Bản chất thời gian
Cả quá khứ, tương lai và hiện tại đều đang tồn tại cùng nhau trong cái đang là!
Làm thế nào lại như thế được?
Ở trong thời điểm bạn đọc bài viết này, mọi điều xảy ra trong quá khứ, dù chỉ một giây trước, đã biến mất. Những gì sẽ xảy ra trong tương lai, dù chỉ một giây sau, vẫn chưa xảy ra. Cả quá khứ và tương lai ngay giây phút này đều không tồn tại.
Quá khứ chỉ là trí nhớ, tương lai chỉ là sự tưởng tượng, cả trí nhớ và sự tưởng tượng đều chỉ là những suy nghĩ.
Cả quá khứ (trí nhớ) và tương lai (tưởng tượng) đều là những suy nghĩ xảy ra trong hiện tại!
Trong bất kỳ một khoảnh khắc nào, cả quá khứ và tương lai đều không tồn tại, chỉ có hiện tại đang xảy ra. Nhưng ngay cả “hiện tại” cũng là một khái niệm dùng để miêu tả sự đang là, không thể nào dùng suy nghĩ nắm bắt được cái hiện tại, vì vừa nắm bắt nó đã trở thành quá khứ.
Như vậy cả quá khứ, tương lai và hiện tại đều chỉ là các khái niệm của tâm trí,
cả ba cùng là những suy nghĩ đang xảy ra trong cái đang là.
Thời gian không có thật, quá khứ, hiện tại, tương lai chỉ là các tưởng của một loại tâm trí đang cố gắng nắm bắt và miêu tả thực tại. Như vậy điều gì sẽ xảy ra nếu bạn không còn tưởng tượng về quá khứ, hiện tại, tương lai? Dù bạn có tưởng tượng hay không, thực tại – cái đang là vẫn đang diễn ra liên tục.
Bạn có thể lựa chọn giữa việc tiếp tục sống trong ảo tưởng về thời gian, và như thế bỏ quên thực tại. Hoặc bạn có thể chọn nhận ra chúng chỉ là tâm trí và dừng những tưởng tượng này lại để tiếp xúc trực tiếp, trọn vẹn với cái đang là.
- Lựa chọn thứ nhất sẽ làm bạn quanh quẩn với việc tìm kiếm gì đó trong tương lai, chạy đi chạy lại giữa hi vọng, sợ hãi và đau khổ.
- Lựa chọn thứ hai sẽ giúp bạn kinh nghiệm một niềm hạnh phúc mới, ở sẵn nơi đây, ngay trong hiện tại mà không cần phải làm thêm bất cứ điều gì.
Chúc bạn đưa ra được lựa chọn sáng suốt nhất của mình
Yêu quý bạn
Trong Suốt
Quá khứ, hiện tại, và tương lai đều chỉ là ảo giác
Quá khứ, hiện tại, và tương lai đều chỉ là ảo giác, chỉ là cách diễn dịch, phân biệt thế giới của tâm. Tâm luôn suy nghĩ rằng thế giới này gồm có quá khứ, hiện tại, tương lai. Mình sinh ra trong cuộc sống có quá khứ, hiện tại, tương lai nhưng một người nào đó nghĩ rằng tương lai, hiện tại, quá khứ thì sao?
Đẻ ra là ông già, lớn lên trẻ dần rồi thành một đứa bé và chết, như dị nhân Benjamin. Thỉnh thoảng có chuyện quy chế khác nhau như thế. Chẳng qua thế giới này luôn diễn xuôi nên không chấp nhận sự diễn ngược. Còn thực tại diễn kiểu gì cũng được, cứ tâm có kiểu diễn dịch thế nào thì ra kết quả như thế. Cái này đã được Vật lý hiện đại chứng minh. Vật lý hạ nguyên tử đã nói là: Toàn bộ thế giới diễn ra ở mức hạ nguyên tử là diễn dịch của cách người đo, nghĩa là muốn đo ở dưới hạt photon có 6 hạt quark thì ra 6 hạt quark mà muốn đo ra 13 hạt quark thì ra 13 hạt quark… Nên toàn bộ thế giới diễn ra ở mức hạ nguyên tử là do cách diễn dịch của người đo.
Còn Đức Phật thì nói từ hơn 2000 năm trước rồi:
Toàn bộ thế giới đều chỉ là do tâm tạo, đều do sự diễn dịch của tâm.
Tương lai, hiện tại, quá khứ diễn ra trong đời sống hằng ngày của chúng ta nên chúng ta hay mơ theo kiểu đó và có thể mơ trước khi xảy ra.
Trích trà đàm: “Tham lam – Nguồn gốc yêu thương và sáng tạo” – Hà Nội 2012
QUÁ KHỨ VÀ TƯƠNG LAI KHÔNG CÓ THẬT – CHỈ CÓ BÂY GIỜ
Sự thật là khi con ngồi đây, Biết tỏa chiếu ra tất cả mọi thứ. Nếu phân tích, nó tỏa ra sáu thứ: sắc, thanh, hương, vị, xúc, pháp; trong đó pháp là suy nghĩ, sắc là màu, thanh là âm thanh, hương là mùi hương, vị là vị, xúc là cảm giác trên thân thể con.
Trong sáu thứ đấy có một thứ là suy nghĩ. Suy nghĩ bảo rằng có quá khứ và có tương lai.
Nhưng ngoài nội dung đấy thì chẳng có cái gì bảo là có quá khứ hay tương lai cả. Chẳng có cái gì chứng minh là có quá khứ và tương lai. Chẳng có cái gì là quá khứ và là tương lai.
Nếu con không nghĩ gì thì có quá khứ và tương lai không? Hay chỉ có năm thứ tỏa ra thôi?
Như vậy phải hiểu rằng quá khứ và tương lai chỉ là sản phẩm của suy nghĩ thôi, là nội dung của suy nghĩ, chứ nó không thực sự có quá khứ và tương lai thật. Đấy là chánh kiến.
Thế giới thật của con là Biết liên tục tỏa chiếu và trong nội dung tỏa chiếu có nội dung của suy nghĩ bảo: “Ồ, tôi có ba mươi năm đã từng sống và sẽ sống thêm 30 năm nữa”. Đấy là nội dung của suy nghĩ thôi.
Quá khứ là một nội dung của suy nghĩ. Tương lai là một nội dung của suy nghĩ. Các con không cách nào kinh nghiệm được quá khứ và tương lai, con chỉ có thể kinh nghiệm bây giờ. Đố ai sờ được quá khứ, ngửi được quá khứ, cảm nhận được quá khứ?
Không! Con cảm nhận bây giờ.
Trong bây giờ có một suy nghĩ bảo là “Có quá khứ”, “Tôi đã làm chuyện này chuyện kia” thì đấy cũng là nội dung của cái “bây giờ”.
Thực tế là như vậy, nhưng vì con đã tin vào suy nghĩ quá lâu rồi nên đối với con, quá khứ là có thật, tương lai là có thật. Nó có thật không phải vì vốn nó có thật, nó có thật vì con tin vào nội dung đấy.
Thế giới của con có sinh có diệt. Nó có sinh có diệt không phải vì vốn thế giới sinh diệt mà vì là suy nghĩ bảo thế và con tin.
Để ra khỏi cái nhầm lẫn đấy, con phải thấy thực tại chỉ là Biết đang biểu diễn, đang tỏa chiếu thôi.
Khi đấy nội dung suy nghĩ mất dần đi sức mạnh vì nó chỉ là cái tỏa chiếu rồi tan mất mà, có gì kinh khủng đâu.
Nó bình đẳng như một âm thanh thôi mà. Sao con lại phải tập trung vào nó, tin tưởng vào nó như vậy?
Thay vì việc con tìm cách phủ nhận mọi chuyện, con không phủ nhận gì hết, con chỉ khẳng định sự thật:
Nhận ra mình là Biết. Quá khứ cũng được, cũng là ở trong Biết thôi. Tương lai cũng được, cũng ở trong Biết thôi.
– Trong Suốt –
(Trích buổi nói chuyện sau phim Ma Trận tại Hà Nội, 25/09/2021
Xem thêm: