Thế nào là được?
Sống một kiếp người, bình an là được
Hai bánh bốn bánh, chạy được là được
Tiền ít tiền nhiều, đủ ăn là được
Người xấu người đẹp, dễ coi là được.
Người già người trẻ, miễn khỏe là được
Nhà giàu nhà nghèo, hòa thuận là được
Ông xã về trễ, miễn về là được
Bà xã càu nhàu, thương mình là được.
Khi con còn nhỏ, dạy dỗ thật nghiêm
Tiến sĩ cũng được, bán rau cũng xong
Sau khi trưởng thành, ngoan ngoãn là được
Nhà to nhà bé, ở được là được.
Hàng hiệu hay không, mặc được là được
Tất cả phiền não, biết xả là được
Kiên trì cố chấp, biết quên là được
Bạn bè xa gần, nhớ nhau là được.
Không phải có tiền, muốn gì cũng được
Tâm tốt việc tốt, thay đổi số mệnh
Ai đúng ai sai, trời biết là được
Tích đức tu thân, kiếp sau cũng được.
Thiên địa vạn vật, tùy duyên là tốt
Có rất nhiều việc, nhìn xa trông rộng
Mọi người đều tốt, ngày ngày đều tốt
Anh tốt tôi tốt, vậy là quá được.
Nói nhiều như vậy, hiểu được là tốt
Vẫn còn chưa hiểu, xem lại là được!
Còn có bản khác:
Không phải có tiền, muốn gì là được
Không cùng hoàn cảnh, hợp duyên là được
Không lấy được chồng, có con là được
Không dám nhận con, cứ nuôi là được
Ai cũng có tật, có tài là được
Có lỗi có lỡ, biết sửa là được
Muốn đổi số mệnh, có đức là được
Cuộc đời ngắn ngủi, cứ vui là được
Nghe nhiều đọc nhiều, hiểu được là được
Vẫn còn chưa hiểu, cố hiểu là được
Cái gì muốn có, quyết tâm là được
Xác định mục tiêu, hợp sức là được
Muốn hết kẻ thù, hợp tác là được
Muốn mình hơn người, nhìn xuống là được
Muốn khỏe muốn khôn, cứ đi là được
Tất cả tạm thời, tình người là được
Ai đúng ai sai, trời biết là được
Vẫn thấy chưa được, chấp nhận là được.
(Sưu tầm – tác có phải là Hoàng Uyên Thái ?)
Lời bình của Thầy Hoàng Qúy Sơn
Chẳng biết tác giả là ai nhưng chính điều này càng làm tôi ngưỡng mộ, bởi dù là các đại Thiền Sư đắc đạo nói tam tạng kinh điển tóm lại cũng ở trong này. Bài thơ này tôi đã đọc có lẽ là khoảng 10 năm trước tôi đã rất thích, khi mở facebook mấy năm trước gặp lại bài thơ này nhưng tôi không trích lại vì lúc đó tôi chưa nói hết những điều muốn nói với mọi người.
Hôm nay tôi nghĩ những gì cần nói đã nói hết rồi, và đọc lại thấy mỗi ngày tôi đã sống giống được như bài thơ nói nên đã đúng lúc để trích bài thơ này hầu nhắn nhủ những ai muốn tu, muốn đạt được an lạc và hạnh phúc trong đời thì mỗi ngày nên đọc nó một lần cho mình và mọi người chung quanh nghe như đọc kinh và ráng làm theo. Tôi dám chắc nếu ai muốn tu , muốn thay đổi cuộc sống, muốn an lạc và hạnh phúc làm theo được như những gì bài thơ nói thì dù muốn khổ cũng hơi khó!
Nếu ai lại lạy Sám Hối, trì Chú Dược Sư, Chú Đại Bi… (Thập Chú chọn một hoặc 2), Bát Nhã Tâm Kinh; đặc biệt chí tâm niệm Nam mô Dược Sư Phật, Nam mô Quán Âm Bồ Tát bất kể ngày đêm đi đứng nằm ngồi thì đó là cách tu đơn giản và dễ thành tựu nhất, khỏi cần nghe ai bày cách gì khác cho rối rắm. Còn ai phước đức nhiều, quyết bỏ vạn duyên, ghét cõi trần xem mình như giòi trong đám phân thì nên niệm Nam mô A Di Đà Phật ngày đêm đi đứng nằm ngồi gì cũng niệm khỏi cần phải làm gì khác cũng nhất định sẽ ngộ tự tánh và được vãng sinh, quyết định thành Phật.
Nguyện cầu 10 phương chư Phật gia trì ủng hộ những ai đọc được và làm theo.
FB: – Om Mani Padme Hum –
Được và Mất
Nhiều năm trước, tại một hội trường lớn có một vị học giả nói với mọi người rằng Đức Phật là tuyệt đối không tồn tại.
Mọi người muốn ông ta chứng minh lời mình nói là đúng, ông ta liền cao giọng nói như thách thức Đức Phật:
– Đức Phật quả thực Người có linh, hãy xuống đây, trước mặt rất đông mọi người hãy ban phước hay giết chết tôi đi, thì tôi sẽ tin là người thực sự có tồn tại.
Ông ta cố ý lặng yên chờ mấy phút nữa, đương nhiên là Đức Phật không xuống để ban phước hay giết chết ông ta. Ông ta liền nhìn mọi người xung quanh và nói:
– Mọi người thấy rồi đấy, Đức Phật vốn dĩ là không tồn tại!
Bất ngờ có một người phụ nữ nông thôn, trên đầu quấn một chiếc khăn, nói với ông ta:
– Thưa tiên sinh, lý luận của ông rất cao minh, ông là một học giả uyên bác. Tôi chỉ là một phụ nữ nông thôn, không thể phản bác lại ông, chỉ muốn hỏi ông một câu hỏi ở trong tâm trí của tôi: “Từ trước đến nay đã nhiều năm rồi, tôi luôn tin vào Phật, tin vào những lời dạy bảo của Phật và cảm thấy vô cùng an ổn. Bởi vì trong lòng luôn tràn ngập niềm tin vào Phật, điều đó đã đem lại cho tôi sự bình yên và hạnh phúc to lớn nhất”. Tôi hỏi ông: “Nếu như khi tôi chết, phát hiện rằng những gì tôi tin vào Đức Phật tất cả đều không tồn tại, nhưng cả đời này của tôi đã tin vào Phật, vậy tôi sẽ bị tổn thất cái gì?
Vị học giả suy nghĩ một hồi lâu, cả hội trường yên lặng, người nghe cũng rất đồng ý với suy luận của người phụ nữ này, ngay cả vị học giả cũng thán phục suy nghĩ luận lý này.
Ông thấp giọng trả lời:
– Phu nhân, tôi nghĩ bà không bị tổn thất cái gì cả!
Người phụ nữ nông thôn lại nói với vị học giả:
– Cảm ơn câu trả lời tốt của ông, trong tâm tôi có một thắc mắc, nếu khi ông chết, ông thấy những gì Đức Phật răn dạy là đúng sự thật, nhân quả, lục đạo luân hồi là có tồn tại thật. Tôi muốn hỏi ông sẽ mất những gì?
Vị học giả suy nghĩ một hồi lâu và nói:
– Vâng , TÔI SẼ MẤT TẤT CẢ!
#OmManiPadmeHum #QuanAmBoTat
FB: – Om Mani Padme Hum