Đức Khổng Tử – Khổng Phu Tử – Khổng Thánh Tiên Sư
Khổng Phu Tử hay Khổng Tử (sinh ngày 28 tháng 9 năm 551 TCN − mất ngày 11 tháng 4 năm 479 TCN) là một triết gia và chính trị gia người Trung Quốc, sinh sống vào thời Xuân Thu.
Khổng Tử tên thật là Khổng Khâu (孔丘), tự Trọng Ni (仲尼). Cách gọi “Khổng Tử” hay “Khổng Phu Tử” đều mang nghĩa là “thầy giáo Khổng”, là một cách gọi tôn trọng. Khi dịch sách Trung Hoa sang ngôn ngữ Tây phương, các tu sĩ dòng Tên đã chuyển âm Kǒng fūzǐ (Khổng Phu Tử) thành Confucius.
Dòng dõi
Theo ghi chép trong gia phả họ Khổng, Khổng Tử thuộc dòng dõi quý tộc nước Tống, là hậu duệ của các quân chủ nhà Thương. Đầu thời nhà Chu, Chu công theo lệnh Chu Thành vương đã ban cho con trai cả của Đế Ất là Vi Tử Khải vùng đất Thương Khâu, lập ra nước Tống. Sau khi Vi Tử Khải qua đời, em trai là Vi Trọng lên nối ngôi. Vi Trọng chính là tổ tiên 14 đời của Khổng Tử.
Tổ tiên 6 đời của Khổng Tử vốn tên Tử Gia (姓嘉), tự Khổng Phụ (孔父), sử sách thường gọi là Khổng Phụ Gia (孔父嘉), là hậu duệ đời thứ 6 của Tử Cung, vị quân chủ thứ 5 của nước Tống. Khổng Phụ vốn là đại phu nước Tống thời Xuân Thu, từng làm đến chức Đại tư mã dưới triều Tống Thương công.
Thụy hiệu:
- Bao thành tuyên Ni công (褒成宣尼公; năm 1 triều Hán Bình Đế),
- Văn Tuyên vương (文宣王; năm 739 triều Đường Huyền Tông),
- Đại thánh Văn Tuyên vương (大聖文宣王, năm 1008 triều Tống Chân Tông),
- Chí thánh tiên sư (至聖先師; năm 1560 triều Minh Thế Tông),
- Đại thành chí thánh Văn Tuyên vương Thánh sư (大成至聖文宣王聖師; năm 1645 triều Thanh Thế Tổ).
Hệ thống giáo lý triết học của Khổng Tử
Theo truyền thống, ông được xem là nhà hiền triết Trung Quốc mẫu mực nhất. Những lời dạy và triết lý của Khổng Tử đã hình thành nền tảng văn hóa Á Đông, và ngày nay vẫn tiếp tục duy trì ảnh hướng khắp Trung Quốc cũng như các quốc gia Đông Á khác.
Hệ thống giáo lý triết học của Khổng Tử, Nho giáo, nhấn mạnh yếu tố đạo đức của mỗi cá nhân lẫn chính quyền, tính đúng đắn trong các mối quan hệ xã hội, sự công bằng, lòng nhân ái và tính chân thành. Đối với người Trung Quốc, Nho giáo là một phần lối sống và cơ cấu xã hội. Theo Nho giáo, mọi hành vi trong cuộc sống thường nhật đều thuộc phạm trù tôn giáo.
Nho sinh theo học Khổng Tử đã cạnh tranh thành công với nhiều trường phái triết học Bách gia chư tử nhưng rồi lại bị đàn áp bởi các Pháp gia thời nhà Tần. Sau khi nhà Hán thành lập, tư tưởng Nho giáo mới lại được chính quyền phê chuẩn. Dưới thời nhà Đường và nhà Tống, Nho giáo phát triển thành hệ thống Lý học, thường được người phương Tây gọi là Tân Nho giáo.
Khổng Tử thường được ghi nhận là tác giả hoặc người biên tập của nhiều tài liệu Trung Quốc cổ điển, bao gồm toàn bộ Ngũ kinh. Tuy nhiên, giới học giả hiện đại rất thận trọng khi đưa ra khẳng định về đóng góp của Khổng Tử. Cách ngôn của Khổng Tử được học trò chép lại trong Luận ngữ, nhưng đó là sau khi ông đã qua đời nhiều năm.
Bộ nguyên tắc mà Khổng Tử xây dựng có nhiều điểm tương đồng với truyền thống và tín ngưỡng Trung Quốc. Với những nguyên tắc “tam cương ngũ thường”, “Tu thân, tề gia, trị quốc, bình thiên hạ” Khổng Tử đề cao lòng hiếu thảo trong một gia đình trung hiếu, lòng tôn kính dành cho tổ tiên, sự tôn trọng mà con cái dành cho cha mẹ, vợ dành cho chồng, và tin rằng gia đình tốt đẹp là hạt nhân của một chính quyền lý tưởng..
Nguyên tắc vàng mà Khổng Tử đề ra là: “Đừng làm điều gì mà bạn không muốn người khác làm cho mình.”
Tham khảo :
Chân dung Đức Khổng Tử
Ngày Vía Đức Khổng Tử
Ngày Vía Đức Khổng Tử được chọn là ngày giáng sanh của Đức Khổng Tử, đó là ngày 27 tháng 8 âm lịch hằng năm
Xem thêm:
- Lời dạy của Khổng Tử
- Đức Khổng Tử với Đạo Cao Đài
- Văn miếu – Khổng Thánh miếu
- Khổng Tử gia ngữ
- Học viện Khổng Tử
- Phê Lâm phê Khổng vận động
Ngộ Quang Tùng
KHỔNG Nho đạo đức dạy Ngũ thường
PHU tử để đời một tấm gương
TIÊN thánh muốn thành, nhơn gắng trọn
SƯ truyền lưu thế ngạt ngào hương