ mà đấu giá hay mua khống thì “chết”, mua đúng giá lại lộ ra trước đây sao mua đắt thế. Nên tốt nhất sẽ dẫn đến chuyện “kệ” bệnh nhân, không mua bán gì nữa.
Minh Nguyễn Cho hỏi từ trước tới giờ có ai mua thuốc mà được trả giá không?
Việt Nguyễn Vấn đề là lòng tham của con người thôi, đừng đổ lỗi cho bất cứ lý do gì. Bao nhiêu người lao động còn khổ cực hơn gấp nhiều lần mà họ có tham lam đâu. Tiền không phải của mình thì đừng nhận, câu nói đơn giản mà có một số người không thực hiện được.
`Đâu chỉ là giá thuốc đâu bác sĩ, tất cả các loại vật tư và thiết bị y tế cũng vậy nốt. Đó là lý do cần phải có một hệ thống công nghệ dữ liệu lưu trữ và công khai minh bạch các chi phí chi tiết từng chi phí nhỏ nhất trên báo cáo kế toán hằng năm của các doanh nghiệp nhà nước.
havinhnam Đâu chỉ là giá thuốc đâu bác sĩ, tất cả các loại vật tư và thiết bị y tế cũng vậy nốt. Đó là lý do cần phải có một hệ thống công nghệ dữ liệu lưu trữ và công khai minh bạch các chi phí chi tiết từng chi phí nhỏ nhất trên báo cáo kế toán hằng năm của các doanh nghiệp nhà nước.
daungokhoai1805 Làm tốt thì 20% vào quỹ chung BV , toàn thể nhân viên BV có lợi, làm không tốt thì 20% vào tay “lợi ích nhóm”…Phần lớn nhân viên sẽ không có gì!
Ai cũng biết nhưng vẫn không làm được!
Thế Ngọc”Trong câu chuyện tôi vừa kể, bạn có thể thay từ “thuốc” bằng máy móc, vật tư y tế, kit test… cũng tương tự” trong câu chuyện của tác giả vừa kể, có thể thay thế trong ngành y bằng các ngành khác.
Lê Tú Chẳng phải mỗi ngành y, ngành gì cũng thế thôi. Tôi làm marketing cũng suốt ngày phải đi lấy báo giá lại, thay đổi nhà cung cấp thường xuyên để đảm bảo có giá tốt nhất, còn chưa nói đến chuyện cấp dưới vụ lợi. Cách duy nhất là cho bệnh viện tư nhân hoá toàn bộ, tự thu tự chi, nếu lỗ quá thì phá sản người khác làm, có như vậy mới có quy trình kiểm soát chi phí được. Còn nữa, bảo hiểm y tế hiện nay việc thanh toán cũng phải xem xét lại, vì cha chung không ai khóc. Bảo hiểm y tế cũng nên tư nhân hoá luôn.
Nguyễn Lưu Bài viết rất hay. Người dân chúng tôi không thể hiểu được ma trận của giá thuốc, nhưng đọc bài của Bs Thế Dân thì hiểu rõ ràng. Cuối cùng chỉ người dân, người bệnh là chịu thiệt.
cohoitienlenphiatruoc Nhưng mà kẽ hở mà ai cũng biết và dùng nó thì nó gọi là gì?
Phuong Nguyen Khi xưa tôi đi học, thầy cô đã dạy môn Đạo đức. Nhưng khi lớn lên thì môn này chắc ít ai nhớ đến. Ai cũng chạy theo dòng tiền làm mất giá trị bản thân. Thời thế thay đổi rồi, chỉ có pháp luật mới trừ trị thích đáng thôi.
Đào Quang Tuấn Xin cảm ơn ông đã nói lên sự thật. Thật sự vấn đề như thế này tồn tại đã lâu và trong mọi ngành nghề. Gần như lợi nhuận của người bán hàng luôn luôn thấp hơn lợi nhuận của người đặt hàng. Trở thành luật bất thành văn. Ai cũng biết và cùng nhau im lặng.
năng lương hoài Tôi cho rằng kinh tế thị trường, hãy để thị trường quyết định. Ngành y, bộ y tế, các sở y tế thực hiện chức năng quản lý nhà nước về y tế.
Tuyệt đối không đẻ ra các loại giấy phép con trong lĩnh vực y dược. Tổ chức, cá nhân nào đủ điều kiện kinh doanh trong lĩnh vực khám, chữa bệnh, sản xuất, mua, bán thuốc chữa bệnh đều có thể thực hiện và phải chịu trách nhiệm về việc khám, chữa bệnh, sản xuất, mua, bán thuốc (điều kiện là cần xây dựng luật khám, chữa bệnh, sản xuất, mua, bán thuốc rõ ràng, minh bạch, dễ thực hiện, chê tài nghiêm khắc…)
Lúc đó mọi thứ sẽ tốt lên
hiepsy Giờ mới hiểu rõ vì sao thuốc trong viện đắt hơn ở ngoài.
Tuyen Phan Tôi mua thuốc ở BV 2 loại thuốc với giá 250 nghìn.Nhưng mua ngoài chỉ có 130 nghìn.Sơ sơ vậy mới thấy “chùm khế ngọt” ở bệnh viện.
Hung Nguyen Van Bệnh viện tư không có tình trạng này. Chuyển bệnh viện công thành bệnh viện tư là ok !
Mai Nguyen Vậy ai trả lời rõ hơn là vô tình hay cố ý hay không thể. Ngoài ngành Y còn có ngành nào nữa không?
ilyykm Buồn cho đất nước ta quá. Nhưng không thể chấp nhận mãi tình trạng này nếu không thấu hiểu nguyên nhân. Rõ ràng nguyên nhân của mọi nguyên nhân là do con người chứ không phải cơ chế. Nếu có con người tốt thì khả năng xoay chuyển cục diện tình hình sẽ theo chiều hướng tích cực. Nhưng quan trọng nhất vẫn là phải xây dựng được một hệ thống nhân sự tốt, từ trên xuống dưới và từ dưới lên trên.
sann.bhxhninhbinh Chấm dứt tình trạng lót tay khi kê đơn để giảm chi phí thuốc điều trị
Son Nheo Bài viết hay, thực tế, đúng là “Dân Thế Quan” đây.
nguyenhtruong1964 Các hãng dược đều có giá đầu ra . Cho phép nhập khẩu và giá bán đấu thầu bao nhiêu % , giá bán lẻ chênh bao nhiêu % khi đã tính cả chi phí các loại và cứ thế mà thực hiện .
Tung Le Rất thực tế, cần những ý này để bổ sung vào công tác quản lý thuốc, vật tư y tế!
lê lâm tôi đã từng một số lần đi khám; được 2 loại: được cấp (giá thấp & ít); được mua (thường cao & nhiều); điều đáng nói là khi mua ở các hãng tư nhân thường rẻ hơn nhiều; có lẽ câu trả lời đã có sẵn ở đây!
drthanhbk Phân tích rất đúng. Đây là điều không không khó hiểu. Chỉ khó hiểu là vì sao nó công khai tồn tại như vậy … từ rất lâu rồi. Tôi muốn bổ sung rằng nguồn tiền chênh lệch có thể lên đến 30% (chứ không phải chỉ là 20%) và chảy về không chỉ túi của một số cá nhân trong ngành y tế mà còn trong các ngành khác nữa.
phong TÔI CÓ MẤY NGƯỜI QUEN KINH DOANH BÊN DƯỢC GIÀU KẾCH XÙ…
lchinhke Đến bệnh viện , chúng ta thấy hàng loạt “xe sang” đậu kín chỗ trống. Xe đó chắc của người dân đến khám bệnh??????
ngvanlam35 Chi hoa hồng cho người mua từ lâu nay đã trở thành “Luật bất thành văn” rồi, ai cũng biết nhưng không ai muốn nói vì những lý do khác nhau. Cái luật này chính là cái nôi của tham nhũng, do đó muốn chống tham nhũng có hiệu quả phải có những cơ chế pháp luật rõ ràng, chi hoa hồng phải công khai nếu không phải xem là vi phạm và xử lý cả người cho và người nhận
dangminhhb Một câu hỏi đơn giản để rồi xử lý. Tại sao điểm đầu vào đại học vào các ngành Y đều cao chót vót? Thế có phải do thu nhập ngành Y cao hay không?
Tại sao đấu thầu mua thuốc và các vật phẩm ngành Y lại có thể dẫn đến ai đó vướng vào sai phạm? Nếu luật đấu thầu bất cập đến thế mà cả ngành y không ai phát hiện ra là sao?
duong thi hue LUẬT KHÔNG ĐI VÀO THỰC TẾ
thanhnamct2 Đợt vừa rồi nhà tôi có người nằm viện . Khi ra viện bác sỹ kê cho một loạt thực phẩm chức năng chẳng liên quan gì đến bệnh ( Xin nói là , ai không có chuyên môn thì chịu chẳng biết đâu là thuốc bệnh , đâu là thực phẩm chức năng vì toàn chữ nước ngoài ) và dặn xuống nhà thuốc bệnh viện mua , rất nhiều người đã quá nghèo phải mua những đơn thuốc lên tới cả chục triệu , Xin hỏi nghành y tế liệu đây có phải là tiêu cực ?